Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 200: Chương 200: Lan Lăng tứ thiếu (2)




Thanh niên hoa phục cười ha ha, ánh mắt nhìn thiếu nữ kia cười quỷ dị nói:

- Cái này ta không có hứng thú, không bằng ngươi theo bổn thiếu gia đi, về sau hầu hạ ở bên người bổn thiếu gia, làm tiểu nha hoàn, hầu hạ bổn thiếu gia ta thư thư phục phục, hôm nay ta liền cho ngươi một ngàn Huyền tệ, thế nào, nhìn ngươi cũng không tệ, nếu tiếp qua hai năm, ha ha...

Thanh niên hoa phục nói xong, ánh mắt càng ngày càng dâm tục.

- Ha ha, tiểu nương tử kia không tệ, đáng tiếc.

- Đáng tiếc bị Quách thiếu xuống tay trước, thật sự là hâm mộ a.

...

Chung quanh vài thanh niên hoa phục nhất thời phụ họa, không ít đại hán mặc trang phục hộ vệ ở một bên cũng cười dâm dật.

Tuy chung quanh có không ít người vây xem, nhưng nhìn thấy thanh niên hoa phục, lại không ai tiến lên ngăn cản, thậm chí mắt lộ ra sợ hãi.

Một ít người xem náo nhiệt còn trực tiếp kéo bạn gái ở bên người ra phía sau.

Thậm chí có người nhìn thấy mấy thanh niên kia, vội vàng lôi kéo bạn gái ở bên người rời đi.

Một ít nữ nhân nhìn thấy thanh niên hoa phục này, đều hoa dung thất sắc, quay đầu bước đi, sợ bị mấy thanh niên hoa phục kia thấy được.

- Lại là Lan Lăng tứ thiếu Quách Khôn.

- Cái gì Lan Lăng tứ thiếu, rõ ràng là Lan Lăng tứ hại.

- Nói nhỏ thôi, đừng để Quách Khôn nghe được, bằng không liền thảm.

- Thiếu nữ kia thật đáng thương, sao lại gặp cặn bã Quách Khôn kia chứ.

-.....

Đám người bốn phía, có không ít thanh âm nghị luận, sợ bị thanh niên hoa phục kia nghe được, nhưng ánh mắt đều cực kỳ khinh bỉ thanh niên hoa phục kia.

- Ta không bán vật tổ truyền này.

Thiếu nữ có chút sợ, xoay người muốn rời đi, nàng nhìn ra được đám thanh niên hoa phục kia không phải người tốt lành gì.

- Tiểu muội muội, ngươi trước không cần đi, ngươi theo ta đi, ta cho hai ngàn Huyền tệ, thế nào?

Thanh niên hoa phục kia lập tức chắn ở trước thiếu nữ, không để thiếu nữ rời đi.

- Không, ta muốn đi về.

Thiếu nữ sợ hãi, ánh mắt đơn thuần muốn khóc lên.

- Ta đưa ngươi trở về được không.

Thanh niên hoa phục nhất quyết không tha, cười quỷ dị, một tay chộp tới vai thiếu nữ.

- Ai, hỗn đản này, lại tai họa Lan Lăng phủ thành a.

...

Người chung quanh thấy thế, nhưng không có bất luận kẻ nào dám nhúng tay, vài tu luyện giả thực lực tựa hồ không tệ ánh mắt giận dữ, nhưng cuối cùng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, không dám tiến lên.

Mắt thấy thanh niên hoa phục kia sắp bắt được thiếu nữ, thiếu nữ muốn lui, nhưng kích động không biết làm sao, mắt đã tràn ra nước mắt, điềm đạm đáng yêu, làm người ta thương tiếc.

- Giữa ban ngày ban mặt, lại dám cưỡng đoạt thiếu nữ, còn có xấu hổ hay không!

Giọng nói nhàn nhạt hạ xuống, thanh âm còn lộ ra chút lạnh lùng.

- Xuy!

Ngay lúc ấy, bên người thiếu nữ đột nhiên xuất hiện một thiếu niên áo tím, vẫy tay, một tay trực tiếp nắm lấy cổ tay của thanh niên hoa phục.

Một cổ lực lượng vô hình áp chế, để cánh tay của thanh niên hoa phục kia cứng lại, không thể tiến thêm một tấc.

- Tiểu tử kia là ai? Cũng dám chọc Quách Khôn.

- Giống như không phải người Lan Lăng phủ thành, tiểu tử này không phải có bối cảnh, thì chính là ngốc.

-...

Chỉ nháy mắt, ánh mắt mọi người ngạc nhiên nhìn lại, cả đám đều kinh ngạc nhìn thiếu niên áo tím kia.

Ánh mắt của thanh niên hoa phục cũng kinh ngạc nhìn thiếu niên áo tím, chỉ thấy là một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi, còn là một gương mặt xa lạ, thần sắc hơi sửng sốt, sau đó tựa tiếu phi tiếu hỏi:

- Tiểu tử, ngươi là người Lan Lăng phủ thành?

- Không phải.

Thiếu niên áo tím lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.