Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 282: Chương 282: Rừng rậm phiền toái. (2)




Bỗng dưng, thân thể thu nhỏ của Vương Lân Yêu Hổ đột nhiên căng thẳng, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước.

- Cẩn thận.

Sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ khẽ biến, nhất thời nói với Đái Tinh Ngữ và Âu Dương Sảng, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

- Vù vù.

Khi Đỗ Thiếu Phủ đang đúa mắt nhìn ra xa, trong rừng rậm mờ mờ phía trước có mấy đạo thân ảnh xuyên qua rừng rậm, sau mấy chớp động, liền xuất hiện trong tầm mắt ba người Đỗ Thiếu Phủ, Âu Dương Sảng và Đái Tinh Ngữ.

Tổng cộng năm người, hai thanh niên, ba đại hán trung niên, đồng dạng mặc trang phục màu đen.

Năm người nhảy lên năm cây đại thụ chọc trời, nhìn ba người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt nhướng lên, sau đó thân ảnh toát ra rơi xuống phía trước ba người Đỗ Thiếu Phủ.

Năm luồng hơi thở bắt đầu khởi động, khí tức của năm người cũng cực kỳ quỷ dị lộ ra một luồng sát khí làm người ta cực kỳ không thoải mái.

- Một Mạch Động cảnh viên mãn, hai Mạch Động cảnh bỉ ngạn, hai Mạch Động cảnh sơ đăng.

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ đảo qua, đại khái dò xét được tu vi tầng thứ của năm người kia, trên người năm người này đều lan tràn một loại sát khí làm người ta cảm thấy không thoải mái, điều này cũng làm cho Đỗ Thiếu Phủ nhất thời sinh lòng cảnh giác.

Năm người đối phương rơi xuống đất, nhìn ba người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt của năm người cuối cùng đều bị Âu Dương Sảng hấp dẫn, cô gái tuyệt mỹ như vậy bên trong Hắc Ám sâm lâm tuyệt đối cũng hiếm khi nhìn thấy.

- Tiểu tử, các ngươi có nhìn thấy một con chim nhỏ màu xanh không?

Một đại hán đầu lĩnh hỏi Đỗ Thiếu Phủ và Âu Dương Sảng.

- Không có.

Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp lắc đầu.

- Thật không có sao, nếu dám nói láo, ta rút da của ngươi.

Ánh mắt đại hán đầu lĩnh âm trầm nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

Lời nói của người này khiến cho trong lòng Đỗ Thiếu Phủ không thích, dù sao cũng mới vừa đến Hắc Ám sâm lâm, hắn cũng không muốn chọc ra phiền toái, cố nén không thích trong lòng nói:

- Không thấy thì nói không thấy, chúng ta vừa mới tới đây.

- Thủ lĩnh, tìm lâu như vậy vẫn không tìm được, không bằng nghỉ ngơi một lát, hai bé con kia cũng không tệ, đặc biệt là cô lớn, huynh đệ chúng ta tùy tiện vui đùa một chút, sau đó lại đi tìm kiếm thì thế nào?

Một hán tử gầy gò đứng bên cạnh đại hán đầu lĩnh, ánh mắt vẫn không chớp nhìn chăm chú Âu Dương Sảng, nước miếng sắp chảy ra, ánh mắt cũng từ từ bắt đầu nóng bỏng, cô gái tuyệt sắc kia khiến cho ánh mắt của hắn đăm đăm, lời nói không chút nào che dấu.

- Ngươi muốn chết!

Âu Dương Sảng nghe vậy, khuôn mặt tuyệt mỹ nhất thời âm trầm.

- A, cô nàng này cũng ghê gớm đấy, ta thích, không biết đến lúc ta cưng chìu ngươi, ngươi còn có thể ghê gớm hay không.

Đại hán gầy gò giương mắt, nhìn Âu Dương Sảng, ánh mắt càng phát ra sự nóng bỏng hưng phấn.

- Được rồi, tìm bảo vật trước đi, nếu không tìm được, chúng ta cũng chịu không nổi.

Ánh mắt đại hán đầu lĩnh cũng luyến tiếc rời khỏi Âu Dương Sảng.

- Đáng tiếc, chuyện này cũng không trì hoãn mất bao nhiêu thời gian .

Đại hán gầy gò nghe vậy, nhất thời thất vọng, ánh mắt rất luyến tiếc.

Đại hán đầu lĩnh không để ý đến đại hán gầy gò, ánh mắt quét qua ba người Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tiểu tử, các ngươi thành thật giao túi càn khôn trên người ra đây, đừng trì hoãn thời gian của chúng ta, hôm nay coi như vận khí của các ngươi tốt mới có thể lưu lại một mạng.

- Hừ! . . .

Âu Dương Sảng giận dữ, đang muốn lên tiếng, Đỗ Thiếu Phủ đứng bên cạnh đã cắt lời nàng, mắt nhìn đại hán đầu lĩnh nói:

- Nếu ta không đáp ứng thì sao?

- Không đáp ứng?

Nghe vậy, đại hán đầu lĩnh lộ ra vẻ nghi hoặc, nhìn Đỗ Thiếu Phủ giống như nhìn quái vật nói:

- Tiểu tử chưa dứt sữa, khẩu khí cũng càn rỡ, ngươi có biết đây là nơi nào không?

- Hắc Ám sâm lâm.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn đại hán đầu lĩnh khẽ nói.

- Đúng vậy, là Hắc Ám sâm lâm, nơi này cũng không phải là nơi tiểu tử chưa dứt sữa như ngươi có thể tự tiện xông vào, chúng ta là người của Hắc Sát môn, nếu không thức thời, sợ rằng các ngươi sẽ không có cơ hội hối hận.

Đại hán đầu lĩnh cười lạnh nói, một tiểu tử chưa dứt sữa, mang theo một tiểu nha đầu và một thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi xuất hiện bên trong Hắc Ám sâm lâm, điều này làm cho hắn cũng cảm thấy kỳ quái, sợ là cậu ấm một đại hộ nào đấy, cố ý chạy đến Hắc Ám sâm lâm tìm kích thích.

- Hắc Sát môn, không nghe nói, muốn túi càn khôn, vậy thì tự tới lấy đi.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn đại hán đầu lĩnh, ánh mắt cũng âm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.