Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 114: Chương 114: Tứ cường cuối cùng (2)




- Ân.

Bạch Mai chất phác gật đầu, sau đó từ từ đến gần, thân ảnh cao ngất kia, giờ phút này cho nàng một loại cảm giác an toàn không thể cự tuyệt.

- Bang bang phanh!

Diệp gia cùng Tần gia giao thủ còn tiếp tục, không ngừng có đệ tử của hai tộc bị loại khỏi vòng chiến, người còn thừa lại đã không quá nhiều.

Tần Tiểu Lộ cùng Diệp Tử Câm đấu khó phân thắng bại, trường kiếm trong tay Tần Tiểu Lộ như linh xà xuất động, kiếm quyết biến ảo, uy lực bất phàm, mặc dù lần trước ở trong tay Đỗ Thiếu Phủ một chiêu bị thua, nhưng không có nghĩa là nàng yếu, ngược lại, nàng rất mạnh, ít nhất ở trong cùng thế hệ là rất mạnh.

Diệp Tử Câm cũng rất mạnh, đoạn thời gian này tựa hồ lại đột phá lần nữa, đạt tới Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, trường tiên như rồng bay khắp trời, không kém Tần Tiểu Lộ chút nào, thậm chí theo thời gian trôi qua dần dần chiếm cứ thượng phong.

- Ngươi đi thu thập cái khác đi, nàng giao cho ta đến, ngươi thắng không nổi nàng.

Tào Khải Thái rốt cục động, thừa dịp Tần Tiểu Lộ cùng Diệp Tử Câm va chạm một chiêu tách ra, đi đến bên người Tần Tiểu Lộ, khuôn mặt mang theo ý cười nhàn nhạt nhìn Diệp Tử Câm.

Tần Tiểu Lộ nhìn Diệp Tử Câm, sau đó nhìn Tào Khải Thái, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, sau đó bóng hình xinh đẹp lui ra phía sau, đánh về phía đệ tử Tần gia.

Không thể không nói, thực lực chỉnh thể của đệ tử Diệp gia thật đúng là mạnh hơn các đại gia tộc khác, luôn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Bất quá theo Tần Tiểu Lộ gia nhập, đệ tử Diệp gia lập tức bị áp chế.

- Diệp tiểu thư, ngươi không tự động rời khỏi sao, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Thanh âm cực kì dễ nghe của Tào Khải Thái truyền ra, khuôn mặt tươi cười, cộng thêm bề ngoài có chút tuấn lãng, còn có thực lực hơn người, làm hắn ở trên sân cực kì xuất chúng.

- Cứ việc động thủ đi, ta muốn nhìn thử xem.

Diệp Tử Câm hơi cắn răng, thần sắc nghiêm túc.

- Ngươi là tội gì chứ, ta thật không muốn tổn thương ngươi.

Tào Khải Thái mỉm cười, thần sắc thoáng có vẻ tiếc nuối.

- Ta nói rồi, ta muốn thử xem.

Giọng nói hạ xuống, trường tiên trong tay Diệp Tử Câm bắn ra, bắn về phía Tào Khải Thái, trường tiên ở dưới huyền khí tăng phúc xé rách không khí, trong phút chốc liền đến trước mặt Tào Khải Thái.

Đối mặt Diệp Tử Câm đột nhiên ra tay, Tào Khải Thái không có động, nhưng ngay khi trường tiên sắp công kích trúng hắn, trường bào khẽ nhúc nhích, thân hình quơ quơ, nhất thời bóng người quỷ dị biến mất không thấy.

Nhìn thân ảnh phía trước đột nhiên biến mất không thấy, đồng tử trong mắt Diệp Tử Câm co rụt lại, không có chút đình trệ, trường tiên quay về đánh ra phía sau.

Nhưng lúc này, một đạo chưởng ấn cực kỳ tinh diệu vỗ lên trường tiên, trường tiên ngăn cản, lại bị đánh văng ra, còn mang theo lực phản chấn to lớn, làm Diệp Tử Câm kém chút cầm không được, huyền khí bao vây, tuy cuối cùng cầm chặt được trường tiên trong tay, nhưng lực lượng xuyên thấu đến chấn hổ khẩu vỡ tan, máu tươi từ trong lòng bàn tay chảy ròng ròng.

- Đặng đặng!

Thân hình của Diệp Tử Câm cũng bị chấn lùi lại mấy bước, sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện ra vẻ ngưng trọng nói:

- Ta đánh không lại ngươi, ngươi thắng.

Nói xong, Diệp Tử Câm xoay người đi tới bên cạnh, lẳng lặng nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhíu lại, đang muốn mở miệng nói chuyện, xa xa truyền đến mấy thanh âm trầm đục, theo Tần Tiểu Lộ gia nhập, đệ tử Diệp gia bị thua ào ào, Tần Tiểu Lộ đánh bại không ít, thừa lại thì bị đệ tử Tần gia vây công đánh tan, nhưng đệ tử Tần gia còn lại cũng không thể tái chiến.

- Vừa rồi ta bị khi dễ, ta nghĩ ngươi hẳn là sẽ giúp ta hả giận, giao cho ngươi, nhất định phải thắng nha.

Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, giọng nói hạ xuống, Diệp Tử Câm nhìn Đỗ Thiếu Phủ có chút khiêu khích cười cười, thân ảnh mạn diệu đi ra ngoài vòng tròn.

Ở giữa sân, giờ phút này chỉ thừa lại Đỗ Thiếu Phủ, Tần Tiểu Lộ, Tào Khải Thái, còn có một con thỏ trắng ngơ ngác… Bạch Mai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.