- Tiểu Quyển Quyển không sợ, Thiếu Phủ ca ca không có việc gì đâu.
Đái Tinh Ngữ lại lần nữa ôm Vương Lân Yêu Hổ vào lòng, ánh mắt cực kì lo lắng, cả trái tim cũng bùm bùm nhảy loạn.
- Vị tiểu huynh đệ này, những người kia là người Đông Hưng Đường, cảm tạ tương trợ, bất quá bọn họ quá nhiều người, ngươi đi trước đi.
Thanh niên bị thương giãy giụa bò lên, nhìn mười mấy đại hán đằng đằng sát khí ở chung quanh, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Đông Hưng Đường.
Đỗ Thiếu Phủ mày khẽ nhúc nhích, nhìn hơn mười đại hán đằng đằng sát khí ở chung quanh nói:
- Các ngươi đi đi, ta không quá thích các ngươi, nếu để ta động thủ, các ngươi sẽ hối hận.
- Tiểu tử chưa dứt sữa từ đâu đến, ngươi đây là muốn chết!
Một đại hán bộ dáng đầu lĩnh ánh mắt âm trầm nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tràn ngập sát ý, sau đó nhìn đồng bạn bên người quát lạnh nói:
- Giết cả hai, động thủ!
- Sát!
Hơn mười người âm hiểm cười gật đầu, sát ý hiện ra, huyền khí dâng trào, tay vung đại đao, chém tới Đỗ Thiếu Phủ cùng thanh niên bị thương kia.
Lúc này, ánh mắt của thanh niên bị thương tuyệt vọng, đã làm tốt chuẩn bị liều mạng.
- Xuy...
Đột nhiên, ánh mắt mọi người hoa lên, chỉ thấy thân ảnh tử bào tiêu thất, ngay sau đó chỉ thấy tàn ảnh màu vàng nhạt liên tiếp bắn ra, thanh âm trầm đục cũng truyền ra...
- Bang bang phanh!
Thanh âm trầm thấp vang lên, mười mấy thân ảnh đều lấy tư thế cực kì chật vật bay ngược ra ngoài, cả đám ngã xuống đất, nhịn không được phun ra máu tươi, khí tức cả người tiêu tán.
- Thần Khuyết của ta phá toái...
- Thần Khuyết của ta cũng phá toái...
...
Hơn mười người vừa rồi còn vẻ mặt sát khí, lúc này cả đám kêu thảm thiết, Thần Khuyết trong cơ thể mọi người phá toái, này đối với tu luyện giả mà nói, tương đương phế đi tu vi, về sau không thể nào tu luyện.
Hơn mười người ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hãi nhìn thiếu niên áo tím, bọn họ làm sao cũng không thể tưởng được, chỉ một cái đối mặt, bọn họ đã bị người phế, từ nay về sau trở thành phế nhân.
- Tới phiên ngươi!
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ đến trước mặt đại hán đầu lĩnh kia.
Đại hán kia sớm đã bị dọa cả người run run, ánh mắt kinh hãi nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cái trán chảy ra mồ hôi lạnh, thanh âm khàn khàn lộ ra sợ hãi nói:
- Tiểu tử, chúng ta là người Đông Hưng Đường, ngươi dám động ta, Đông Hưng Đường sẽ không bỏ qua cho ngươi...
- Phanh!
Đại hán còn chưa có nói xong, thân hình bay ngược ra ngoài, máu tươi đầm đìa, thời điểm thân hình rơi trên mặt đất, đã mất đi sinh cơ, rốt cuộc không đứng dậy được nữa.
Ánh mắt thanh niên bị thương kinh ngạc nhìn thanh niên tử bào ở trước mắt, nghẹn họng nhìn trân trối, hít một ngụm khí lạnh, không nghĩ tới thiếu niên áo tím này tuổi thoạt nhìn không lớn, thực lực lại khủng bố như thế.
- Thiếu niên kia thật mạnh.
Chung quanh ngã tư đường, vô số ánh mắt lộ ra kinh thán.
- Ngươi là...
Sau khi phục hồi tinh thần lại, thanh niên bị thương dè dặt cẩn trọng nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Tinh Long hội có phải có một người tên là Đỗ Vân Long hay không?
Đỗ Thiếu Phủ đến bên người thanh niên bị thương, ánh mắt không nhìn người Đông Hưng Đường nằm ở trên đất một cái.
Thanh niên bị thương sửng sốt, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ vội vàng gật đầu:
- Đúng vậy, hắn là một hương chủ của Tinh Long hội ta, bất quá hiện tại sợ là cũng đang bị cường giả Đông Hưng Đường vây công ở ngoài thành, Đông Hưng Đường xuất động rất nhiều cường giả, muốn nhổ tận gốc Tinh Long hội ta.
- Ngoài thành... chỗ nào, mau nói cho ta biết?
Sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ đại biến, nhìn thanh niên bị thương kia hỏi, ánh mắt tràn đầy sát khí, làm nhiệt độ không khí chung quanh như giảm xuống.
Ở dưới ánh mắt kia nhìn chăm chú, cả người thanh niên bị thương run lên, tóc gáy dựng đứng, cả kinh nói:
- Ta cũng không biết, bất quá hẳn là ở ngoài thành không xa, Đỗ hương chủ mới chạy ra thành không lâu, sẽ không quá xa a.
- Tiểu Hổ.
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ bắn lên, trên khuôn mặt cương nghị tràn đầy sát ý, lúc này ánh mắt đủ có thể giết người.
Trước khi rời Thạch Thành, Đỗ Thiếu Phủ liền từ trong miệng Nhị bá biết được nhị ca Đỗ Vân Long ở Lan Lăng phủ thành Tinh Long hội, vừa rồi nghe được ba chữ Tinh Long hội, Đỗ Thiếu Phủ mới lập tức ra tay, lúc này nghe nói Tinh Long hội gặp biến cố, nhị ca gặp nguy hiểm, nhất thời lòng nóng như lửa đốt.
- Rống!