Xì xì.
Toàn trường vang lên từng tiếng hít dài.
Trên tầng ba, tất cả mọi người đều nhìn Lục Minh với vẻ khiếp sợ.
Lúc trước, Lục Minh một chưởng tát bay thanh niên gầy gò, tất cả mọi người suy đoán, là vì Lục Minh không nhận ra Vệ Tử Minh, mới dám xuất thủ.
Nếu biết thân phận của Vệ Tử Minh, Lục Minh tuyệt đối không dám xuất thủ.
Nhưng bọn họ ngàn vạn lần không ngờ, sau khi Lục Minh biết thân phận của Vệ Tử Minh, vẫn dám ra tay, hơn nữa còn ác hơn.
Quá ngông cuồng quá bá đạo.
- Tiểu tử, có gan thì ngươi lưu lại tính danh đi.
Vệ Tử Minh chật vật đứng dậy, cố nén nộ khí, vẻ mặt oán độc nhìn Lục Minh.
- Lục Minh.
Lục Minh cười khẽ, bình tĩnh nói ra tên họ.
Hắn ngay cả Đoan Mộc gia cũng không ngại, vậy sợ gì Vệ gia?
- Được, chúng ta đi.
Vệ Tử Minh cắn răng, hung tợn nói.
Sau đó cùng thanh niên gầy gò rầm rập đi xuống lầu.
- Theo ta thấy, Vệ Tử Minh này tuyệt đối sẽ không chịu để yên, khẳng định sẽ trả thù!
- Đó là chắc chắn, Vệ Hỏa Thành luôn làm việc bá đạo, lần này Vệ Tử Minh chịu thiệt lớn như vậy, sao có thể cứ vậy bỏ qua.
- Đệ đệ Vệ Tử U của Vệ Tử Minh, chính là thiên tài hiếm có của Vệ gia, lần này cũng tới tham gia khảo hạch thu đồ đệ của Huyền Nguyên Kiếm Phái, được coi là bách cường cao thủ trong đám người mới lần này, ca ca hắn bị đánh, Vệ Tử U không thể mặc kệ.
Vệ Tử Minh đi rồi, trong tửu lâu nhao nhao nghị luận.
Nhưng Lục Minh chỉ cười khẽ, tiếp tục ăn uống với Thu Nguyệt.
Bên ngoài Tửu lâu, vẻ mặt Vệ Tử Minh âm trầm ngoan độc.
- Đại thiếu gia, chúng ta có cần tìm nhị thiếu gia, để nhị thiếu gia xuất thủ đối phó người này không?
Thanh niên gầy gò hỏi.
- Đương nhiên phải nói cho nhị đệ, có điều không cần lập tức xuất thủ, hai ngày sau, chính là khảo hạch thu đồ đệ của Huyền Nguyên Kiếm Phái, sau khảo hạch, Huyền Nguyên Kiếm Phái trừ Kỳ Lân Viện ra, đệ tử mới vào của bốn viện khác sẽ cùng nhau cử hành một hồi thí luyện, đến lúc đó để nhị đệ giết chết Lục Minh này trong thí luyện, ta muốn khiến hắn vừa gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, sau đó lại chết đi một cách tuyệt vọng.
Vệ Tử Minh âm độc nói.
...
Sau khi Lục Minh và Thu Nguyệt ăn xong, lại đi dạo một lúc ở Huyền Kiếm Thành, sau đó tìm một khách sạn, đặt hai gian phòng.
Tiến vào phòng, Lục Minh ngồi khoanh chân.
Hơi cảm nhận được từng trận ngứa ngáy từ chỗ xương sống truyền đến, trên mặt Lục Minh lộ ra một tia vui mừng.
Trải qua thời gian gần bốn tháng, hắn cuối cùng cũng cảm thấy, huyết mạch sắp hoàn toàn sinh trưởng ra.
Chỉ thiếu một bước cuối cùng, Lục Minh cảm giác, ngắn thì năm ba ngày, dài nhất thì không quá nửa tháng, huyết mạch khẳng định sẽ hoàn toàn sinh trưởng ra.
Huyết mạch của hắn vẫn chưa sinh trưởng ra, đã có một loại công hiệu kỳ dị, Lục Minh vô cùng chờ mong, sau khi huyết mạch của hắn hoàn toàn sinh trưởng, sẽ có năng lực thế nào? Sẽ là huyết mạch cấp mấy?
Yên lặng cảm nhận một chút, Lục Minh liền vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, bắt đầu tu luyện.
Trong thiên địa, linh khí nhao nhao hội tụ về phía Lục Minh.
Thời gian trôi qua, màn đêm buông xuống, trong khách sạn lâm vào một mảng im lặng.
Vù! Vù!
Đột nhiên, Lục Minh mở mắt, bởi vì hắn nghe thấy ngoài phòng truyền tới tiếng xé gió.
Tuy thanh âm rất khẽ, nhưng vẫn không qua được tai của Lục Minh.
Năm đạo thân ảnh hạ xuống ngoài phòng Lục Minh, hai thân ảnh ở cửa, ba thân ảnh ở cửa sổ.
Lập tức, cửa phòng và cửa sổ đồng thời mở ra, năm đạo thân ảnh nhanh như chớp lao vào, năm thanh trường kiếm dài nhỏ màu đen, lấp lánh quang mang lạnh lẽo, đâm về phía năm chỗ yếu hại của Lục Minh.
Xuất thủ nhanh, chuẩn, độc, hiển nhiên là sát thủ được huấn luyện bài bản.
Xoẹt.
Ngay khi năm đạo thân ảnh lao vào, Lục Minh liền động, thân hình bùng nổ, Hắc Phong Kiếm hóa thành một đạo lưu quang, chợt lóe rồi biến mất.
Phập.
Máu bắn tung toé, một sát thủ trực tiếp bị Lục Minh chặt đứt cổ họng.
Xoẹt xoẹt.
Ngay sau đó, kiếm quang lại lấp lánh, giống như trong bóng tối trong bóng tối, lập tức, lại có hai sát thủ bị Lục Minh kích sát.
Trong nháy mắt giết liền ba người, không phải những sát thủ này quá yếu, ngược lại, những sát thủ này vô cùng không tồi, ba người vừa rồi bị Lục Minh kích sát, tu vi đạt tới Võ Sĩ lục trọng.
Hai người còn lại, đều là tu vi Võ Sĩ thất trọng.
Thực lực như vậy, dưới tập kích liên thủ, cho dù là cao thủ Võ Sĩ bát trọng, cũng phải bị kích sát.
Chỉ là Lục Minh mạnh hơn mà thôi, hơn nữa đã sớm phát hiện ra bọn họ.
- Không tốt, thực lực của mục tiêu không đúng với tin tức nhận được, mau lui lại.
Một sát thủ hô lên một tiếng, phi thân lui vội.
- Đã tới rồi, vậy toàn bộ ở lại đi.
Thanh âm của Lục Minh lạnh lùng, dứt lời, Long Xà Bộ thi triển ra, bước ra một bước, đã xuất hiện ở phía sau một sát thủ, chém ra một kiếm, đầu rơi xuống đất.
Sau đó, liên tục bước ra mấy bước, đuổi kịp một người khác.
- Đi chết đi.
Mắt thấy không thoát được, sát thủ cuối cùng đó hét lớn một tiếng, không để ý tới sinh tử đánh tới Lục Minh.
Rầm rầm!
Viêm Long Quyền bạo phát, liên tục hai quyền đánh ở trên người sát thủ.
Sát thủ bị đánh cho ngã về phía sau, nặng nề va vào tường, há miệng hộc máu.
- Nói, các ngươi là ai? Ai phái các ngươi đến?
Lục Minh lạnh giọng hỏi.
- Khà khà, nói với ngươi có ngại gì, chúng ta là người của Ảnh Lang Các, có người bỏ tiền mua mạng của ngươi, về phần là ai bỏ tiền, ngươi đừng hòng biết, Lục Minh, ngươi chờ sự đuổi giết vô tận của Ảnh Lang Các chúng ta đi.
Nói đến đây, sát thủ này phun ra một ngụm máu tươi màu đen, không ngờ là nuốt độc tự sát.
- Ảnh Lang Các?
Lục Minh nhíu mày.
Ảnh Lang Các, Lục Minh đã nghe qua, chính là một trong bốn tổ chức sát thủ lớn nhất của Liệt Nhật Đế Quốc, thế lực cực kỳ khổng lồ, chuyên môn làm hoạt động cầm tiền giết người, nhưng lại vô cùng bí ẩn, không ai biết tổng bộ của Ảnh Lang Các ở đâu.
Cho nên, vô số người rất thống hận bốn tổ chức sát thủ này, nhưng lại không thể tiêu diệt chúng.
Thậm chí có người nói, bốn tổ chức sát thủ này, sau lưng có bóng dáng của ngũ đại tông môn, là ngũ đại tông môn bồi dưỡng làm công cụ ám sát thiên tài của thế lực đối địch,
Nhưng chỉ là truyền thuyết, chân tướng sự thực không ai biết.
- Rốt cuộc là ai mua chuộc sát thủ của Ảnh Lang Các ám sát ta?
Mày Lục Minh nhăn lại.
Ngay lập tức, hắn nghĩ tới Lục Dao, Lục Vân Hùng, Đoan Mộc gia tộc.
Những người này là có khả năng nhất, còn có Vệ Tử Minh nữa.
Có điều khả năng là Vệ Tử Minh không lớn, bởi vì Vệ Tử Minh ít nhiều cũng biết một chút thực lực của hắn, mà sát thủ vừa rồi đó lại hô lên thực lực của Lục Minh không đúng với tin tức nhận được.
Vậy có khả năng nhất, chính là Lục Dao, Lục Vân Hùng và Đoan Mộc gia tộc.
- Xem ra, Huyền Nguyên Kiếm Phái này, đúng là sóng to mãnh liệt!
Lục Minh cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên một tia sát cơ.
- Thiếu gia, ngươi không sao chứ?
Thu Nguyệt từ trong phòng đi ra, nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất, giật nảy mình.
Động tĩnh vừa rồi đã kinh động tới người khác của khách sạn.
- Thu Nguyệt, chúng ta đi! Đổi khách sạn khác.
Lục Minh kéo Thu Nguyệt, từ cửa sổ khách sạn nhảy xuống, lao nhanh về phía trước.
Hai người đi trong bóng đêm, nửa tiếng sau, hai người vào ở một khách sạn khác.
Hai ngày sau, hai người cơ hồ chân không ra khỏi phòng, trừ ăn uống thì một mực bế quan tu luyện.
Nháy mắt, lại hai ngày trôi qua.
Khảo hạch thu đồ đệ mỗi năm một lần của Huyền Nguyên Kiếm Phái chính thức bắt đầu.