Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 166: Chương 166: Khoe cháu. (2)




- Lão đại, ngươi nói không bằng để Thiếu Phủ cưới hết về a?

- Chủ ý này không tệ, bất quá phải xem ý tứ của Thiếu Phủ đã, tiểu tử này đã sắp mười bảy rồi, cũng không nhỏ nữa.

Đỗ Chấn Vũ nói:

- Hiện tại lão Tam chỉ để ý uống rượu, nên việc này chúng ta phải lưu tâm một chút mới được.

- Tất nhiên, chúng ta không để ý thì ai để ý, có thời gian ta gọi tiểu tử kia tới hỏi một chút.

Đỗ Chí Hùng nghiêm túc nói.

..........

- Hắt xì!

Trong thạch thất Diệp gia, Đỗ Thiếu Phủ không biết vì sao, đột nhiên hắt xì một cái, cũng may mình có thể làm đã làm xong rồi.

Liên tục một ngày một đêm, lấy huyền khí phụ trợ Lôi Đình Yêu Sư loại trừ kịch độc của Viêm Độc Yêu Giao ở trong cơ thể, tiêu hao quá mức kinh người, cũng để Đỗ Thiếu Phủ không còn chút sức lực.

May mắn kịch độc của Viêm Độc Yêu Giao tồn trữ ở trong cơ thể Lôi Đình Yêu Sư mấy trăm năm đã bị loại trừ không sai biệt lắm.

- Xuy!

Trong thạch thất, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lôi Đình Yêu Sư bị lôi điện bao vây giống như lôi cầu, cảm giác hết thảy đều phát triển về chiều hướng tốt, trong lòng cũng thoáng thở dài nhẹ nhõm.

Kịch độc của Viêm Độc Yêu Giao đã loại trừ không sai biệt lắm, kế tiếp liền không có quá nhiều quan hệ tới hắn, chỉ cần Lôi Đình Yêu Sư có thể thuận lợi kiên trì đến cuối cùng, sẽ lần nữa toả sáng sinh cơ.

Đến lúc đó sẽ tương đương với trọng sinh, dục hỏa trùng sinh!

- Tốt lắm, không còn sự tình gì của ngươi nữa, kế tiếp phải nhờ vào chính hắn.

Thanh âm của Chân Thanh Thuần vang lên ở bên tai Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, lau mồ hôi trên trán, một ngày một đêm tiêu hao, kém chút nhịn không được.

Ở ngoài đại điện, Diệp Tử Câm, Diệp Bảo Lâm, Diệp Quang khẩn trương chờ đợi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cửa.

- Cha, ngươi nói Lôi Tổ có thể khôi phục không?

Diệp Tử Câm nhìn Diệp Bảo Lâm hỏi, ánh mắt lo lắng cùng chờ mong, tiếng lòng luôn buộc chặt.

- Hi vọng có thể.

Diệp Bảo Lâm đi qua đi lại, thần sắc ngưng trọng, cũng cực kỳ lo lắng.

- Ra rồi.

Diệp Quang cảm giác được chấn động, ánh mắt nhìn về phía cửa, thiếu niên áo tím kia đang từ từ đi ra.

- Thiếu Phủ, thế nào, thành công không?

Nhất thời, Diệp Quang, Diệp Bảo Lâm, Diệp Tử Câm đồng thời cất bước vây quanh qua, ba ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn ba người, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra ý cười, gật đầu nói:

- Lôi Đình Yêu Sư tiền bối đã không có gì trở ngại, bất quá các ngươi trước không nên đi quấy rầy, phỏng chừng còn cần một đoạn thời gian mới có thể hoàn toàn lau đi phiền toái mà kịch độc của Viêm Độc Yêu Giao lưu lại.

Ba người Diệp Quang nghe vậy, khuôn mặt khẩn trương bắt đầu giãn ra, tiếng lòng buộc chặt nới lỏng, sau đó cực kỳ kinh hỉ.

- Thiếu Phủ, đa tạ, đa tạ.

Diệp Bảo Lâm kích động lôi kéo tay của Đỗ Thiếu Phủ, tràn đầy cảm kích, hắn thật không ngờ, thiếu niên trước mắt dĩ nhiên có thể trị liệu được Lôi Tổ.

- Thiếu Phủ, Diệp gia ta nợ ngươi một đại ân, ngươi muốn cái gì, Diệp gia ta có thể làm được, tuyệt không nói hai lời, cho dù muốn mạng của ta, cũng tuyệt đối không hai lời.

Diệp Quang nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cảm kích đến thân thể run run.

- Tiền bối nói quá lời, ta cũng thiếu Lôi Đình Yêu Sư tiền bối một phần ân tình, đây là ta nên làm.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, tuy lần này tính ra, kỳ thực Diệp gia cũng tính kế các đại gia tộc, bất quá cảm giác đối với Diệp gia quả thật không tệ, một gia tộc tri ân báo đáp, không ham di sản của Lôi Đình Yêu Sư, tuyệt đối sẽ không quá xấu.

- Cảm ơn.

Diệp Tử Câm nhìn Đỗ Thiếu Phủ, môi khẽ nhếch, chỉ nói hai chữ cám ơn đơn giản, nhưng ánh mắt lại hàm chứa rất nhiều.

- Ta tiêu hao quá nhiều, nên về trước thổ nạp khôi phục, ngày khác lại đến bái phỏng.

Đỗ Thiếu Phủ cáo từ.

Sau khi về tới Đỗ gia, Đỗ Thiếu Phủ liền trực tiếp đến phía sau núi Đỗ gia thổ nạp điều tức, phía sau núi trống trải càng thích hợp thổ nạp tu luyện hơn.

Mà sau khi Đỗ Thiếu Phủ vừa trở lại Đỗ gia, Diệp Bảo Lâm liền tự mình tới cửa đưa lên rất nhiều đan dược, còn có không ít võ kỹ, thậm chí công pháp.

Diệp gia ra tay kinh người, để sắc mặt của Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng cũng đại biến.

Diệp Bảo Lâm chỉ để lại một câu nói: Diệp gia thiếu Đỗ gia một đại ân, từ đây về sau, Diệp gia chính là minh hữu của Đỗ gia, bằng hữu vĩnh viễn, người động Đỗ gia, chính là động Diệp gia!

Diệp gia là minh hữu của Đỗ gia, mà không phải nói Đỗ gia là minh hữu của Diệp gia, ý tứ của lời này liền không bình thường.

Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng cũng đại khái minh bạch được kết quả, nhất định là Đỗ Thiếu Phủ thật sự trị liệu được Lôi Đình Yêu Sư, cho nên mới sẽ đối đãi như thế.

Thậm chí Diệp Bảo Lâm còn nói, muốn giao vị trí Thạch Thành thành chủ cho Đỗ Thiếu Phủ, nói rất nghiêm túc, không có ý tứ vui đùa chút nào.

Cái này để Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng hoảng sợ, mặc kệ như thế nào, việc này cũng cần hỏi ý kiến của Đỗ Thiếu Phủ mới được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.