Bọn họ đã sớm phái người theo dõi, Cơ Dung vừa về nhà thì bắt lại.
“Đi vào, đem toàn bộ người Cơ gia bắt hết lại, bao gồm tôi tớ, một người cũng đừng để cho chạy! Trong những người hầu đó nói không chừng còn có tín đồ tà thần.” Tư An đại nhân ra lệnh.
“Vâng!”
Oành!
Lượng lớn binh sĩ nhanh chóng đem phủ đệ này bao vây, hai gã hộ vệ ở cửa phủ đệ Cơ gia sợ hãi kinh hoảng, không dám phản kháng, liền có các kỵ sĩ trực tiếp đánh tới, một cước đá văng cổng, ầm ầm ầm, đám đông kỵ sĩ binh sĩ tất cả đều ùa vào phủ đệ Cơ gia.
Trên đường phố rộng lớn của quận thành quận Thanh Hà, một chiếc xe ngựa nhìn như bình thường đang chậm rãi đi.
Bên trong xe ngựa.
Thôi Kim Bằng quấn áo bào đen, sắc mặt âm lãnh, trong mắt lóe ra hung quang.
“Huyết Nhận tửu quán, tiếng tăm lớn như vậy, thế mà làm việc không đáng tin như vậy!” Thôi Kim Bằng nghiến răng nghiến lợi, “Nhiệm vụ không hoàn thì thôi, muốn giết Đông Bá Thanh Thạch, thế mà còn muốn ta lại tiến hành treo giải thưởng lần thứ hai?”
Hắn sáng sớm hôm nay đã tới Huyết Nhận tửu quán, chờ đợi kết quả nhiệm vụ.
Huyết Nhận tửu quán cho câu trả lời——
“Thực lực Đông Bá Tuyết Ưng vượt xa dự đoán của Huyết Nhận tửu quán ta lúc trước, sát thủ bên ta phái ra tổn thất thảm trọng, nhiệm vụ lần này từ bỏ ở đây.”
“Từ bỏ? Vậy tiền thưởng thì sao?”
“Không trả!”
“Ta...” Thôi Kim Bằng lúc ấy sắp tức điên.
Hắn nào biết, Huyết Nhận tửu quán thật ra cũng rất bất mãn, nhiệm vụ này quá thiệt, ba sát thủ cấp Ngân Nguyệt chết thì thôi, Phong Ma cũng đã chết! Hạng Bàng Vân cũng đã chết! Hạng Bàng Vân là ma thú biến hóa ẩn núp ở nhân loại, chết thì thôi, quan trọng nhất là Đông Bá Tuyết Ưng thế mà hai mươi hai tuổi đã kinh diễm như thế.
Nhân tài như vậy, hầu như có nắm chắc tương lai bước vào Siêu Phàm! Giống loại yêu nghiệt nhân tài này, muốn treo giải thưởng đánh chết, Huyết Nhận tửu quán căn bản không lấy kim tệ, đòi là vật phẩm Siêu Phàm càng thêm trân quý!
Nhiệm vụ này quá thiệt thòi!
“Một lần nữa treo giải thưởng Đông Bá Thanh Thạch cần bao nhiêu?” Thôi Kim Bằng hỏi.
Huyết Nhận tửu quán trả lời: “Nay Tuyết Thạch thành bảo đã bị tồn tại Siêu Phàm chú ý, trong một tháng, ám sát Đông Bá Thanh Thạch, cần trăm vạn kim tệ, một tháng sau ám sát Đông Bá Thanh Thạch, cần năm mươi vạn kim tệ.”
Thôi Kim Bằng quay đầu bỏ đi!
...
“Một tháng sau ám sát một tên Đông Bá Thanh Thạch, cũng cần năm mươi vạn kim tệ?” Thôi Kim Bằng ở trong thùng xe, cũng sắp tức điên, “Huyết Nhận tửu quán đòi tiền, chỉ biết đòi tiền.”
Hắn đã không còn tiền, lúc trước treo giải thưởng đã hầu như hao hết tích lũy của hắn.
“Chỉ một pháp sư nhỏ yếu mà thôi, một khi đã như vậy, chỉ có thể ta tự mình dẫn một số sát thủ đi.” Thôi Kim Bằng cắn răng. Hắn làm thủ lĩnh thế giới ngầm của quận thành tự nhiên cũng có một số sát thủ tử sĩ, lúc trước là vì trăm phần trăm nắm chắc mới mời Huyết Nhận tửu quán! Không ngờ lại là kết quả như vậy... Thật ra hắn không biết, hắn đã rất lãi rồi.
Bởi vì vẻn vẹn trăm vạn kim tệ của hắn, Phong Ma đã chết, ngay cả Hạng Bàng Vân nhân vật bực này cũng đã chết, Đông Bá Tuyết Ưng cũng rơi vào Hắc Phong uyên, ngay cả cường giả Siêu Phàm cũng bị kinh động!
“Luật luật luật ~~~ “
Xe ngựa bỗng dừng lại, khiến sắc mặt Thôi Kim Bằng khẽ biến, quát: “Sao lại dừng?”
“Thôi dã cẩu.” Bên ngoài truyền đến thanh âm khàn khàn, “Lăn ra đây.”
Thôi Kim Bằng biến sắc vội mở cửa thùng xe, liếc một cái liền nhìn thấy phía trước xe ngựa có ba bóng người đồ đen, một lão giả tóc hoa râm đồ đen cầm đầu, có một cái răng vàng, ánh mắt âm lãnh.
“A, Lưu đại quản gia.” Thôi Kim Bằng lập tức nịnh nọt xuống xe.
Lão giả tóc hoa râm ánh mắt lạnh lùng nhìn quét: “Bắt lại, mang đi.”
“Lưu đại quản gia, đây là chuyện gì vậy?” Thôi Kim Bằng có chút mờ mịt cũng không dám phản kháng, mặc cho hai người áo đen đem cánh tay hắn dùng xiềng xích khóa lại, bởi vì hắn biết rõ, vị Lưu đại quản gia này... Là đại quản gia bên người Tư gia lão tổ ‘Tư Lương Hồng’, địa vị cực cao. Thôi Kim Bằng hắn sở dĩ có thể trở thành thủ lĩnh thế giới ngầm của toàn bộ quận thành, là vì có Tư Lương Hồng cho phép.
“Chủ nhân muốn gặp ngươi.” Lưu đại quản gia nói một câu, không nói thêm nữa.
“Lão tổ?” Sắc mặt Thôi Kim Bằng có chút trắng bệch.
Một lát sau.
Ở trong một vườn hoa, Thôi Kim Bằng đã gặp Tư gia lão tổ.
“Lão tổ.” Thôi Kim Bằng khiếp đảm quỳ xuống.
Tư Lương Hồng, tuy sống nhiều năm, nhưng dung mạo lại rất đẹp, như một mỹ phụ xinh đẹp, một thân trường bào màu máu, tóc cũng màu máu, làn da trắng nõn. Nhìn thấy nàng sẽ không kìm lòng được sinh ra dục vọng xúc động, dù sao nàng chính là ‘thân thể huyết yêu’, tự nhiên mang theo chút mị hoặc.
“Chỉ bởi vì ngươi?” Tư Lương Hồng nhìn Thôi Kim Bằng, “Chỉ bởi vì ngươi một tên vớ vẩn nho nhỏ, thế mà khiến Hạng Bàng Vân Vu Thần điện phái ẩn núp vào chết, càng làm cho yêu nghiệt thiên tài Đông Bá Tuyết Ưng tương lai hầu như nhất định có thể bước vào Siêu Phàm rơi vào Hắc Phong uyên chết?”
“Thế sự vô thường, một tên vớ vẩn, hai vị nhân vật lợi hại cứ như vậy xong rồi.”
Tư Lương Hồng rất cảm khái.
Tư gia của nàng ở quận Thanh Hà là bá chủ tuyệt đối, một tay che trời, cho dù là một số thế giới ngầm dơ bẩn cũng có lượng lớn cơ sở ngầm. Thôi Kim Bằng này được gọi là con chó trung thành của Tư gia! Tư gia sắp xếp cơ sở ngầm ở trong phủ đệ của hắn, hắn căn bản không dám có một tia phản đối. Cho nên con hắn ‘Thôi Hổ’ chết, Tư gia cũng rất nhanh đã biết, thậm chí biết Thôi Kim Bằng từng đi Huyết Nhận tửu quán!
“Rất nhiều nhân vật anh hùng xuất sắc, có đôi khi ngã xuống, chỉ bởi vì một tiểu nhân vật.” Tư Lương Hồng có chút thổn thức, “Được rồi, lão Lưu, người gặp rồi, dẫn đi xử lý, xử lý sạch sẽ.”
“Vâng.” Lưu đại quản gia cung kính nói.
“Lão tổ, lão tổ, ta trung thành và tận tâm đối với Tư gia mà.” Thôi Kim Bằng lập tức hoảng sợ liên tục hô.
Tư Lương Hồng lại lười nhìn một cái.
Bởi vì nàng biết, lần này sẽ có cường giả Siêu Phàm đến! Cho nên nguyên nhân kết quả sự tình, cường giả Siêu Phàm khẳng định sẽ muốn tìm hiểu rõ ràng, ‘Thôi Kim Bằng’ làm nguyên nhân sự tình, nàng phòng ngừa Thôi Kim Bằng đến lúc đó thuận miệng nói lung tung, vẫn là nhanh chóng xử lý sạch sẽ cho thỏa đáng. Hơn nữa chuyện này trên thực tế quả thực không quan hệ với Tư gia bọn họ, là chủ ý của riêng Thôi Kim Bằng.
“Một yêu nghiệt thiên tài hầu như khẳng định có thể bước vào Siêu Phàm, thế mà cứ như vậy chết mất! Vu Thần điện tuy tổn thất một quân cờ ẩn núp, cũng đã kiếm lãi lớn rồi.” Tư Lương Hồng có chút khẩn trương, “Lần này cường giả Siêu Phàm khẳng định tức giận! Quận Thanh Hà là nơi Tư gia ta quản lý, hy vọng đừng giận chó đánh mèo đến Tư gia ta.”
Tư gia, ở trong phàm nhân là bá chủ một phương.
Nhưng ở trước mặt Siêu Phàm? Lại là tùy tay có thể diệt.