Võ Lâm Minh Tư Mật Ký Sự

Chương 44: Chương 44




Ngô Thế Huân nhảy lên, cao tay đem thứ tâm trùy đâm lên người cổ vương. Mà cùng lúc đó, Kim Chung Nhân một tay cầm kiếm, từ trên nhảy xuống hướng đỉnh đầu cổ vương đâm tới. Trường kiếm dài nhỏ kia, khi đâm vào đỉnh đầu cổ vương lại mềm nhũn không hề có lực cản, nháy mắt liền không thấy, bị thịt mềm bao lại. Kim Chung Nhân cảm thấy khác thường, một cước đạp lên đầu cổ vương đem trường kiếm rút ra, mắt thấy miệng vết thương kia nháy mắt khép lại, không lưu lại một chút dấu vết.

Mà Ngô Thế Huân cầm thứ tâm trùy cũng không thể đâm vào trái tim cổ vương, thân thể cổ vương to lớn vắt ngang bên trong huyệt động, Ngô Thế Huân căn bản khó có thể phán đoán nơi nào là trái tim nó, nơi thứ tâm trùy đâm vào, giống như trường kiếm bình thường của Kim Chung Nhân, mềm nhũn căn bản không thể gắng sức. Cổ vương bị bắt lấy xúc tu, nhất thời bạo động đứng lên, thân hình đột nhiên tăng vọt, hai xúc tu cực lực đong đưa.

Ngô Diệc Phàm đem xúc tu nhỏ dài kia ôm vào ngực, trong lúc nhất thời không ngừng chống cự, lui về phía sau. Mà cổ vương lập tức đem xúc tu từ trong thân thể Phác Xán Liệt rút ra, đồng thời, hướng trên người Phác Xán Liệt dùng sức đánh tới. Ngô Thế Huân thấy thế, vội vàng rút thứ tâm trùy ra, nhảy xuống, ôm lấy thân hình yếu đuối của Phác Xán Liệt, cùng y đồng thời bị xúc tu đánh văng ra xa. Mắt thấy thân thể sẽ đánh vào trên vách động, Ngô Thế Huân gắt gao đem Phác Xán Liệt bảo vệ trong lòng, bỗng nhiên trên vai có một lực đạo, từ từ ở phía sau cản lại xung lực, đỡ lấy cho Ngô Thế Huân đứng vững. Ngô Thế Huân suyễn khí quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Hoàng Tử Thao đem tay từ trên vai hắn thu lại, rồi mới vượt qua Ngô Thế Huân, đi về phía cổ vương.

Lúc này, kiếm thứ hai của Kim Chung Nhân đã hướng đỉnh đầu cổ vương hạ xuống, trường kiếm kia tà tà đâm vào, muốn đem đầu cổ vương chém thành hai nửa, nhưng chiều dài thân kiếm có hạn, chỗ mở ra được kia vẫn mềm nhũn như cũ, kiếm chém qua không để lại dấu vết. Xúc tu dài nhỏ của cổ vương cũng đã hướng về phía Kim Chung Nhân đánh tới. Kim Chung Nhân hơi nhíu mày lại, thu kiếm thối lui về phía sau. Bỗng nhiên, Hoàng Tử Thao nhảy lên, hướng lên phía trên thân hình của cổ vương, hai tay bắt lấy một cái xúc tu. Cổ vương ra sức giãy dụa đứng lên, xoay xúc tu thật rộng, muốn đem Hoàng Tử Thao ném đi.

Hoàng Tử Thao đối Kim Chung Nhân hô một tiếng. Kim Chung Nhân bám vào vách động ổn định thân mình, nghe Hoàng Tử Thao hô quát, khoát tay liền cầm lấy trường kiếm trong tay ném qua. Trường kiếm vừa mới hướng xúc tu của cổ vương ném tới, Hoàng Tử Thao liền duỗi tay chụp lấy trường kiếm, lật tay chém một kiếm. Ngô Diệc Phàm phiên thân nhảy lên, hô to nói :“Cẩn thận có độc!”

Ngô Diệc Phàm vừa dứt lời, xúc tu của cổ vương đã muốn bị Hoàng Tử Thao lột bỏ mũi nhọn, một cổ nọc độc xanh biếc nháy mắt theo vết rách kia phun tới. Hoàng Tử Thao chau mày, tránh khỏi xúc tu nhảy về phía sau, dừng ở chỗ kết nối thân thể cổ vương với xúc tu, lại huy kiếm, đem xúc tu hoàn toàn chặt đứt. Lúc này, độc thủy chỉ có thể róc rách từ thân thể cổ vương vô lực chảy xuống. Cổ vương hiển nhiên ăn đau, dùng sức vung một xúc tu khác, muốn đánh Hoàng Tử Thao. Hoàng Tử Thao nhân cơ hội, một tay bắt lấy xúc tu của cổ vương, một tay ném kiếm cho Kim Chung Nhân, cao giọng quát :“Đến!”

Kim Chung Nhân tay phải cầm kiếm, tay trái ở trên vách động vỗ một cái, mượn lực hướng cái xúc tu còn sót lại của cổ vương chém tới, đem xúc tu còn lại của cổ vương chặt đứt. Hoàng Tử Thao xoay người nhảy xuống đất.

Cổ vương bắt đầu nổi giận, thân thể to lớn bắt đầu run rẩy đứng lên, toàn bộ huyệt động phảng phất đều vì nó tức giận mà chấn động. Cổ vương kiệt lực phình to thân thể nó, trên thân thể hắc sắc, bắt đầu chảy ra từng viên thủy châu xanh biếc, thủy châu này hội tụ cùng nhau, càng lúc càng lớn, trải rộng toàn thân nó, thong thả chảy xuống mặt đất. Ngô Diệc Phàm cao giọng nói: “Trước tránh đi.”

Ngô Thế Huân lập tức ôm lấy Phác Xán Liệt, bám vào vách động nhảy lên. Mà Hoàng Tử Thao cũng giữ chặt lấy một cánh tay của Ngô Diệc Phàm, từ dưới động trở lại trên đài cao kia. Kim Chung Nhân cũng từ vách động đối diện, sử dụng khinh công bay trở lại đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.