Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 164: Chương 164: Thăm dò




Lời vừa dứt Nám Nám vội vàng chạy ra ngoài với bộ dạng “con biết hết rồi nhé”.

Chỉ còn lại Cố Tiểu Mạch đang bối rối lúng túng và Mộ Bắc Ngật vui mừng nở hoa, mặt Cố Tiểu Mạch đỏ bừng nóng ran một lúc, sau đó cô bắt mình phải bình tĩnh lại.

Ánh mắt tối sầm, giọng nói lạnh lùng, “Tổng giám đốc Mộ, bây giờ anh có thể đặt tôi xuống chưa?”

Mộ Bắc Ngật biết cô vẫn đang giận, không dám chọc cô nữa, anh nhìn cô một cái rồi ngoan ngoan đặt cô xuống.

Cố Tiểu Mạch có được tự do, cô ngẩng đầu nhìn Mộ Bắc Ngật rất nghiêm túc: “Mộ Bắc Ngật, Nám Nám rất thích anh, tôi biết điều đó nhưng tôi sẽ nói cho con bé biết không nên có những suy nghĩ không nên có, sau này cũng mong anh đừng chiều con bé quá nếu không nó sẽ thành thói quen.”

Miệng anh giật giật, lời của cô giống như mọc gai nhọn dày đặc, đâm vào tim anh khiến tim anh vừa ngứa vừa đau.

Không đợi Mộ Bắc Ngật nổi giận, Cố Tiểu Mạch đã ngừng nói, quay người đi xuống tầng dưới.

Không biết lúc ở dưới tầng Nám Nám đã nói gì với Dịch Bách mà lúc Cố Tiểu Mạch đi xuống, Dịch Bách nhìn cô với ánh mắt ám muội, còn có thái độ rất kính trọng giống như đang đổi xử với vợ của Sếp.

Mặt Cố Tiểu Mạch đen như đít nồi, nhưng không đỏ ửng ngại ngùng hay lúng túng như Dịch Bách nghĩ, Cố Tiểu Mạch đứng đó một cách quang minh chính đại, mặc dù Dịch Bách tỉ mỉ quan sát nhưng cô vẫn không để lộ chút sơ hở nào.

Á, chuyện gì vậy?

Tại sao lại cảm thấy… Cố Tiểu Mạch bây giờ khác hẳn với trước đây?

“Cố Tiểu Mạch, cô…” Dịch Bách vừa mới thốt ra vài chữ.

Mộ Bắc Ngật đã thay xong vest, sắc mặt u ám bước xuống, sắc mặt Mộ Bắc Ngật cũng không có chút thay đổi, anh lên tiếng dặn dò:; “Dịch Bách, tìm hai người đến đây chăm sóc Nám Nám và Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch, hôm nay ở nhà dưỡng thương, ngày mai đến Mộ Thị làm việc, biết chưa?”

Cố Tiểu Mạch đứng quay lưng với anh, lúc nghe thấy những lời anh nói, mặt đanh lại nhưng cô vẫn phải trả lời một cách miễn cưỡng: “Tôi biết rồi.”

Lúc này Mộ Bắc Ngật mới bước ra ngoài, bước được vài bước anh bỗng khựng lại, anh ngoái đầu nhìn Dịch Bách, ngây người ra đó nhìn cái gì?

“Dịch Bách, không muốn đi?”

“Em đây em đây Sếp ơi.”

Dịch Bách vội vàng đuổi theo Mộ Bắc Ngật. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Sau khi ngồi lên xe, mở hệ thống sưởi ấm nhưng Dịch Bách vẫn cảm thấy lưng mình lạnh toát, cậu ta run run, cậu ta nhìn Mộ Bắc Ngật qua gương chiếu hậu: “Sếp, anh có cảm thấy Cố Tiểu Mạch với trước đây có chút…”

“Dịch Bách, dốc sức điều tra chuyện Cố Tiểu Mạch bị bắt cóc, bất luận là ai cũng đều phải tìm ra cho tôi, không cần phải e ngại gì cả.” Lúc nói những lời này, mặt Mộ Bắc Ngật lạnh băng, lần này anh nổi giận thật rồi.

Dịch Bách lập tức trả lời: “Vâng thưa Sếp.”

Người làm của nhà họ Mộ làm việc rất hiệu quả, Mộ Bắc Ngật vừa đi không lâu bọn họ đã đến.

Cố Tiểu Mạch đang chuẩn bị khuyên Nám Nám rời khỏi nhà của Mộ Bắc Ngật, tối qua Nam Thần An đã nhắn tin giục cô một lần rồi, nhưng cô không ngờ, lời còn chưa thốt ra, Cố Tiểu Mạch đã nhận được điện thoại của một số lạ.

“Alo, là cô Cố à? Tôi muốn gặp mặt cô.”



Trong phòng riêng của quán cà phê, một người phụ nữ xinh đẹp duyên dáng trang nhã ngồi ở đó, từng hành động đều thể hiện sự đoan trang của mình.

Cố Tiểu Mạch trang điểm nhẹ, mặc một chếc váy dài, sau khi bước vào phòng riêng, Mộ phu nhân lặng lẽ quan sát đánh giá Cố Tiểu Mạch.

Con riêng của nhà họ Cố? Có điều, sao không thấy ngang ngược bất cần đời và xấc láo như trong tài liệu điều tra chứ?

Nếu nói Cố Lan Tâm dịu dàng, Mộ phu nhân vẫn còn cảm thấy có chút giả vờ và nịnh nọt.

Nhưng Cố Tiểu Mạch ở trước mặt bà ta không khiến bà ta nhìn ra có chút giả dối nào cả, ánh mắt lãnh đạm khiến người ta phải trở nên nghiêm túc.

Mộ phu nhân lên tiếng trước: “Cô Cố.”

Cố Tiểu Mạch nhìn Mộ phu nhân, trong mắt không có biểu cảm gì, không biết người nhà họ Mộ liên tiếp đến gặp cô là để làm gì? Muốn nói cho cô biết cô không xứng với Mộ Bắc Ngật hay là chê bai thân phận của cô, mang lòng tự trọng của cô ra để giẫm đạp?

Cố Tiểu Mạch không hỏi han, hơn nữa đây là lần đầu tiên cô và Mộ phu nhân gặp nhau, cô đi thẳng vào vấn đề: “Không biết Mộ phu nhân tìm tôi có chuyện gì?”

“Cố Lan Tâm là chị gái của cô Cố, chuẩn bị được gả vào nhà họ Mộ, không biết cô Cố có suy nghĩ gì?” Mộ phu nhân lên tiếng thăm dò, ánh mắt giống như đánh giá xem người trước mặt có lợi cho mình không.

Cố Tiểu Mạch cười nhẹ: “Xem ra Mộ phu nhân điều tra không chuẩn rồi, tôi đã sớm không có quan hệ với người nhà họ Cố, Cố Lan Tâm không phải là chị gái của tôi, cô ta kết hôn hay không thì cũng không liên quan đến tôi, nếu buộc phải nói ra suy nghĩ gì đó, thì tôi chúc bọn họ trăm năm hạnh phúc.”

Cố Tiểu Mạch nói chuyện rất tự nhiên khiến Mộ phu nhân không nhìn ra được sơ hở gì! Thấy người phụ nữ từ bỏ một cách thoải mái như thế, Mộ phu nhân nhăn mặt, đây chính là mẫu phụ nữ mà ông Mộ ghét, nếu có thể khiến cô đứng về phía của mình, chọc tức ông già khiến Mộ Bắc Ngật và ông già nhanh chóng trở thành kẻ thù, cũng có thể được coi là một cách hiệu quả.

Huống hồ, Mộ Bắc Ngật nên sớm nhường lại vị trí rồi!

Ngoài mặt thì Mộ phu nhân luôn duy trì sự điềm đạm, bà ta cười nói: “Lẽ nào cô Cố không thích Mộ Bắc Ngật sao? Bắc Ngật của chúng tôi đã lọt vào danh sách nhưng người đàn ông tốt nhất của Kinh Đô, tôi cảm thấy cô Cố và Bắc Ngật đứng cạnh nhau rất xứng đôi vừa lứa!”

Ơ ơ? Mộ phu nhân đang gán ghép cô với Mộ Bắc Ngật?

Cố Tiểu Mạch hơi ngạc nhiên những không thể hiện ra bên ngoài, cô nên tránh xa người của nhà họ Mộ, thứ không nên động vào thì tuyệt đối không được động vào!

Cố Tiểu Mạch cười khả ái: “Mộ phu nhân nghĩ nhiều rồi, Mộ Bắc Ngật và Cố Lan Tâm đã yêu nhau năm năm, tu thành chính quả mà một chuyện tốt, cái thủ đoạn mượn dao giết người Mộ phu nhân đừng có dùng trên người tôi.”

Lời của Cố Tiểu Mạch vừa dứt, trong lòng Mộ phu nhân đã có làn sóng nhấp nhô, bà ta ngạc nhiên, hoảng hốt và e ngại.

Bà ta không ngờ người phụ nữ trước mặt lại cứng rắn, thông minh lanh lợi, không hề dễ dàng mắc lừa như những cô chủ nhà giàu có khác!

Cũng chẳng trách cô lại có thể khiến ông Mộ tức giận đến mức đập phá đồ đạc trong phòng sách, cô càng như thế này lại càng khiến Mộ phu nhân muốn chinh phục cô, bà ta nhẫn nhịn nhiều năm qua, vẫn chưa nhìn thấy cảnh tượng Mộ Bắc Ngật té ngã.

Mộ phu nhân không tức giận, tiếp tục cười nói: “Tại sao cô Cố lại nghĩ như vậy, xem ra cô Cố vẫn chưa hiểu ý của tôi, chuyện lần này cô Cố phải trải qua, tôi đại khái biết được một chút.”

Mộ phu nhân đang muốn tiết lộ người hãm hại Cố Tiểu Mạch là ai.

Quả nhiên, mặc dù cô đã cố gắng tỏ ra rất bình thường nhưng bàn tay đặt trên bàn bất giác nắm chặt lại.

Cố Tiểu Mạch không trả lời, im lặng nghe những lời tiếp theo của Mộ phu nhân, “Cô Cố, tôi cùng vì nghĩ cho hạnh phúc của Bắc Ngật, cưới một người phụ nữ không yêu mình đau khổi lắm, hơn nữa, cô Cố đã chịu khổ bao nhiêu năm qua mà vẫn rơi vào bước đường này, tôi cảm thấy đau lòng thay cho cô.”

Nghĩ cho hạnh phúc của Bắc Ngật?

Cố Tiểu Mạch bật cười: “Có lẽ Mộ phu nhân không hiểu Mộ Bắc Ngật rồi, anh ta có người yêu năm năm, nếu không yêu sâu đậm làm sao có thể ở bên nhau năm năm chứ, tôi nhớ suốt năm năm qua, Mộ Bắc Ngật không hề có tin tức không hay gì bên ngoài, Mộ phu nhân không hiểu mà lại nói là nghĩ cho Mộ Bắc Ngật sao?”

Hai ba câu đã nhìn thấu vở kịch này của Mộ phu nhân, Mộ phu nhân hết sức kinh ngạc, bà ta không ngờ mình lại bị một con nhóc không biết trời cao đất dày nhìn thấu, lanh lợi đến mức khiến người ta ái ngại.

Cố Tiểu Mạch mím môi, lặng lẽ quan sát biểu cảm của Mộ phu nhân.

Cho dù Mộ phu nhân có đoan trang nhã nhặn như thế nào thì bây giờ sắc mặt cũng có chút thay đổi, bà ta nghiến răng nghiến lợi.

Mộ phu nhân đè giọng của mình xuống, bà ta nói thật ra mục đích của mình: “Lẽ nào cô Cố không nghĩ đến trả thù sao? Nếu là tôi, tôi không chịu đựng được sự nhục nhã này, Cố Lan Tâm dám làm như thế thì nên trừng phạt cô ta mới đúng, cướp đi thứ cô ta muốn nhất là cách nhanh nhất.”

Cố Tiểu Mạch nhếch mày, ánh mắt sáng lên, xem ra, Mộ phu nhân không thích Cố Lan Tâm.

Nhưng, có liên quan gì đến cô?

Cố Tiểu Mạch đang định lên tiếng từ chối khéo léo thì Mộ phu nhân đã nhanh hơn một bước, bà ta lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch nhìn thấy tờ chi phiếu, cô cười mỉa mai, cô là người có thể thu hút chi phiếu sao? Nếu dựa vào điều này chẳng phải cô đã trở thành người giàu nứt vách rồi sao?

Ánh mắt Mộ phu nhân rất rõ ràng, bà ta muốn mua chuộc cô.

Cố Tiểu Mạch đè nén cơn giận trong người, cô nhận lấy, 100 vạn?

Người nhà họ Mộ ai cũng hào phóng thật đấy, Cố Tiểu Mạch nhếch miệng cười. . Truyện Bách Hợp

“Cô Cố, tôi biết, cô còn có một đứa con gái đang cần ghép tủy sống, có được khoản tiền này có lẽ cô sẽ nhanh chóng tìm được tủy sống tương thích, đây cũng coi như là chút thành ý của tôi.”

“Mộ phu nhân muốn tôi làm gì?” Cố Tiểu Mạch nhếch miệng nói.

Mộ phu nhân cho rằng Cố Tiểu Mạch đã cắn câu, bà ta cong miệng cười: “Phá hỏng hôn lễ của Cố Lan Tâm và Mộ Bắc Ngật.”

Mộ phu nhân vội vã quá nên đã lộ ra vẻ mặt nham hiểm độc ác của mình, Cố Tiểu Mạch từ từ ngước mắt, một lần nữa nói trúng tim đen của bà ta: “Rốt cuộc là Mộ phu nhân không thích Cố Lan Tâm hay là từ tận đáy lòng bà không muốn Mộ Bắc Ngật sống một cuộc sống hạnh phúc? Tôi nghĩ chắc là vế sau đúng không?”

Người phụ nữ này thông minh quá, vừa nói vài lời cô đã nhìn thấu suy nghĩ của Mộ phu nhân.

Mộ phu nhân không tiếp tục được nữa, bà ta suýt nữa đã lột bỏ bộ mặt đoan trang nhã nhặn của mình, lúc bà ta còn đang ngỡ ngàng thì Cố Tiểu Mạch đã đưa tay xé vụn tờ chi phiếu trong tay, cô nhìn sắc mặt Mộ phu nhân từ kinh ngạc đến phẫn nộ.

“Mộ phu nhân, tôi không có suy nghĩ nham hiểm độc ác như thế, Mộ Bắc Ngật có thể quản lý Mộ thị nhiều năm như thế, không thể vì một hôn lễ mà bị kéo xuống nước, sự quan tâm giả dối như thế, Mộ Bắc Ngật không thể nào không nhìn ra.” Cố Tiểu Mạch nói xong, cô đứng lên định rời đi.

Nhưng cô không ngờ Mộ phu nhân thẹn quá hóa giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.