Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 165: Chương 165: Khích tướng




Mộ phu nhân run run, hình tượng tao nhã của bà ta hoàn toàn sụp đổ, bà ta bỗng nhiên đứng lên, định hất cà phê vào người Cố Tiểu Mạch.

Nhưng Cố Tiểu Mạch đã nhận ra điều đó, cô cười lạnh một tiếng, thẹn quá hóa giận sao? Cho rằng cô đứng về phía Mộ Bắc Ngật nên muốn loại bỏ cô?

Cố Tiểu Mạch phản ứng kịp thời, lần đầu tiên Mộ phu nhân bị một con nhóc dắt mũi, chiếm ưu thế!

Cố Tiểu Mạch nhanh chóng quay người, không chút do dự nắm chặt cổ tay Mộ phu nhân, bàn tay cầm cốc cà phê run run, bà ta nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt kinh ngạc, không dám tin vào những thứ đang diễn ra.

Cà phê không đổ lên người Cố Tiểu Mạch như điều bà ta muốn, thậm chí người chiếm ưu thế lúc này lại là Cố Tiểu Mạch!

Nếu Cố Tiểu Mạch gậy ông đập lưng ông, hất lại cốc cà phê cho Mộ phu nhân thì Mộ phu nhân không có cơ hội mà né ra chỗ khác, chỉ có thể bị cà phê đổ vào người.

Nhưng Cố Tiểu Mạch không làm như thế, cô không thèm làm những việc độc ác.

Cô chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi, Cố Tiểu Mạch từ từ đưa tay Mộ phu nhân lên cao, Mộ phu nhân trợn trùng mắt, đôi mắt tràn ngập sợ hãi.

“Mộ phu nhân, bà nói, nếu đổ cốc cà phê này xuống thì mặt có bị thương không?” Cố Tiểu Mạch nheo mắt, nhìn cốc cà phê nóng hôi hổi.

Nghe Cố Tiểu Mạch hỏi câu đó, Mộ phu nhân vô cùng sợ hãi, ngoài lo lắng ánh mắt bà ta còn hiện lên sự nham hiểm, Cố Tiểu Mạch hất tay bà ta ra, cơ thể Mộ phu nhân lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống ghế.

Mộ phu nhân nhìn Cố Tiểu Mạch quay người bỏ đi.

Một người phụ nữ thật cứng rắn, không ngờ một đứa con riêng lại dám đối đầu với bà ta! Cô ta lấy dũng khí ở đâu ra thế? Mộ phu nhân tức giận, đầu muốn nổ tung, người phụ nữ đáng chết không biết điều!

Cố Tiểu Mạch bước ra khỏi quán cà phê, rõ ràng ánh nắng mặt trời chiếu lên người nhưng Cố Tiểu Mạch lại không cảm thấy ấm áp.

Cố Tiểu Mạch không hề cảm thấy sung sướng trong lòng, ngược lại ánh mắt ngày càng tối sầm, không biết sẽ lại xảy ra chuyện gì.

Trước mặt xuất hiện một chiếc xe, cửa kính bên ghế phụ lái từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Nam Thần An.

Cố Tiểu Mạch hết sức ngạc nhiên, “Anh Nam.”

“Vừa nãy anh đều nhìn thấy rồi, có điều, anh biết Tiểu Mạch có thể tự giải quyết nên anh không đi vào giúp em, bây giờ có phải đã quyết định đưa Nám Nám về nhà với anh không?” Nam Thần An cười dịu dàng, anh che đi cảm xúc muốn cướp lấy cô, chiếm đoạt cô.

Cơ thể Cố Tiểu Mạch cứng đờ, chuyện như thế này lại bị anh Nam nhìn thấy rồi.

Cố Tiểu Mạch nhún vai, nói thật: “Em vẫn chưa hủy hợp đồng, anh Nam, nhờ anh đưa em về nhà của Mộ Bắc Ngật nhé.” Ở một nơi khác, Mộ Bắc Ngật vừa họp xong.

Đây là một hạng mục mới được bắt đầu mà không thông qua sự đồng ý của anh, trước đây những hạng mục của Mộ Thị sẽ không dính dáng đến trang sức, nhưng ông Mộ vì Mộ Thiếu Lãnh mà bắt đầu một hạng mục mới.

Sáng ra, không biết những quản lý cao cấp của công ty đã nhận được điều gì hấp dẫn mà ngang nhiên mở cuộc họp.

Lúc này, Mộ Bắc Ngật vừa họp xong, sắc mặt u ám đáng sợ, Dịch Bách đứng bên cạnh, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói: “Gửi một bản doanh thu của các hạng mục Mộ thị cho ông nội, bảo ông có chừng có mực, dừng lại đúng lúc và nói với ông bất luận như thế nào cũng sẽ không tiến hành hạng mục trang sức, nghĩ cũng đừng có nghĩ!”

Mộ Bắc Ngật nói xong liền bước về phòng làm việc với khuôn mặt tối sầm.

Sắc mặt Dịch Bách cũng vô cùng khó coi, ông Mộ ngang nhiên chèn ép anh, ngay từ đầu đã có định kiến với Sếp và cưng chiều Mộ Thiếu Lãnh, điều này ai cũng biết.

Nhưng ông Mộ chưa từng nghĩ, ngay từ lúc bắt đầu đã không có một người đứng sau chống lưng cho Mộ Bắc Ngật.

Nhìn cơ thể cao lớn của Mộ Bắc Ngật đang đi về phòng làm vệc, Dịch Bách càng nhìn, đôi mắt lại càng ướt át.

Mộ Bắc Ngật về đến phòng làm việc, anh xoa ấn đường đầy mệt mỏi, anh bỗng nhiên nhìn thấy một bức thư không biết ai đã mang vào, đôi mắt tối sầm.

Anh bước đến mở bức thư ra, bên trong có vài bức ảnh khiến Mộ Bắc Ngật lập tức bóp chặt những bức ảnh đó, góc độ chụp ảnh rất tốt, biểu cảm của Cố Tiểu Mạch cực kỳ rõ ràng.

Mộ phu nhân đưa chi phiếu còn Cố Tiểu Mạch thì cười vui vẻ nhận lấy, nhìn Mộ phu nhân cười hài lòng thì không khó để người ta đoán được hai người đang giao dịch.

Đôi mắt của Mộ Bắc Ngật gần như hóa đa, Dịch Bách vừa đi đến phòng làm việc của Tổng giám đốc đã nghe thấy Mộ Bắc Ngật gầm lên giận dữ, cơ thể cậu ta run run, lập tức bước đến chỗ anh: “Sếp, sao thế ạ?”

“Xem camera tầng cao nhất xem ai đã mang bức thư vào đây!” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói.

Dịch Bách chỉ kịp nhìn một góc bức ảnh liền vội vàng đáp, sau đó quay người đi ra ngoài.

Cho đến khi phòng làm việc chỉ còn một mình Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật giơ bức ảnh lên, quan sát tỉ mỉ vài lần, Cố Tiểu Mạch, nhận tiền thật sao?

Mộ Bắc Ngật chỉ coi Cố Tiểu Mạch vẫn đang giận anh, điều khiến anh bực bội nhất chính là Mộ phu nhân nhẫn nhịn nhiều năm như thế, bây giờ đã bắt đầu lộ cái đuôi hồ ly tinh ra rồi sao? Bắt đầu dọn dẹp đường cho con trai, bắt đầu động đến người của Mộ Bắc Ngật rồi sao?

Mộ Bắc Ngật phẫn nộ đủ để khiến nhà cũ nhà họ Mộ nổi giông bão!

Nhiều năm qua ông Mộ không biết Mộ phu nhân lén lún gài người của mình vào Mộ Thị, mua cổ phần, còn Mộ Bắc Ngật từ trước đến giờ luôn tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời trước mặt ông Mộ nên mới không vạch trần, không phá vỡ sự yên bình trong nhà.

Buổi chiều, giám đốc Cao và giám đốc Trần đã làm việc nhiều năm ở Mộ Thị bị đuổi việc vì lạm dụng quyền lực mua cổ phần của Mộ Thị.

Nhân viên trong công ty hết sức kinh ngạc, nhưng cũng lập tức hiểu ra Tổng giám đốc Mộ không hề hiền lành, anh làm việc rất nhanh gọn và quyết đoán.

Còn ở nhà cũ nhà họ Mộ, ông Mộ tức giận vì hạng mục trang sức, Mộ phu nhân ngồi ở trong phòng, điện thoại trong tay rơi xuống đất.

Dịch Bách run lẩy bẩy đứng trong phòng Tổng giám đốc, cậu ta nhìn Mộ Bắc Ngật vẫn đang lạnh lùng ngồi ở đó, “Sếp, ông Mộ gọi anh về nhà.”

“Không phải tối nay có một bữa tiệc sao? Nói tôi không có thời gian.” Mộ Bắc Ngật không thèm ngẩng đầu đã từ chối thẳng thừng.

“Nhưng… ông Mộ nổi giận rồi.”

Bắt đầu từ bao giờ Dịch Bách lại trở nên do dự như thế?

Mộ Bắc Ngật ngước mắt Dịch Bách, “Cậu nghe ai?”



Trong quán bar đèn màu sắc nhấp nháy, hiếm có khi Mộ Bắc Ngật lại tham gia bữa tiệc của những cậu chủ nhà giàu khiến người ta kinh ngạc, nhưng Mộ Bắc Ngật ngồi ở trong góc tối, cả buổi không nói lời nào, anh cứ nhìn điện thoại, chốc chốc lại mở lên, nhìn màn hình điện thoại rồi tắt đi.

Anh ra khỏi nhà một ngày, bây giờ đã là buổi tối mà Cố Tiểu Mạch chẳng gọi cho anh lấy một cuộc điện thoại.

Cho dù là chuyện gì cũng được, cô cũng không muốn gọi cho anh.

Mộ Bắc Ngật thở dài, tâm trạng rất tệ, mấy cậu chủ nhà giàu đi đến mời rượu anh, anh không từ chối như mọi khi mà uống hết sạch.

Mặc dù bọn họ bằng mặt không bằng lòng nhưng Mộ Bắc Ngật cũng không vạch trần, có bao nhiêu uống bấy nhiêu, trong số họ có một người lén lút bỏ thuốc vào rượu.

“Nào Tổng giám đốc Mộ, chúng ta uống một ly!”

Bức thư buổi chiều là Cố Lan Tâm gửi đến, Cố Lan Tâm ở nhà nghỉ dưỡng hai ngày, lúc này đã xuất hiện ở quán bar.

Cô ta cố tình mặc giống Cố Tiểu Mạch, tóc buông xõa, trang điểm nhẹ nhàng đến quán bar, cô ta đang ở bên ngoài căn phòng Mộ Bắc Ngật đang uống rượu.

Cố Lan Tâm nhếch mày, trong mắt hiện lên sự nham hiểm và ma mãnh, cô ta cầm điện thoại lên, giấu tên gửi tin nhắn cho Cố Tiểu Mạch.

“Đến quán bar Màn đêm, có kịch hay để xem, không xem sẽ hối hận!”

“Phòng 1002, Mộ Bắc Ngật ở đây, anh ta uống say rồi, anh ta đòi cô đến đưa về!”

“Nếu không đến, tôi không dám đảm bảo rằng mình sẽ không làm ra chuyện điên rồ gì đâu, vì dụ như con gái cô.”

Cố Lan Tâm điên rồi, cô ta hận Cố Tiểu Mạch, lúc đánh chữ, cô ta hận không thể chọc thủng màn hình.

Ở nhà Mộ Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch vừa mới thay thuốc cho Nám Nám xong thì nhận được vài tin nhắn liên tiếp.

Cô vốn định bỏ qua không quan tâm đến những người muốn giở trò quái đản, nhưng tin nhắn cuối cùng giống như con dao đâm vào tim Cố Tiểu Mạch.

Bàn tay cầm băng gạt khựng lại, Nám Nám nhận ra sự khác thường của cô, con bé hỏi han: “Nấm ơi, có chuyện gì xảy ra vậy ạ?”

Cố Tiểu Mạch cắn chặt môi đến mức môi trắng bệch, cô cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, lúc nghe thây Nám Nám hỏi, cô lập tức trả lời: “Không sao, Mami không sao đâu.”

Nám Nám “vâng ạ” một tiếng rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài trời đã tối, sao ông chú lợi hại vẫn còn chưa về chứ, đã đến lúc bảo Nấm đi tìm ông chú lợi hại rồi.

Kế hoạch đã được lên xong, Nám Nám nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt gian xảo, giả vờ lo lắng nói: “Nấm ơi, bây giờ trời đã tối rồi, ông chú lợi hại vẫn còn chưa về đó ạ.”

Giọng nói non nớt hết sức lo lắng, Cố Tiểu Mạch vừa nghe đã hiểu: “Thế nên?”

“Nấm ơi, chúng ta đi tìm ông chú lợi hại đi.”

Nội dung tin nhắn vẫn lởn vởn trong đầu cô, Cố Tiểu Mạch mím môi, cuối cùng không yên tâm, cô nhìn Nám Nám nói: “Nám Nám, Mami ra ngoài tìm ông chú lợi hại, nhưng Nám Nám phải ngoan ngoãn ở nhà, biết chưa, buồn ngủ thì ngủ trước đi nhé.”

“Vâng ạ.” Nám Nám không ngờ Mami sẽ trúng kế của con bé…

Cố Tiểu Mạch cầm điện thoại, khoác một chiếc áo màu xanh quay người đi ra ngoài.

Cô ra khỏi nhà họ Mộ, cô đi tới đường lớn bắt một chiếc taxi đến quán bar.

Trong quán bar, thanh niên tụ tập, càng ngày càng náo nhiệt, ồn ào.

Mộ Bắc Ngật sa sầm mặt mày ngồi ở trong góc, lông mày chau lại, phản ứng khác thường đang chiếm lấy trái tim anh, lúc anh gần như sụp đổ…

Cửa phòng từ từ mở ra, Cố Lan Tâm xinh đẹp kiều diễm đi đến trước mặt mọi người.

Những cậu chủ nhà giàu đều biết Cố Lan Tâm, cô là con dâu tương lai của nhà họ Mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.