Bella xuyên qua cánh rừng, đối diện với ngôi nhà quen thuộc. Nơi này đã từng là mái nhà mà Charlie đem đến cho cô.
Thời gian trôi qua thật nhanh, giờ đây căn nhà không còn thuộc về cha
con cô nữa. Sự thật này khiến Bella không vui. Đáng ra cô không nên đến
nơi này!
Ba ngày đã trôi qua kể từ khi cô trở lại cái thị trấn bé nhỏ ẩm ướt này
với thân phận là con gái của Bella Swan, cháu gái của Cảnh Sát Trưởng
Charlie Swan. Dù vậy, cô cũng không đến gặp những người quen cũ của cha
cô cũng như bãi biển khu La Push. Giờ cô đã là ma cà rồng, địch nhân của người sói. Ngoài ra Bella còn vì sự áy náy vẫn bám theo cô suốt 100 năm qua. Trừ sáng hôm qua đến trường, cô vẫn luôn nhốt mình trong phòng
trọ. Cô không dám đi lung tung, ngay cả khi ở trường học, cô vẫn chỉ bám theo Edward. Bởi vì cô biết, ‘cậu ấy’ và anh, hai người không ưa nhau.
Cô sợ hãi sẽ bắt gặp gương mặt y như 100 năm trước của ‘cậu ấy’. Đáng lẽ ‘cậu ấy’ không thành ra như vậy. ‘Cậu ấy’ có thể già và chết đi cùng
những người bạn cùng lớn lên trong bầy đàn chứ không cần trơ mắt nhìn
lần lượt từng người một ra đi.
Lần đầu tiên sau khi biến đổi cô cho phép mình cởi bỏ sự đề phòng mà thả tự do để mặc đôi chân của mình. Thơ thơ thẩn thẩn, chẳng mấy chốc cô
nhận ra mình đang đứng trước một ngôi biệt thư vô cùng quen mắt. Nhà
Cullen. Bên trong không có ai, có lẽ họ đi săn rồi. Hoặc đó có khi cũng
chỉ là một cái cớ để Edward tránh mặt cô mà thôi. Cô muốn xem xem lần
này anh sẽ dùng cách gì để trốn chạy khỏi cô như anh đã từng làm. Dù vậy nhưng trong lòng anh vẫn rất để ý tới cô. Nếu không sự hiện diện của cô sẽ không anh hưởng lớn tới anh đến vậy. Eleanor Grace sao? Cô ta cũng
chỉ là thế thân cho cô đi? Thật đáng thương! Có lẽ chính bản thân cô ta
cũng không ý thức được ai mới là nữ chính nhỉ?
***
“Cái gì?!! A..nh…anh…” Ella bộ dạng uất hận chỉ tay trừng trừng vào Lambert. Trông cô như thể sẽ tắt thở bất cứ lúc nào.
“Làm sao? Cô lại muốn chôm nó lần nữa à?” Lambert làm bộ nghi hoặc, hai hàng lông mày hơi nhíu nhíu.
Alec thở dài. Chuyện này kể ra cũng liên quan đến vụ đính hôn hụt của
hai con người đang đấu khẩu kia. Đôi găng tay da rồng dùng để phá bỏ
ngôi sao năm cánh lại trùng hợp chính là thứ mà gia tộc St.Claire thuê
Ella trộm. Nó vốn chính là một trong những bảo vật của nhà Prince do tộc trưởng cất giữ. Điều đều khiến anh và Nolan nghi ngờ liệu Ella có biết
trước chuyện này mà gọi Lambert tới không? Bây giờ họ chỉ cần Lambert
đưa đôi găng tay đấy ra là xong. Nhưng oái oăm thay mấy tháng trước, Gia tộc Prince mang nó tặng cho nhà Volturi để đối lấy quyền lợi nào đó.
“Hừ, không mượn được thì phải trộm.” Dứt lời, Ella chạy rầm rầm lên cầu
thang rồi lại rầm rầm chạy xuống, tay nhấc một chiếc hòm gỗ. Cô trải ra
trên bàn tấm giấy da cũ rích lấy từ bên trong hòm.
“Em gái à, em còn giữ cái thổ tả này cơ à?” Nolan với lấy cuộn giấy da nhìn một chút rồi chuyển sang cho mọi người cùng xem.
“Đây là bản đồ của thành Volterra mà! Nhưng có vài chi tiết không được
giống cho lắm.” Carlisle tinh mắt nhận ra khối kiến trúc quen thuộc.
Thậm chí bản đồ này còn chỉ ra những hành lang ngầm, cửa bí mật và đường đi ngõ tắt trong thành. “Nếu có bản đồ này, muốn lẻn vào thành có lẽ
cũng không khó.”
“Chúng ta hãy chia làm hai nhóm. Một nhóm ở lại canh chừng nơi này,
phòng khi Giáo Hội lại có hành động gì đó.” Mọi người đều nhất trí để
Carlisle cùng Nolan cùng lập kế hoạch.” Nhóm còn lại lẻn vào thành
Volterra trộm đôi găng tay.”
“Ta biết mọi người ai cũng muốn tới Volterra nhưng chúng ta cũng không
thể bỏ trống bên này. Ngày mai, nhóm đi Volterra gồm ta, Edward, Emmett
và Alice.” Carlisle mỉm cười. Lời nói tuy ôn hoà nhưng khiến người khác
không thể không nghe theo.
“Carlisle…” “Ngài Cullen…” Ella và Lambert đều đứng bật dậy. Thế quái nào mà họ phải ở nhà!!?
“Hai đứa bình tĩnh chút…” Alec đưa tay kéo cả hai ngồi xuống. “Hai người suốt ngày cãi nhau, làm việc gì cũng bất đồng quan điểm. Ai mà dám đưa
hai người theo cùng.”
“Nhưng mà Alec à~~ Tại anh ta chứ bộ. Ai bảo anh ta ngu ngốc!” Ella kéo
tay Alec mà lắc, mặt xụ xuống. Câu cuối cô còn lầm bầm trong miệng.
“Này, tôi nghe thấy rồi đấy nhá! Cô thích gây sự phải không?” Lambert
cởi áo khoác ngoài như chuẩn bị cùng Ella đánh một trận. Ella thấy vậy
cũng nóng máu. Hừ, không ra tay anh ta còn tưởng mình là búp bê sứ dễ
đập.
Thế nhưng trong tích tắc, Edward đã lạnh lùng đứng chắn giữa hai người, đối diện với Lambert.