Vọng Tâm

Chương 5: Chương 5




- Aa... Vân, chờ... Chờ một chút...

- Bảo bối, ta chờ không nổi nữa rồi. 1 tháng cấm dục đối với Bạch Ly Vân ta, quả thật so với tra tấn càng thêm tra tấn.

Bạch Ly Vân vừa nói xong, liền vung tay, y phục trên người Tô Mặc lập tức bị xé thành từng mảnh.

- Ưh.. Ưm...

Đôi môi mềm mãi của Tô Mặc bị Bạch Ly Vân nuốt trọn, mặc sức cắn mút, hắn vươn lưỡi tách mở cánh môi tràn ngập hương thơm ngọt ngào, ý muốn xâm nhâp vào bên trong mà tìm tòi, phá phách. Hương vị thơm ngát tràn ngập trong miệng, lưỡi hai người không ngừng quấn lấy nhau, hút lấy ngọt ngào trong miệng đối phương. Đến khi cảm thấy Tô Mặc đã hư suyễn đến hít thở không thông, môi Bạch Ly Vân mới miễn cưỡng rời đi, lại khẽ trượt xuống cắn nhẹ vành tai non mềm của người kia, Bạch Ly Vân thỏa mãn cảm nhận toàn thân Tô Mặc khẽ run rẩy, đôi tay không an phận lần mò xuống phía dưới, xoa nắn nhũ hoa y:

- Bảo bối,...Hiên Viên Dực có động vào ngươi không?

Hơi thở ấm áp tràn ngập bên tai khiến Tô Mặc khẽ run rẩy, ngọc thủ trắng noãn dần trượt vào áo Bạch Ly Vân, từng kiện y phục lần lượt được lột bỏ:

- Không... Không có

- Ngoan lắm...

Bạch Ly Vân cúi đầu, cắn lấy nhũ hoa còn lại của Tô Mặc, một tay nắm lấy hạ thể bán cương của người kia:

- Aa... Đừng...

- Đừng cái gì...

Bạch Ly Vân cong môi hỏi, bàn tay vẫn không ngừng trượt lên trượt xuống nam căn * đáng yêu* của Tô Mặc, ngón tay như có như không lướt qua quy đầu đã rỉ nước:

- Nó khóc rồi...

- Nha... Hah... Thoải mái...

Bạch Ly Vân nghe vậy, động tác trên tay càng nhanh, Tô Mặc khẽ vặn vẹo cơ thể, khoái cảm như thủy triều lan rộng toàn thân y, ăn mòn lý trí, chỉ còn biết không ngừng rên rỉ:

- Aaa...

Tô Mặc ngửa đầu, cao trào khiến ánh mắt Tô Mặc khẽ híp lại, phóng thích trong tay Bạch Ly Vân.

- Vân... Phía sau cũng muốn.

Bạch Ly Vân khẽ cười, bàn tay tràn ngập tinh dịch cùng dâm thủy thuận tiện dùng làm bôi trơn liền vói vào huyệt động chật hẹp. 1 tháng không làm, Bạch Ly Vân làm sao không cảm nhận được sự khít khao cùng ấm áp ở đó. Hắn chỉ muốn ngay lập tức tiến vào, ngay lập tức chiếm đoạt lấy bảo bối hắn yêu thương nhung nhớ. Nhưng là sẽ làm ái nhân của hắn bị thương. Kiên nhẫn đưa một ngón tay vào trong mật huyệt, tìm kiếm nơi nhạy cảm tiêu hồn kia.

- Nha... Haa... Đừng... Đừng...

Mặc kệ tiếng rên rỉ cầu xin dừng lại của Tô Mặc, Bạch Ly Vân vẫn tiếp tục công việc khai phá nơi chút nữa sẽ làm hắn dục tiên dục tử. Một ngón, hai ngón, rồi ba ngón. Vách thịt ấm áp không ngừng tiết ra dâm thủy siết chặt lấy tay hắn. Bạch Ly Vân khẽ rút tay ra:

- Ô.. Khó chịu... Cho ta...

- Cho cái gì?

Mặc cho phía dưới không ngừng gào thét đòi tiến vào, Bạch Ly Vân vẫn nhẫn nại hỏi Tô Mặc lý trí đã tan rã đến nơi:

- Cho ta côn thịt... Tiến vào trong ta, dùng sức thao ta... Ô ô...

Tô Mặc xấu hổ đến mức bật khóc nức nở, đây thực sự là y nói sao. Những lời dâm đãng như vậy. Bạch Ly Vân khẽ cười, nâng hai chân Tô Mặc quấn quanh eo,liền động thân tiến vào. Giây phút được bao bọc bởi vách thịt ẩm ướt non mềm của ái nhân, Bạch Ly Vân thỏa mãn đến suýt nữa kìm chế không nổi mà bắn ra.

- Haah... Mau... Nhanh một chút... Cho ta...

Bạch Ly Vân không ngừng rút a rồi mạnh mẽ tiến nhập, mỗi lần đều chuẩn xác đâm vào tuyến tiền liệt mẫn cảm nhất của ái nhân, thậm chí còn dùng sức như muốn nghiền nát nó.

- Aaaa... Hah... Ưh... Thực thích... A... Thoải mái...

Bạch Ly Vân cúi đầu, cắn lấy nhũ hoa mẫn cảm, tay cũng không rảnh rỗi mà nắm lấy hạ thể Tô Mặc không ngừng vuốt ve.

Tô Mặc hiện giờ đã hoàn toàn chìm trong dục vọng, từng điểm mẫn cảm trên người đều bị Bạch Ly Vân không ngừng tấn công, khoái cảm từ hai phía như thủy triều dâng không ngừng đánh úp lấy y, hết đợt này đến đợt khác, ôm lấy tấm lưng rộng lớn của Bạch Ly Vân, Tô Mặc chỉ còn biết mở miệng rên rỉ từng tiếng theo bản năng:

- Aaa... Ta chịu không nổi... Chậm...

- Nói yêu ta...

- Aaaa... Ta.. Hah yêu Vân...

Tô Mặc cắn chặt môi, hạ thể tiếp tục cao trào mà bắn ra bạch dịch lần thứ hai. Phía sau từng đợt co rút, hút chặt lấy nam căn của Bạch Ly Vân. Suốt một tháng không làm, Bạch Ly Vân chịu không nổi buông vũ khí đầu hàng, mạnh mẽ đâm sâu, từng đợt tinh trắng bắn thẳng vào trong Tô Mặc

- Bảo bối thật hư, siết ta đến như vậy...

Khẽ rút ra long căn vẫn cương cứng, Bạch Ly Vân lật Tô Mặc nằm úp sấp xuống, từ phía sau mạnh mẽ tiến nhập

- Ngươi... Ngươi...

- Bảo bối,mới có một lần... Đêm còn dài mà...

Bạch Ly Vân khẽ cười, lại tiếp tục ra vào trong mật huyệt ấm áp của ái nhân.

*******************

- Gửi thư tuyên chiến đến Hiên Viên quốc

- Dạ, Hoàng thượng...

Bạch Ly Vân ra lệnh xong, liền quay trở lại giường, nhìn ái nhân bị mình giày vò đến mệt mỏi mà ngủ say:

- Mặc, ta yêu ngươi. Ta nhất định không để Hiên Viên Dực lần nữa cướp ngươi khỏi tay ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.