Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 124: Chương 124: Cường giả Siêu Phàm ‘Trì Khâu Bạch’ (2)




Cùng ngày, Tư Lương Hồng liền chạy tới Hắc Phong nhai quận Thanh Hà, tự mình chờ ở đó.

Ra ngoài dự kiến của nàng, nàng đợi tới ngày thứ ba, mới đợi được cường giả Siêu Phàm đến.

“Rẹt —— “

Trên không Hắc Phong nhai, mặt trời chiếu rọi, không gian đột nhiên xuất hiện vết nứt, một bóng người từ trong đó bước ra.

Tư Lương Hồng luôn ngồi xếp bằng ở trên Hắc Phong nhai, chung quanh nàng có pháp thuật duy trì, ngăn cách cuồng phong, cảm ứng được không gian dao động nàng liền ngẩng đầu nhìn, lập tức lộ ra vẻ chấn động vội đứng dậy cung kính vô cùng: “Bái kiến Trường Phong đại nhân.”

Người tới chính là một vị sinh mệnh Siêu Phàm cường đại nhất toàn bộ An Dương hành tỉnh —— Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch!

Tư Lương Hồng rất khẩn trương: “Còn tưởng là vị Siêu Phàm khác nào đó đến, không ngờ sẽ là Trường Phong kỵ sĩ! Chuyện này thế mà kinh động vị tồn tại đáng sợ này.”

“Nghe nói ngươi đã đem Thôi Kim Bằng xử tử?” Dung mạo Trì Khâu Bạch coi như khá đẹp trai, tóc bạc bay bay, một thân áo bào xanh đứng ở giữa không trung.

“Vâng.” Tư Lương Hồng cung kính nói, “Chuyện này nguyên nhân liền là vì Thôi Kim Bằng này hạ nhiệm vụ treo giải thưởng.”

“Ta đã biết chân tướng.” Trì Khâu Bạch cất bước liền đứng ở trên Hắc Phong uyên, cuồng phong màu đen vốn điên cuồng đều bị áp chế tạm thời tiêu tán. Hắn quan sát phía dưới, chỗ cực sâu phía dưới mơ hồ có một luồng năng lượng kinh khủng đang tuôn trào, trở ngại tầm mắt, căn bản không thể nhìn thấy sâu trong Hắc Phong uyên có cái gì.

“Ài, An Dương hành tỉnh ta khó được sắp sinh ra một Siêu Phàm mới, đã bị bọn khốn Vu Thần điện hại chết, thật sự không đáng giá.” Trì Khâu Bạch khẽ lắc đầu, “Ngươi lui xuống trước đi.”

“Vâng.” Tư Lương Hồng biết mình đã qua ải này, hiển nhiên Trì Khâu Bạch sẽ không giận chó đánh mèo nàng, nàng lập tức nhanh chóng rút lui, nhảy xuống Hắc Phong nhai.

Trì Khâu Bạch đứng ở trên không Hắc Phong uyên.

Lực lượng vô hình áp chế phía dưới.

“Trì Khâu Bạch!” Trong năng lượng khổng lồ tuôn trào phía dưới, bỗng mơ hồ có cái bóng khổng lồ xuất hiện, theo đó một cái đầu hắc long xông ra, đầu hắc long to lớn nhìn Trì Khâu Bạch đứng trên không, “Sao, lần trước chiến bại, ngươi không phục, muốn đến thử tiếp? Ta đã sớm nói, muốn chinh phục nơi này, thực lực của ngươi còn chưa đủ, còn kém xa, trở về tu luyện thêm một chút đi.”

“Có một phàm nhân rơi xuống, hắn còn sống không?” Trì Khâu Bạch hỏi.

“Ồ, có một thanh niên phàm nhân, vù liền té xuống, có lẽ ngã chết rồi.” Đầu rồng đen nói, “Ta chỉ là đạo thủ hộ thứ nhất! Chỗ động phủ cung điện của chủ nhân tự nhiên có thủ hộ càng thêm cường đại trấn thủ, ta không quản được đáy khe, không quản động phủ cung điện.”

Trì Khâu Bạch quan sát bên dưới, trong lòng thở dài.

Chuyện Đông Bá Tuyết Ưng lần này là lập tức bẩm lên cho cường giả Siêu Phàm, nhưng ‘Hắc Phong uyên’ cho dù các Siêu Phàm cũng rất đau đầu, cuối cùng vẫn là bẩm lên cho Trì Khâu Bạch! Cho nên mới trì hoãn hai ba ngày, Trì Khâu Bạch tự mình chạy tới.

“Nếu hắn còn sống, xin hỗ trợ, đưa hắn đi ra.” Trì Khâu Bạch nói.

“Khách khí quá nhỉ.” Đầu rồng đen phát ra tiếng cười, “Nếu nhìn đến, sẽ thuận tay đưa hắn ra ngoài! Dù sao chỉ là phàm nhân, mệnh lệnh của chủ nhân chủ yếu là nhằm vào sinh mệnh Siêu Phàm.”

Trì Khâu Bạch âm thầm lắc đầu.

Hắc Phong uyên từng phi thường thần bí, ở mấy chục vạn năm trước, một tồn tại trong nhân loại thành công bước vào thần linh, liền tiến vào Hắc Phong uyên thăm dò... Các Siêu Phàm thế giới nhân loại mới biết Hắc Phong uyên là động phủ cung điện một vị cường giả cực kỳ lợi hại lưu lại. Chỉ có hoàn toàn đánh bại tất cả cường giả Siêu Phàm thủ hộ, mới có tư cách nhận được bảo vật truyền thừa vị tiền bối này để lại.

Tuy vị thần linh kia, bao gồm về sau Long Sơn đại đế cũng đi vào xem qua, nhưng cũng chưa mạnh mẽ cướp lấy.

Thứ nhất, mạnh mẽ cướp lấy chỉ sợ sẽ dẫn tới tự hủy! Thứ hai bọn họ đã bước vào thần linh, ở thời đại của mình đều thành lập đế quốc thống nhất, đều là tồn tại vô địch thế giới nhân loại lúc ấy, đối với bảo vật đó cũng không có lòng tham.

“Đáng tiếc.” Trì Khâu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu, hắn cũng cảm thấy Đông Bá Tuyết Ưng dữ nhiều lành ít, “Hắn còn sống mà nói, An Dương hành tỉnh ta tương lai có thể thêm một vị Siêu Phàm, hơn nữa nhìn trình độ thiên tư của hắn, phóng mắt toàn bộ thế giới cũng là trên trăm năm mới có một người như vậy, ở trong Siêu Phàm có lẽ cũng có thể đi tương đối xa, đáng tiếc đáng tiếc.”

“Trì Khâu Bạch, tu luyện thêm cho tốt đi, ta cũng rất coi trọng ngươi, có lẽ ngươi tương lai có hi vọng đạt được bảo vật chủ nhân nhà ta để lại, nhưng ngươi hiện tại, còn kém xa.” Đầu rồng đen phía dưới phát ra tiếng cười.

“Cáo từ.” Trì Khâu Bạch quay đầu rời đi.

Xẹt.

Không gian xuất hiện vết nứt, Trì Khâu Bạch trực tiếp bước vào vết nứt không gian biến mất không thấy.

Tin tức Đông Bá Tuyết Ưng và Hạng Bàng Vân truy đuổi chém giết trăm dặm đường, ở Hắc Phong nhai đồng quy vu tận dần dần cũng truyền ra.

Loại tin tức chấn động này truyền bá cực nhanh.

Đương nhiên bí mật Hạng Bàng Vân chính là một ma thú biến hóa mà thành, cũng tuyệt đối giữ bí mật!

“Nghi Thủy thành ta đã bao nhiêu năm, mới có một cường giả khá như vậy! Hắn mới hai mươi hai tuổi, đã đánh bất phân thắng bại với Hạng Bàng Vân trong truyền thuyết, chém giết hơn trăm dặm đường, cuối cùng đồng quy vu tận.” Trong tửu quán, một lão nhân ngâm nga, rất đau lòng, “Anh tài như thế, tương lai hoàn toàn có hi vọng trở thành sinh mệnh Siêu Phàm trong truyền thuyết, đáng tiếc đáng tiếc, cứ thế ngã xuống, ta nghĩ cũng đau lòng.”

“Tống lão nhân, ai là Hạng Bàng Vân?” Nhất thời có người hô.

“Thật sự là vô tri!” Lão đầu kia cười nhạo, lười nói tiếp.

“Hạng Bàng Vân là cao thủ số một toàn bộ cảnh nội quận Thanh Hà chúng ta, so với vị lão tổ sống mấy trăm năm kia của Tư gia còn lợi hại hơn chút, nghe nói cách sinh mệnh Siêu Phàm cũng chỉ một bước! Đông Bá Tuyết Ưng cho dù từ trong bụng mẹ đã bắt đầu tu luyện, cũng mới tu luyện hai mươi hai năm, có thể đánh ngang tay với Hạng Bàng Vân, thậm chí cuối cùng đồng quy vu tận, ngươi nói Đông Bá Tuyết Ưng lợi hại không?”

“Nghi Thủy thành chúng ta loại tiểu địa phương này, bao nhiêu vạn năm cũng khó có một nhân vật như thế.”

...

Tin tức một trận chiến này, ở trong quận Thanh Hà là ồn ào huyên náo.

Cho dù là nơi khác của An Dương hành tỉnh, thậm chí là hành tỉnh khác cũng sẽ ngẫu nhiên có điều nghị luận, tuy trong tin tức truyền bá cũng không nói Đông Bá Tuyết Ưng đã nắm giữ Vạn Vật cảnh, nhưng có thể đồng quy vu tận với Hạng Bàng Vân, lại trẻ tuổi như thế, phóng mắt toàn bộ Long Sơn đế quốc cũng là rất yêu nghiệt rồi.

******

Đông Vực hành tỉnh, Lôi Triều nhai.

“Oành đùng đùng ~~~” nước biển lần lượt đánh vào, tung lên vô số bọt sóng trắng như tuyết.

Trên Lôi Triều nhai có nhiều cái hang, hang đều có cửa khóa, nơi này giam giữ một số phạm nhân của Mặc Dương gia tộc, chỉ là bình thường thân phận đặc thù chút, mới sẽ nhốt thời gian dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.