Việt Thiên Quyết Bách Việt Tranh Mệnh

Chương 51: Chương 51: Chương 51: Thần Dịch




“Đi! Ngươi không ngoan ngoãn đừng hòng hắn trao thuốc giải!” - Hắc Quy đi sau đốc thúc Bạt Đô tiên phong mở đường, hồi nãy Bạt Đô đã bị Hoàng Nam nhét một viên Tán Thần Đan vào miệng do Lý Minh đích thân luyện chế, hiển nhiên là Bạt Đô tin sái cổ, uống vào đầu óc quay cuồng, hơn nữa Lý Minh chữa chân cho hắn một ngày đã lành lặn, hắn không tin mới lạ.

Hắc vụ thưa dần, một tia nắng le lói xuyên qua đám chướng khí chiếu thẳng vào đống mục cốt chất bên đường, điều này báo hiệu bọn hắn chuẩn bị thoát khỏi Hắc Vụ Đàm, mấy ngày đêm du tẩu cùng hắc khí chết chóc, nhìn thấy ánh nắng ai nấy miệng khẽ nở một nụ cười. Nhưng trần thế niềm vui thường ngắn ngủi, ngay trước lối ra xuất hiện một toán nhân mã mười mấy người chặn đường, chính là Tiên La Điện đệ tử, ai nấy ánh mắt sắc lạnh, sát khí tỏa ra tập trung về hướng bọn Lý Minh, Bạt Đô nhìn thấy cũng thoáng giật mình.

”Các ngươi không muốn hắn sống?” - Từ Tức kề thiết phiến vào cổ Bạt Đô, phong tỏa mạch môn hắn.

”Hắn? Hắc hắc, hắn chết là do các ngươi hạ thủ.” - Tiên La Điện nhân mã đều bịt kín mặt, chắc chắn không quan tâm mạng sống Bạt Đô, bọn hắn chỉ muốn thần cốt.

”Tiên hạ thủ vi cường!” - Lý Minh quát lớn, hắn đầu óc nhạy bén hiểu rõ tình thế, lập tức phát huy thực lực mạnh nhất cùng Hoàng Nam vọt lên, trường côn quất ra một chiêu Âm Dương Diệt Phá, một trương thái cực đồ lớn chụp lấy toàn bộ nhân mã Tiên La Điện, tiếng nghiền nát ầm ầm vang lên.

Tiên La Điện bảy người tách ra, trường kiếm sau lưng vung lên, mỗi người một vị trí mượn pháp lực thiên địa bày ra Thất Tinh Kiếm Trận, vô số ánh kiếm màu tím vù vù rít gió bay lên đập vào thái cực đồ, từng đạo nhị khí âm dương bị tử kiếm khí chém nát, thái cực đồ dừng lại trên thiên không kháng cự cùng kiếm trận, hai bên bình thủ.

Tiên La Điện tám người còn lại chia ra từng cặp áp sát Hoàng Nam, Từ Thức, Hắc Quy, một cặp cuối cùng lực lượng có vẻ yếu kém nhất dùng để giết chết Bạt Đô. Từ Thức hoành thiết phiến vẽ ra một đường cong trước người đánh bật kiếm khí, tay giải phong cấm cho Bạt Đô ném hắn lui về phía sau, một mình chặn lại bốn người.

Hoàng Nam huy động âm công hòng phá kiếm trận nhưng bị tử kiếm khí lăng lệ chất nát, kiếm trận này cực kỳ cuồng bạo, kiếm khí tử sắc hung mãnh chém loạn cả một vùng không gian, có cảm giác ngay cả thiên địa linh khí ít ỏi cũng bị tử kiếm khí băm nhỏ. Mấy đợt âm công bất thành, Hoàng Nam đã bị một đôi trường kiếm vây chặt.

Hắc Quy được tính là đỡ vất vả nhất, hắn vốn lực lượng phòng thủ kiên cố, mai rùa chịu vô số vết kiếm nhưng không suy chuyển, thi thoảng hắn thò đầu ra đánh một hai chiêu bất ngờ khiến địch thủ luống cuống tay chân nhưng cũng vô pháp thoát vây chạy ra.

Lý Minh cầm trường côn chân đạp ngay chính giữa thái cực đồ lơ lửng phía trên kiếm trận, âm dương nhị khí đang bị tử kiếm khí luyện hóa, tiếng va chạm ầm ầm như đất đá sụp đổ. Phía dưới kiếm trận, Tiên La Điện nhân mã chân đạp thất tinh, linh khí ít ỏi đang ào ào đổ về phía bọn hắn, Lý Minh quan sát thấy lập tức vận dụng Việt Thiên Quyết, dòng linh khí đột ngột chuyển hướng lao về Thái Cực Đồ, âm dương nhị khí từ hư vô tụ tập, Thái Cực Đồ hắc bạch hai đạo chiếm lại ưu thế, ầm ầm nghiền ép xuống phía dưới cắn nát tử kiếm khí.

Bạt Đô đứng sau bị một đạo kiếm vượt màn hư ảnh thiết phiến phòng thủ của Từ Thức chém qua rách vai áo, máu tươi nóng hổi từ vai chảy xuống bàn tay đang nắm chặt của hắn, ánh mắt hắn có chút nóng hổi, hắn đang xúc động, xúc động không phải vì được đồng môn huynh đệ tới cứu mà là tới giết hắn, một tên Tiên La Điện đệ tử tách ra khỏi màn thiết phiến của Từ Thức nhảy xổ về Bạt Đô, hắn vẫn đứng bất động.

”Kengggg! Thằng ngu, nhanh chạy!” - Hắc Quy dùng thiên phú tốc độ phi ra đỡ cho Bạt Đô một kiếm tuyệt sát bị chém văng ra sau, tên Tiên La Điện đệ tử chém hụt vung tay ném ra một đạo ám khí, Hắc Quy xoay thân đánh bay nhưng vẫn còn một đạo lọt qua cắm vào vai còn lại chưa bị thương của Bạt Đô.

”Aaaaaaaaaaaaaaaa!” - Bạt Đô gào thét, Tiên La Điện quá vô tình, hắn tăng tốc, tay phải bắt quyết phóng ra một đạo tử sắc linh khí đoạt luôn trường kiếm của tên đệ tử kia. Trường kiếm về tay, Bạt Đô như cá gặp nước, tử sắc kiếm khí phát ra hung mãnh dị thường, hai mắt hắn đỏ ngầu vung kiếm đoạt mạng tên huynh đệ đồng môn trong nháy mắt. Thực lực hắn quả thực không hề tầm thường, có Bạt Đô tham gia vòng chiến, Từ Thức áp lực giảm một nửa lập tức quay lại phản công, cổ thú từ thiết phiến lao ra vồ về phía địch nhân khiến kiếm pháp bọn hắn bắt đầu loạn.

Hoàng Nam vừa phòng thủ vừa thi triển âm công vồ giết về phía kiếm trận, hắn hiểu rõ nếu Lý Minh thất bại thì cả bọn ắt phải chết nên hắn cố ôm đồm cả hai bên, tử sắc kiếm khí chém nát cả y phục hắn, lộ cả da thịt lẫn máu tươi.

Lý Minh đứng giữa Thái Cực Đồ đột ngột tung mình lên cao, cả người cong gập, hai tay ôm chặt trường côn, hắn như một đạo thiểm điện lao thẳng xuống thái cực đồ kéo theo linh khí ba động xoắn lốc, Âm Dương Côn cắm thẳng vào Thái Cực Đồ tâm nhãn, lốc xoáy linh khí vù vù xoắn tít quay mạnh quanh trường côn rót trực tiếp vào Thái Cực Đồ tâm nhãn khiến trương Thái Cực Đồ đột ngột xoay mạnh như một ma bàn ép xuống kiếm trận.

Bảy tên Tiên La Điện nhân mã hoảng hốt nhìn Thái Cực Đồ đang ép xuống, bọn hắn dồn lực thiêu đốt linh khí, chân đạp loạn, nhưng tử sắc kiếm khí một lúc sau chống không nổi, Thái Cực Đồ đã sát ngay trên đầu. Lý Minh bồi thêm một quyền Long Chiến Thiên Địa vào đầu trường côn, Thái Cực Đồ sụp xuống cắn nát kiếm trận, Lý Minh lại huy động trường côn đánh thêm một chiêu Âm Dương Khuyên Thủ tạo ra một lốc xoáy hút một lượng lớn hắc khí từ trong Hắc Vụ Đàm đổ vào Thái Cực Đồ, lập tức tiếng gào thét vang lên inh tai nhức óc vang lên, Lý Minh thu trường côn lạnh lùng bỏ đi, để lại địch nhân thảm thiết kêu la.

Lý Minh không dừng lại, chân đạp Long Du Cửu Vân luồn trái luồn phải, mỗi quyền như chiến long bạt sơn chấn vỡ xương cốt bọn địch nhân đang vây khốn huynh đệ mình. Hoàng Nam được giải nguy lập tức thể hiện độ máu lạnh của hắn, cầm âm não nề như u hồn lần lượt đoạt mạng từng tên, từng đạo âm nhận xoẹt qua nơi cuống họng, máu tươi phun ra như suối, hắn luôn như vậy, chọn cách đơn giản nhất xử lý, nhân mã Tiên La Điện bỏ mạng trong mấy thời thần sau đó.

Bạt Đô chống trường kiếm thẫn thờ nhìn xung quanh, tất cả đều đã chết, hắn từ thiên cao rớt xuống hắc đàm, cảm giác thất vọng tới cùng cực, hắn bị chính những huynh đệ đồng môn tìm giết, một đoạn xương quan trọng hơn tính mạng của hắn.

”Đầu đất, con mẹ ngươi suýt hại chết đại gia.” - Hắc Quy hung hăng chửi Bạt Đô, nhưng hắn vẫn thẫn thờ đứng đó.

Lý Minh nháy mắt, Từ Thức cùng Hoàng Nam lột y phục bọn Tiên La Điện, ném bọn hắn trở lại Hắc Vụ Đàm, bảy tên bị Phá Diệt Thái Cực Đồ chụp chết chỉ còn trơ xương không cần xử lý.

”Đi!” - Lý Minh gọi, cả bọn kéo Bạt Đô chạy nhanh.

Bên trong một thạch động, có bốn tên mặc Tiên La Điện tử bào cùng một đầu rùa nhỏ đang chăm chú nhìn bản đồ, bọn hắn hiện tại đang ở trong một vùng núi rừng bao la, núi lớn núi nhỏ mọc lên liên miên hàng nhìn ngọn, giữa chúng là những cánh rừng rậm rạp, dây leo chằng chịt, tiếng hung thú gầm gào không khi nào ngớt, nơi này chính là Thập Đại Vạn Sơn, nếu vượt qua được vùng này liền tới Hoàng Liên Sơn Mạch- nơi có Moan tộc sinh sống.

Thập Đại Vạn Sơn nổi tiếng hung hiểm, thảo yêu tràn lan, cổ thú hàng vạn, đấy là còn chưa tính độc vật, yêu khí, nhiều khi bọn tu luyện giả còn phát hiện cả một khô lâu binh đoàn mang cổ xưa giáp trụ rầm rập hành quân trong đêm đen, cổ quái vô cùng.

Tuy hiểm nguy trùng trùng nhưng cơ duyên cũng không ít, Tam Đầu Minh Xà trước kia chính xưng vương ở vùng này, về sau bị Khúc Bạch thu phục trở thành hộ tông thần thú của Man Thành, Tráng tộc yêu pháp chuyên công kích linh hồn nghe nói nguyên do cũng từ một bộ công pháp tìm được trong Thập Đại Vạn Sơn mà ra, Man Thành cường giả binh khí bí bảo phần lớn đều do bọn hắn tự tay thu thập từ nơi đây, Man Huyết Phủ của Khúc Bạch cũng không phải ngoại lệ.

”Nói, ngươi tại sao bị bọn hắn truy sát”? - Hắc Quy tay cầm một đầu thảo yêu đe dọa, thân cây đen tuyền có hai chiếc lá mọc ra như hai cánh tay, đầu thảo yêu như hai bàn tay úp lại, hàm răng sắc nhọn hung hăng đớp liên tiếp về phía khuôn mặt rầu rĩ của Bạt Đô, đầu này gọi là Hắc Thực Thảo Yêu.

”Ngươi không nên để mất tinh thần, tu luyện giả đạo tâm là tối quan trọng, bọn hắn chết không đối chứng, ngươi cần gì sầu lo.”

”Bạt Đô, thần cốt có gì quan trọng, tại sao bọn hắn truy sát cả ngươi?” - Lý Minh tinh tế hỏi.

Bạt Đô im lặng một hồi, thở dài lấy lại tinh thần, đoạn nói: “Các ngươi có chỗ không biết, bình thường các ngươi dùng thần cốt hấp thu thần tính tăng tu vi bản thân, nhưng Tiên La Điện bọn ta có truyền thừa bí pháp, có thể luyện ra thần dịch, hiệu quả tăng cả trăm lần, quan trọng hơn cả là từ thần dịch còn có cơ may nhìn ra manh mối Thần công pháp.”

”Thần công pháp?” - Bọn Lý Minh mơ hồ.

”Là công pháp cấp thần.” - Bạt Đô chán nản nói, bọn Lý Minh trố mắt, còn có công pháp cấp thần, công pháp bọn hắn biết cũng phân cấp như vũ khí, chia làm Nhân Vương Hoàng Địa Thiên, như các tông môn lớn đều có Thiên cấp công pháp trấn môn, bọn hắn chưa bao giờ nghe thấy khái niệm này, hẳn là bộ công pháp này phải bá đạo tuyệt luân, thảo nào cái mạng chó của Bạt Đô không đáng để vào mắt.

”Nhanh, nhanh chỉ ta cách nghiên cứu Thần cấp công pháp!” - Hắc Quy tham lam, vứt đầu thảo yêu sang một bên.

”Cổ thư chép, máu thịt mỗi tôn Thần đều chứa đại đạo, luyện thần dịch ta có thể giúp, nhưng cái này ta chịu, phải tu vi cấp tông chủ may ra!” - Bạt Đô trả lời.

Lý Minh suy nghĩ kỹ càng, hắn quyết địch luyện thần dịch trực tiếp tăng tu vi, đêm dài lắm mộng, dứt khoát bọn Tiên La Điện sẽ không tha hắn, cộng thêm Thiên Ma Giáo, Thiên Hoa Tông, Doãn Nhai Đường, trước mắt hắn cần đột phá, Thần cấp công pháp có tới tay, với bản lĩnh sâu kiến của hắn cũng chẳng cầm nổi.

”Các ngươi nên nhớ, thần dịch cực kỳ bá đạo, tu vi không đủ liền bỏ mạng, ít nhất cần Phá Cốt Nhị Thập Bát Trọng!” - Bạt Đô lạnh nhạt, hắn cũng không tin bọn Việt tộc này có thể tu luyện tới hai mươi tám động thiên, hắn thiên tân vạn khổ, lại dụng vô số thiên tài địa bảo mới tu tới mức đó, đã là đỉnh cao chiến lực trong thế hệ.

”Ngươi yên tâm luyện dịch, nếu nuốt mất một giọt nào đừng trách ta!” - Hoàng Nam trừng mắt nhìn.

Bạt Đô muốn chửi mẹ nó, nhưng sợ tên hung thần đánh đập tàn nhẫn đành thôi, hắn đã là Tụ Thần Cảnh, thần dịch từ thủ cốt chỉ có tác dụng cường thân kiện thể, đột phá Phá Cốt Cảnh, chẳng còn mấy tác dụng đối với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.