Trong nham động to lớn lửa cháy mạnh sôi trào. Khí cơ nóng bỏng làm người ta hít thở không thông.
Tráng Sâm và Mỵ Nương đứng lơ lửng giữa không trung, thần sắc khác nhau. Lâm Nhất thì đang một mình đứng trên một vùng đất trống đỏ ngầu cạnh bờ hỏa đầm, đột nhiên giằng co với hai người phía xa.
Đột nhiên bị hai cao thủ Hợp Thể chặn dưới đất, Lâm Nhất gặp nguy không loạn. Sau khi hắn chất vấn một câu, vừa lưu ý tới vẻ mặt của Mỵ Nương, vừa âm thầm đề phòng nhất cử nhất động của Tráng Sâm.
Mỵ Nương lặng lẽ trong khoảnh khắc, nhẹ giọng hỏi ngược lại:
- Nói ta hại ngươi, làm sao mà biết?
Nói xong, nàng bỗng nhiên chuyển ánh mắt, hơi nhoẻn miệng cười, lại nói:
- Nếu ngươi muốn tu sửa tinh chu, ta lại không ngại xuất lực tương trợ...
Tráng Sâm dần tới gần vùng đất trống cạnh bờ hỏa đầm, rõ ràng là ý bất thiện. Chợt nghe trong giọng nói có chút không đúng, gã bỗng nhiên quay đầu lại nhìn, không nhịn được mà tâm thần trở nên rung động. Trên nơi nham thạch lửa đỏ nóng chảy, quần áo bạch y của Mỵ Nương tung bay, tỏa ra phong tình xinh đẹp đúng như trong xích hỏa luyện ngục nở rộ một đóa Bạch Liên, kiều diễm động nhân!
Thần sắc của Lâm Nhất hơi ngạc nhiên, băn khoăn lui về phía sau hai bước. Nàng kia sao biết được trên người mình có dấu tinh chu? Xem ra, lại bị bề ngoài thành thật trung hậu của Tống Huyền Tử lừa rồi! Chỉ có điều cũng không thể trách người ta, dù sao cũng là phu thê nghìn năm...
- Giúp ta giết Tráng Sâm, ta liền tặng ngươi “Tinh Du”...
Từ lần đầu hiện thân, Mỵ Nương liền nhiền lần nói năng kinh người. Nàng thay đổi việc kiểu cách trước đây, lần nữa trở lại dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược trước đây ở Yêu Hồ thôn, sát khí quanh thân đột nhiên cực thịnh, tiếp theo giương giọng ra hiệu:
- Việc này không nên chậm trễ, động thủ...
Tráng Sâm còn đang tự trầm mê trong sự mị hoặc khác thường, nhưng vẫn đã nhận ra có nguy cơ ập tới, không khỏi phẫn nộ thất thanh nói:
- Các ngươi định làm gì...
Mà ngay lúc đó thì thần sắc gã cũng hoảng hốt. Hai tia hào quang màu phấn hồng bỗng nhiên tới, hương khí quỷ dị cùng huyễn cảnh yêu dã theo đó tràn tới, làm người ta quên mất hành động...
Thấy thế, Lâm Nhất hiểu ra tất cả. Còn thần sắc hắn như trước, vẫn đứng bất động.
Mỵ Nương đã bắn ra bảy tia ngân quang, trong nháy mắt xuyên thấu qua ánh sáng màu hồng, mang theo khí thế giết người hung hăng đánh về phía Tráng Sâm đang bị hãm sâu trong sự mờ mịt. Có lẽ là thiên phú dị bẩm, hoặc là bản năng cầu sinh, đối phương đột nhiên lộn xộn vung lên hai cánh tay, muốn thoát khỏi khốn cảnh làm người ta không thể nào không thất thố này...
- Ầm!
Một tiếng vang thật lớn vang lên, Tráng Sâm đụng đầu vào trên thạch bích, làm cả hang động đều theo đó mà rung nhẹ. Gã mới ngã xuống dung nham phía dưới, lại chật vật giãy dụa vài cái, lúc này mới khó khăn lắm ổn định lại thân hình. Sau đó bốn phía là ánh sáng màu hồng nhạt thoáng ảm đạm, nhìn bảy lỗ máu trên lồng ngực thì dần dần phục hồi lại tinh thần, lúc ngẩng đầu lên, hai mắt đã lóe hung quang đáng sợ...
Thần sắc của Mỵ Nương khẽ biến đổi, cánh tay vội vàng khẽ vẫy, bảy tia ngân quang nối liền một đường, uy thế càng lớn hơn trước đó. Nàng dịu dàng quát lên:
- Lâm Nhất, còn đợi tới khi nào? Một người của Thiên Lang tộc còn có thể đối phó, nếu như năm người liên thủ, ngươi và ta đều khó thoát khỏi cái chết...
- Ngoài Tinh Du ta, còn phải tặng Tiên Nô cho ta làm đồ đệ mang đi...
Trong lúc nguy cấp, Lâm Nhất vẫn chưa vội vàng động thủ mà là mang theo giọng nói áp chế nói ra, vẫn chần chừ một suy nghĩ trong đầu.
Mỵ Nương không thèm suy nghĩ, gấp giọng nói:
- Giết cừu địch, tất cả cho ngươi...
Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng đột nhiên bị tính kế, lại bị đánh lén, Tráng Sâm bị thương không nhẹ. Mà hai người kia vì giết mình lại đang đường hoàng cò kè mặc cả, xác thực là làm người ta không thể nhịn được nữa. Gã giận không nhịn được, quát:
- Hồ nữ chết tiệt...
Khi nhìn tới Mỵ Nương có tu vi Hợp Thể thì hơi có vẻ phiền phức, tu sĩ Luyện Hư hạ tiện thì không đáng giá nhắc tới!
Ngay khi Tráng Sâm đang bộc lộ bộ mặt hung ác, Lâm Nhất vẫn luôn nao núng băn khoăn bỗng nhiên khí thế đại biến. Hắn chợt nhảy lên, trong con ngươi lóe ra hai vệt huyết quang. Trong một nháy mắt, hai tay bắn ra pháp quyết, một ngọn lửa cháy mạnh bao quanh hắc sắc cự phủ phá không mà ra.
Cùng lúc đó, trong hai mắt của Mỵ Nương lóe lên yêu sắc, một đường ngân quang đánh ra như sét đánh.
Lúc còn chưa hiểu gì, Tráng Sâm chỉ cảm thấy cảnh vật bốn phía trở nên hư huyễn làm người ta hoảng loạn. Gã thấy không ổn, một cơn cuồng phong hắc sắc mang theo ngọn lửa cháy mạnh ầm ầm cuốn tới. Lúc đang hoảng sợ biến sắc mà muốn né tránh thì đã trễ...
- Ầm!
Thiên Ma cự phủ dễ như trở bàn tay nghiền qua thân thể Tráng Sâm, vừa tàn nhẫn bổ vào vách đá của hang. Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc, tiếp theo chính là một trận đung đưa kịch liệt, trong khoảng thời gian ngắn đá vỡ bắn ra như mưa, nham thạch nóng chảy lửa cháy mạnh sôi trào gầm thét không ngừng, lại như sơn băng địa liệt, vô cùng kinh người.
Mỵ Nương sử dụng pháp bảo, không thể tấn công được liền nhanh chóng bắn ngược trở lại hóa thành bảy tia ánh sáng yếu ớt bay vào trong cơ thể nàng ta. Bây giờ nàng đang kinh ngạc đứng ở một góc hang, vẫn đang hoa dung thất sắc.
Động tĩnh bốn phía chưa dừng lại, Lâm Nhất đạp hờ mấy bước đi tới giữa không trung. Hắn vung một chiêu lên, một cái vòng tay đá cùng một cái Càn Khôn giới bay đến trong tay. Sau đó hắn ngạo nghễ nhìn xung quanh, khí thế tà ác điên cuồng tràn ra ngoài. Thiên Ma tứ ấn hợp nhất, uy lực thật bất phàm. Chỉ cần không gặp phải dạng yêu vật có mấy cái mạng, muốn trảm sát đối thủ Hợp Thể sơ kỳ cũng không phải việc khó. Bây giờ thi hài của Tráng Sâm đã vô hồn, đã hóa thành một luồng tinh huyết nhỏ bé không thể nhận ra thành tựu ma anh ma lực. Chỉ có điều nếu không có Mỵ Nương tương trợ, sợ là không dễ dàng như vậy...
- Lâm Nhất, Yêu Khuyên...
Mỵ Nương có lòng nhắc nhở, chăm chú nhìn vật trong tay Lâm Nhất. Mà nàng phát hiện đối phương còn chưa bị loạn gì. Vốn muốn mượn uy lực huyễn đồng của hắn tương trợ, rồi sẽ do tự mình động thủ trừ bỏ cường địch, ai ngờ một tu sĩ Luyện Hư lại có thể thi triển ra thần thông mãnh liệt như vậy...
Lâm Nhất không để ý đến Mỵ Nương mà đang quan sát động khẩu quỷ dị trên chỗ cao của hang. Là do Thiên Ma ấn quấy nhiễu nên đoàn xích vụ kia có vẻ xoay quanh nhanh hơn, nhưng vẫn khó có thể phân biệt được đầu mối. Còn chưa biết nó đi thông tới nơi nào, chỉ mong mới vừa rồi tất cả chuyện phát sinh đừng làm kinh động tới cao thủ Yêu tộc trên mặt đất mới tốt...
- Kiết Kim xích hỏa này khí cơ dày đặc, tự có khả năng cản trở thần thức. Mà nơi đây sâu tới hai vạn trượng, nên không có gì đáng ngại...
Chưa tới một khoảnh khắc, Mỵ Nương đã thong dong tự nhiên. Nàng chậm rãi tiến lên đón, xinh đẹp cười nói: