Một người tiên phong đạo cốt, một kẻ hung thần ác sát. Hai người một chút cũng không hợp, lại hết lần này tới lần khác đi cùng một chỗ, quái dị vô cùng.
Hai người kia dĩ nhiên là Nhiếp Vân cùng Dương Ngạn sau khi ngụy trang.
Thuật dịch dung của Nhiếp Vân Thiên Hạ Vô Song, ngụy trang thành tửu bảo đều không có người nhìn ra, huống gì là bộ dáng ai cũng chả biết này.
Bất quá, mặc dù như vậy, Nhiếp Trùng cùng Dương Ngạn cũng nhịn không được chấn động. Lại nhìn về phía Nhiếp Vân, trong ánh mắt đều để lộ ra một tia quái dị. Bọn họ không biết từ bao giờ Nhiếp Vân đã có thuật dịch dung cao cường như thế.
Nhiếp Vân cũng không có giải thích thêm. Có đôi khi một sự tình giải thích càng nhiều ngược lại càng phiền toái, còn không bằng không nói, cứ để cho bọn hắn suy đoán đi. Dù sao Nhiếp Trùng là lão quản gia của chi, vô cùng kín miệng. Dương Ngạn là người trong cuộc càng sẽ không nói lung tung, cũng không cần lo lắng chuyện hắn biết dịch dung truyền ra.
- Nhiếp…ah, sư phụ, chúng ta bây giờ đi đâu?
Dương Ngạn Theo ở phía sau hô một tiếng.
Nhiếp Vân phân phó hắn ra cửa phải kêu Nhiếp Vân là sư phụ. Dương Ngạn tuy không quá nguyện ý, nhưng vì có thể mua được chiến phủ hắn cũng nhịn!
Về phần sư phụ tiên phong đạo cốt tại sao lại thu đồ đệ thổ phỉ này, Nhiếp Vân cũng không có biện pháp!
Dương Ngạn cao lớn thô kệch, nếu như đem hắn hóa trang thành đồng tử thì cũng quá khó coi.
- Đương nhiên đi kiếm tiền, ha ha!
Nhiếp Vân cười hắc hắc, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ hèn mọn bỉ ổi khó lường.
- Phúc Vận tiền trang, ân, là cái này a!
Ly khai tiểu viện của Nhiếp Thiên, hai người liền không hề ẩn núp, nghênh ngang dạo qua trên đường một vòng, cuối cùng con mắt của Nhiếp Vân tập trung ở tiền trang lớn nhất Lạc Thủy thành.
Phúc Vận tiền trang cũng không phải sản nghiệp của tứ đại gia tộc, mà do một thổ tài chủ Lý Phúc rất gần với tứ đại gia tộc mở.
Kiếp trước, Yêu tộc quy mô tiến công, Lý Phúc này là cái thứ nhất phản làm, nếu như không phải hắn để lộ bí mật, tứ đại gia tộc cũng sẽ không tổn thất thảm như vậy, cơ hồ toàn quân bị diệt!
Chính bởi vì như thế, hắn cũng thành công địch của nhân loại ở Lạc Thủy thành, rất nhiều người muốn giết hắn cho thống khoái, nhưng đáng tiếc ở dưới cường giả Yêu tộc tầng tầng bao vây, một mực không có đắc thủ!
Năm đó Nhiếp Vân thực lực thấp, cũng không có tham dự hành động ám sát hắn, nhưng đối với “gian nhân” này vẫn căm thù đến tận xương tuỷ!
Cho dù hiện tại Lý Phúc vẫn chỉ là thương nhân đứng đắn, không có đi làm “gian nhân”, nhưng Nhiếp Vân đã biết chuyện của kiếp trước, làm sao có thể buông tha hắn, tự nhiên phải lấy hắn khai đao rồi!
Dù sao tiền của hắn rất nhiều, lấy tới sử dụng, không có vấn đề gì!
Trong nội tâm làm ra quyết định, Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng, tiên phong đạo cốt đi tới tiền trang.
- Hai vị, tới gửi tiền hay lấy tiền?
Hai người vừa đi vào phòng, một gã sai vặt liền chạy ra đón chào.
Tiền trang có thể hối đoái ngân phiếu, cũng có thể cất ngân lượng, công năng cùng ngân hàng không sai biệt lắm, người tới tự nhiên không phải gửi tiền là lấy tiền rồi.
- Trước gãy sau cung, hổ nhảy long vồ, tiền viện chuyển ám, tứ hung giáp nhau, ai, rất lâu không thấy được nơi âm khí lợi hại như vậy rồi!
Không có trả lời gã sai vặt hỏi, Nhiếp Vân nhẹ nhàng vuốt chòm râu thở dài một tiếng, trong mắt mang theo vẻ trách trời thương dân.
- Nhà có âm khí? Tiên sinh không nên nói bậy, Phúc Vận tiền trang là chuyên môn tìm người xem qua, sinh ý thịnh vượng, may mắn tài nguyên quảng tiến!
Gã sai vặt còn chưa mở miệng, đằng sau đại đường đi ra một mập mạp bụng phệ, vẻ mặt mất hứng.
- Nhanh như vậy đã tới rồi... vận khí thật không tốt!
Chứng kiến người này, Nhiếp Vân thiếu chút nữa vui chết.
Không phải người khác, đúng là “gian nhân” Lý Phúc kia, dựa theo đạo lý lão bản như hắn rất ít xuất hiện ở trong cửa hàng, vốn định nhiều nói vài lời, sau đó nghĩ biện pháp để cho gã sai vặt lừa gạt lão bản ra, không nghĩ tới ông trời cũng trợ giúp, rõ ràng mới nói một câu, hắn đã xông ra.
Hôm nay Lý Phúc rất mất hứng, tuy hắn rất có tiền, tài phú tổng ngạch thậm chí không thua tứ đại gia tộc, nhưng lại là cái bị vợ quản nghiêm, cọp cái trong nhà cực kỳ bá đạo, dùng tài phú cùng thân phận hiện tại của hắn, ba vợ bốn nàng hầu rất bình thường, nhưng bởi vì tồn tại trong nhà kia, đừng nói ba vợ bốn nàng hầu, ngay cả những nữ nhân khác xem cũng không thể xem!
Mỗi người đều có tâm lý phản loạn, Lý Phúc cũng không ngoại lệ, vì vậy hắn phá giới, ở bên ngoài lặng lẽ nuôi nữ nhân, nguyên lai tưởng rằng làm cực kỳ cẩn thận, ai ngờ cuối cùng vẫn để lộ tiếng gió, hôm nay mới về nhà đã bị cọp cái ở trước mặt mọi người mắng một trận, hành hung một trận, hiện tại toàn thân còn đau đớn!
Cái này còn chưa xong, nghe khẩu khí của cọp cái, chẳng những muốn thu thập hắn, ngay cả Tiểu Tam kia cũng muốn giết, may mắn mình giấu nàng rất tốt, nếu không, hôm nay thật sẽ chết người!
Ai, rất chán ghét cọp cái này, nhưng không có biện pháp, gia nghiệp là kế thừa nhạc phụ nhạc mẫu, cho dù hai lão nhân đã qua đời, trong nhà địa vị của mình còn không bằng nàng a!
Cũng bởi vì vừa bị cọp cái đánh cho một trận, lúc này mới tâm tình khó chịu trở lại tiền trang, ai ngờ vừa tới liền nghe “nhà có âm khí”? Nếu như không phải “lão giả” trước mắt này tiên phong đạo cốt, chỉ sợ sớm đã trở mặt đuổi người rồi.
- Thuận miệng nói, chớ trách, đồ nhi, chúng ta đi thôi!
Tuy trong nội tâm cao hứng, nhưng trên mặt Nhiếp Vân lại lộ ra vẻ thất vọng, lắc đầu, hất tay mang theo Dương Ngạn cao lớn thô kệch đi ra ngoài.
- Sư phụ, “trước gảy sau cung, hổ nhảy long vồ” còn không phải chỉ loại nhà hội tụ âm khí, âm thịnh dương suy, nam nhân bị nữ nhân khắc chế sao?
Hai người muốn đi ra tiền trang, Dương Ngạn thoạt nhìn có chút chất phác đột nhiên mở miệng nói.
Còn chưa tới Nhiếp Vân liền dặn Dương Ngạn rõ ràng, lúc này hắn hỏi như vậy, tự nhiên là cố ý.
Hiện tại Lý Phúc phong quang vô hạn, nhưng căn cứ trí nhớ kiếp trước, Nhiếp Vân biết rõ, tiếp qua một tháng địa chỉ Tiểu Tam của hắn sẽ triệt để hấp thụ ánh sáng, cọp cái trong nhà bắt Tiểu Tam cùng hắn đồng thời lột hết quần áo ném ra ngoài cửa, để cho hắn nhận hết khuất nhục!
Chuyện này lúc ấy ở Lạc Thủy thành chấn động một thời, mỗi người đều biết, sự tình Lý Phúc sợ vợ cũng tùy theo hấp thụ ánh sáng, trước khi đến Nhiếp Vân tự nhiên đã sớm làm ra bố trí nhắm vào!