Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 272: Chương 272: Vô sỉ cũng là bản lãnh (2)




Cộng thêm lần này Hàn Cường căn bản cũng không xuất diện, mà là nhi tử Hàn Hâm của hắn ra mặt, sau đó Lăng bá bá chọn trúng ta, cuối cùng chuyện mới phát triển thành như bây giờ.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ một hơi nói xong, ánh mắt tiếp tục rơi xuống trên người Âu Dương Lăng .

Âu Dương Lăng nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, đứng chắp tay, cười nói:

- Ngươi nói rất đúng, có chút đạo lý, nhưng những lời này cũng có chút khiên cưỡng, ta hoàn toàn có thể phủ nhận .

- Đúng là có chút khiên cưỡng, hơn nữa còn không có chứng cớ.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Lăng nói:

- Nhưng đây là chân tướng sự tình, kết quả này cũng là điều Lăng bá bá muốn thấy, ta nghĩ tối hôm qua Hàn Cường tới Lan Lăng phủ gặp Lăng bá bá, nhất định là biểu lộ thái độ với Lăng bá bá, sau này sợ là cũng sẽ không còn khẩu phục tâm không phục, cho nên Lăng bá bá mới có thể thả người của hộ thành quân và Hàn Hâm, hơn nữa nói đây đều là mâu thuẫn giữa ta và tiểu hài tử Hàn Hâm, đúng không?

Khuôn mặt tuấn lãng của Âu Dương Lăng nhìn Đỗ Thiếu Phủ không khỏi co rút lại, hắn kinh ngạc vì tiểu tử này lại biết rõ chuyện tối hôm qua Hàn Cường tới, một lát sau, chân mày cau lại, hỏi:

- Ta hiện tại chỉ muốn biết, làm sao ngươi có thể khẳng định như thế?

- Hắc hắc. . .

Đỗ Thiếu Phủ cười hắc hắc, sau đó nói:

- Rất đơn giản, hôm qua ta lắm mồm hỏi Sảng tỷ tỷ một câu, nàng nói một ngày trước khi ta đến người còn chưa bế quan, sau đó ta kêu Sảng tỷ tỷ miêu tả bộ dạng của mấy người hôm qua đi tìm bằng hữu gây chuyện, sau đó ta lại tới tư quân Lan Lăng phủ cố ý hỏi thăm một phen, phát hiện ngoài một số người bình thường trực ban, trong tư quân có mấy người không thấy, sau khi điều tra, phát hiện mấy người không thấy trong tư quân Lan Lăng phủ có bộ dạng rất giống mấy người tự xưng là hộ thành quân mà Sảng tỷ tỷ miêu tả.

Mà người có thể điều động tư quân, cũng chỉ có Lăng bá bá và thân tín Lăng bá bá, cho nên theo ta đoán, tất cả mọi chuyện đại khái như thế.

- Tại sao ta phải phái người đi giả mạo hộ thành quân làm khó bằng hữu của ngươi?

Âu Dương Lăng hỏi tới.

- Bởi vì ta không muốn dính líu vào chuyện của hộ thành quân và tư quân Lan Lăng phủ, Lăng bá bá làm như vậy, không cách nào là muốn kéo ta vào, chuyện bởi vì ta dựng lên, dĩ nhiên chỉ có ta mới có thể kết thúc.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Lăng nói:

- Cho nên ta dứt khoát chuẩn bị lớn hơn một chút, đầu tiên là kêu người gọi Hàn Hâm vào Lan Lăng phủ, sau đó học Lăng bá bá, tìm người giả mạo thân tín của đoàn trưởng họ Lâm hộ thành quân, tới quân doanh hộ thành quân thông báo với những hộ thành quân khác, nói là tư quân Lan Lăng phủ gài tang vật giá họa, ấn định hộ thành quân muốn tạo phản, đã bắt được Thiếu thành chủ và thành chủ tới bên trong Lan Lăng phủ chuẩn bị đánh chết.

Những ngày qua đoán chừng Hộ thành quân cũng biệt khuất vô cùng, lại là nhân mã dòng chính thân tín của Hàn Cường, nghe thấy phụ tử Hàn Hâm bị bắt, tuyệt đối sẽ có một số người tính tình nóng nảy chưa kịp hiểu tình huống lập tức tới Lan Lăng phủ, khi đó ta lại nghĩ cách để Hàn Hâm động thủ với ta, cộng thêm hộ thành quân vây quanh Lan Lăng phủ, có hai thứ này cộng vào, tương đương với chứng cớ vô cùng xác thực, ta nghĩ cũng đủ để Hàn Cường không cách nào giải thích.

Cuối cùng Hàn Cường nhất định sẽ tới Lan Lăng phủ, biện pháp duy nhất, chính là cúi đầu thần phục Lăng bá bá, mà Hàn Cường tự mình đến, ta nghĩ Lăng bá bá cũng không thể không xuất quan.

- Hảo tiểu tử!

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thật lâu sau, Âu Dương Lăng mới tiếp tục bắt đầu nói chuyện, loại sương mai trong ánh mắt trong suốt khẽ ba động, cảm thán nói:

- Ta làm như vậy với ngươi, trong lòng ngươi thấy thế nào?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Lăng, thần sắc lại nghiêm nghị, một lần nữa thi lễ nói:

- Đa tạ Lăng bá bá.

- Trẻ nhỏ dễ dạy, không hổ là nhi tử của hai người kinh khủng kia.

Tiếng nói của Âu Dương Lăng truyền ra đồng thời, không gian trống rỗng chung quanh ba động, sau đó thân ảnh từ từ quỷ dị đi xa, một viên thuốc bỗng nhiên di động tới trước người Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi hẳn là mới vừa đột phá đến Mạch Động cảnh, ta làm bá bá cũng không có cái gì tốt cho ngươi, Cố Mạch Hồn đan này có không ít hiệu quả vững chắc mạch hồn với người mới vừa đột phá Mạch Động cảnh như ngươi, cũng xem như là vật khó tìm, xem như là quà ra mắt của ta đi.

Khi Đỗ Thiếu Phủ đưa tay bắt Cố Mạch Hồn đan vào trong tay, thân ảnh của Âu Dương Lăng đã biến mất không thấy gì nữa.

Lan Lăng phủ thành, phủ đệ thành chủ.

Trong căn phòng nhỏ yên tĩnh, một hán tử hình dạng to lớn nhìn Hàn Hâm, chân mày khẽ chau lại nói:

- Ngươi thua rồi.

- Tiểu tử nghĩ mãi mà không rõ, tại sao ta lại trúng loại mưu kế cấp thấp này, cho dù tiểu tử không xuất thủ với hắn, cũng sẽ không bị hắn hãm hại rồi.

Hàn Hâm ngồi thẳng, thần sắc ảm đạm, khẽ ngẩng đầu, ánh mắt buồn bã.

- Bởi vì ngươi gấp gáp, ngươi quá hiếu thắng, cho nên ngươi rối loạn.

Hán tử to lớn nói với Hàn Hâm:

- Cho dù ngươi không xuất thủ với tiểu tử kia, chuyện cũng đã thành như vậy rồi, ngươi tới Lan Lăng phủ, cũng đã chú định bị nắm trong tay, ngươi đã rối loạn, cho nên nhất định phải thua.

- Tiểu tử kia quá vô sỉ rồi.

Hàn Hâm hung hăng vỗ ghế ngồi, hắn không nghĩ tới, hắn có thể thua như vậy.

- Chớ tìm lý do thua cuộc cho mình, ngươi thua hai lần là đủ rồi, được làm vua thua làm giặc, vô sỉ cũng là bản lãnh.

Đại hán to lớn nhìn Hàn Hâm nói:

- Tiểu tử kia thật không đơn giản, lần này ngươi thua, đối với ngươi cũng chưa hẳn là xấu, ít nhất ngươi có thể phát hiện thiếu sót của mình, sau này gặp gỡ loại đối thủ này sẽ không dễ dàng thua cuộc. Nhưng nếu ngươi không cách nào thừa nhận ngươi thua, vậy lần này thua, sau này sẽ cũng không còn thấy cơ hội thắng nữa.

Hàn Hâm khẽ ngẩng đầu, con mắt dao động, không trả lời.

- Thành chủ, thiếu gia, ngoài cửa có một người tên là Đỗ Thiếu Phủ, nói là đến tìm thiếu gia.

Một lão giả bộ dạng quản gia đi đến, cung kính nói với hai người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.