Vô Tiên

Chương 2064: Chương 2064: Không kiêng nể gì cả (1)




Thái sơ chi khí giống như cam tuyền mà Ma Tôn và Long Tôn đã chờ mong từ lâu. Cả hai sớm đã thèm khát không nhịn được, thế tất không thể thiếu được một phen điên cuồng chè chén.

Ba ngày trôi qua, tu vi của Long Tôn và Ma Tôn vẫn điên cuồng tăng lên. Chỉ là sau khi đạt đến Tiên Nhân sơ kỳ viên mãn thì tốc độ lại dần dần giậm chân tại chỗ rồi.

Nhưng mà, Đạo Tôn thì lại dừng chân ở trước cánh cửa tiên thể!

Điều này khiến cho Lâm Nhất cảm thấy rất ngoài ý muốn. Hắn cẩn thận suy ngẫm hồi lâu, rốt cuộc cũng ngộ ra được điều gì đó.

Mọi thứ không thể một lần là xong được. Đạo Tôn dùng tu vi Hợp thể trung kỳ, cưỡng ép độ kiếp, đó đã là trái với thiên đạo rồi. Tình hình trước mắt có lẽ cũng không liên quan gì đến tu vi, cảnh giới, chỉ là thiếu mất một sự tự nhiên như thể nước chảy thành sông vậy thôi.

Vì thể, thần lực đã chiếm hết bảy phần khí hải của hắn, ba phần còn lại vẫn do nguyên khí chiếm ngự. Bên trong khí hải còn có một điểm hỏa quang, một thanh kim kiếm, và một viên nguyên châu do càn khôn tứ tượng kỳ trận biến thành. Mà Thiên Ma kết giới thì lại chẳng thấy tung tích đâu.

Đạo thiên sát lôi hỏa kia, trong vàng có trắng, ngân quang trộn lẫn kim quang, nhưng lại tản ra một tia khí cơ hung hiểm đến đáng sợ. Nếu như so sánh với lúc trước, thì nó không chỉ càng thêm cường đại, quỷ dị, mà còn có thêm vài phần thiên kiếp chi uy!

Kim Long kiếm và Càn khoont ứ tượng nguyên chân thì càng giống như một cây kim châm thật nhỏ và một hạt trân châu. Cả hai không có quá nhiều sự biến đổi. Chỉ là, do được thần lực uẩn dưỡng mà trở nên bất phầm hơn gấp bội.

Ngoài ra, từ lúc hắn đặt chân vào tiên cảnh cho đến nay thì hai thanh ngọc xích kia không còn bất động nữa. Đặc biệt là long phạm xích màu vàng, nó tích chứa uy thế cao cao tại thượng, bễ nghễ vạn vật. Không những âm thầm giúp Lâm Nhất vượt qua Thiên kiếp, mà còn trợ hắn rèn luyện tiên thể, vậy nên, có thể nói là Lâm Nhất ngâm mình trong Tẩy tiên trì là làm chơi ăn thật...

Chỉ là, Thiên Ma kết giới nằm trong Khí hải đã biến đi đâu mất rồi?

Khoanh chân ngồi trên một tảng đá giữa dòng Tẩy Tiên trì, Lâm Nhất thẫn thờ nhìn hai ống tay áo của mình. Chung quanh, mây mù cuồn cuộn nhưng lại không hề lộn xộn, nó giống như từng dòng nước xiết lũ lượt ập đến, chỉ trong chớp mắt đã biến mất vô tung.

Lâm Nhất làm như không thấy tình hình quỷ dị kia, khóe miệng cũng nhếch lên giãn thành nụ cười khó nắm bắt được. Mà trong ống tay áo bên phải của hắn lại ẩn chứa một đoàn hào quang lấp lánh. Đó chính là Thiên ma kết giới, nó đã hấp thu những thứ từ khắp nơi đổ đến. Cùng lúc đó, bên trong thạc trạc long quyển trên cổ tay trái của hắn, hai huynh đệ Thiên Lang sớm đã hưng phấn há lớn miệng. Đối diện với Thái sơ chi khí nồng đậm như vậy, ngay cả Lão Long cũng phải liên tục cười to.

Ba ngay trước, khi quyết định tĩnh tọa ở chỗ này, Lâm Nhất đã tháo Thiên ma kết ấn và Thạch trạc long quyển ra. Nếu như Yêu tộc đã có gan đục nước béo có, vậy thì cũng không thể trách hắn không khách khí. Lại nói tiếp, có một đám người đột nhiên nhảy ra, hiên ngang cướp đi tiện nghi của tiên môn đại đạo, hắn làm sao có thể để mình chịu thiệt đây!

Ở bên trong Thiên Ma kết giới, chung quanh gốc liễu và những căn nhà nhỏ dưới sườn núi, vòng cấm chế đã bành trướng, rộng ra khoảng chừng trăm dặm. Bên trong mây mù tràn ngập, tình cảnh khả quan. Dùng thứ này để hấp thu Thái sơ chi khí có thể nói là rất khác người. Đợi đám người Thiên Trần và Ngô Dung cải tạo thành công, có lẽ sẽ có tác dụng!

Mà Long Quyển Kinh, sau khi đã được Bách Lý Xuyên luyện chế, thì cũng có thể hấp thu Thái Sơ chi khí.

Lâm Nhất ngẩng đầu lên, nhướng nhướng mày. Lén lút ở chỗ này hấp thu suốt ba ngày, nhưng cũng chỉ khiến màn sương mù dày hai trượng giảm đi năm thước. Qua đây có thể thấy được, Thái Sơ chi khí trong Tẩy Tiên trì là đến từ lòng đất, hơn nữa còn cực kỳ nồng đậm.

Đến giờ này phút này, hầu hết đám tu sĩ tĩnh tu ở đây đều chưa phát hiện ra điểm gì bất thường.

Lâm Nhất quay đầu dò xét chung quanh, ánh mắt chợt lập lòe tia sáng. Một khắc ấy, ống tay áo của hắn đột nhiên mở rộng. Mây mù đang bay lên lập tức hóa thành từng dòng nước xiết trút xuống đại dương mênh mông. Hắn làm vậy, khiến cho Tẩy Tiên trì giống như đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng thật lớn, mây mù do thái sơ chi khí hóa thành lập tức giảm mạnh...

Ở một góc vắng vẻ trong Tẩy Tiên tri, một đám người đang nhao nhao trồi lên khỏi mặt nước. Chợt thấy mây mù tiêu tán đi, cả đám không nhịn được mà hốt hoảng, hai mặt nhìn nhau. Kế đó, từng người một lại nháo nhào ngẩng đầu nhìn lên. Ở trên đỉnh núi cao hơn ngàn trượng, hai vị trưởng bối nhà bọn hắn chỉ chuyên tâm truyền âm hạ lệnh, căn bản là cũng không để ý đến dị biến ở bên dưới...

Cùng lúc đó, đám tu sĩ đã rèn luyện được mười ngày cũng từ trong trạng thái tĩnh tọa tỉnh lại. Bọn hắn còn chưa kịp rời đi thì đã rơi vào mờ mịt. Tại sao tẩy tiên trì lại cạn hơn phân nửa...

Tình hình cũng theo đó mà trở nên hỗn loạn hơn. Ở trong tình cảnh này, Lâm Nhất cũng lo được lo mất. Thiên Ma kết giới đã thu thập được rất nhiều Thái Sơ chi khí, nhưng lại thiếu mất thiên địa cấm chế vốn có ở Tẩy tiên trì. Vậy thì liệu có còn giữ được diệu dụng rèn luyện tiên thể không?

Lâm Nhất ngẩng đầu lên, trong mắt, huyễn đồng tử lập lòe. Chỉ một chớp mắt sau, hắn đã âm thầm tặc lưỡi.

Hiện tại cũng mới qua được một canh giời thôi, mà nước ao chung quanh giống như đã cạn mất một nữa.

Có lẽ Thái Sơ chi khí nơi này còn có nhiều bí ẩn khác, tạm phải gác lại chuyện này, sau này tiếp tục cân nhắc vậy. Lâm Nhất vội vàng thu hồi Thiên Ma kết giới vào trong ống tay áo. Mây mù cuồn cuộn chảy xiết chung quanh lập tức thả lỏng hơn một chút. Nhưng rất nhanh, Lâm Nhất đã giật nảy. Một đám yêu Nhân đã xuyên qua mây mù tìm kiếm đến chỗ này rồi, hơn nữa khí thế đều rất hung hăng, dáng vẻ bất thiện. Có động tĩnh, đám tu sĩ chung quanh đều đứng dậy né tránh. Trong nháy mắt này, chợt có người cuống quít truyền âm cho hắn:

- Lâm đạo hữu! Một hai trăm tên Yêu tu thành tiên, đều là những kẻ trời sinh tính tình ngang tàng, bạo ngược, hơn nữa còn chẳng kiêng nể gì cả. Hiện tại đại thế đã thành, nhất định chúng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Vẫn nên trốn chạy để khỏi chết là hơn...

Đối mặt với rất nhiều cao thủ Yêu tộc đột nhiên xuất hiện, đám tu sĩ Giới ngoại có chút kinh ngạc, nhưng lại không thể hiểu được. Càng không tự nguyện rời khỏi Tẩy tiên trì. Nên tu sĩ tất cả các nhà đành phải tụ tập lại một chỗ, liên thủ kết trận.

Cách đám người một quãng không xa, Thương Linh Tử râu bạc mặt đỏ đứng đó, có chút bắt mắt. Lâm Nhất hoàn toàn không để tâm đến lời nhắc nhở kia, vẫn điềm nhiên ngồi trên tảng đá, không hề động đậy. Chỉ là, trong ánh mắt lại như ẩn như hiện một tầng huyết quang.

Một, hai trăm tên Yêu Nhân thành thiên thì đã làm sao chứ? Bọn hắn mới chỉ vừa đề thăng tu vi, còn chưa kịp tu luyện, pháp lực thần thông còn lâu mới đạt đến Tiên nhân cảnh giới! Hắn làm sao mà phải sợ? Huống chi, cường địch thật sự cũng không phải ở đây. Mặc dù thật sự nên rời đi, nhưng vẫn chưa đến tình trạng hoảng hốt chạy loạn như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.