Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 545: Chương 545: 4 Thần tộc lớn




Hành tinh Tử Vong.

Phía trên có một biển Lôi Thần.

Toàn bộ trong biển đều là lôi điện màu tím.

Đồng thời những sấm sét còn có thể ngưng tụ ở cùng một chỗ, hình thành từng viên lôi cầu có kích thước không giống nhau.

Cuối cùng những lôi cầu sẽ giống như cây bồ công anh theo gió tung bay khắp toàn bộ hành tinh Tử Vong, chỉ cần vừa nhẹ nhàng đụng vào những lôi cầu này, sẽ lập tức nổ mạnh, tuyệt đối là bom hẹn giờ không thể đụng vào.

Đoàn người Vương Hạo đi tới trước biển Lôi Thần, khắp nơi là lôi điện màu tím giăng đầy, khiến người ta nhìn thấy, da đầu tê dại, giống như một con mãnh thú thượng cổ, bất kể là ai tiến vào trong đó, đều sẽ bị cắn nuốt hết.

Đồng thời, ở chỗ trung tâm của biển Lôi Thần còn có một tòa cung điện toàn thân tràn ngập rất nhiều lôi điện màu tím, đây là cung điện truyền thừa của Lôi Thần thượng cổ.

Nhưng cho đến tận bây giờ cũng không có ai có thể vượt qua biển Lôi Thần này đến trong cung điện Lôi Thần tiếp nhận truyền thừa.

Lăng Tiêu nhíu mày nói:

- Biển Lôi Thần này thật sự quá kinh khủng, đừng nói là Vũ Thánh, cho dù Vũ Thần tiến vào trong, cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Tiền Vạn Dương nuốt nước miếng.

- Hành tinh Tử Vong có hạn chế, không chỉ Vũ Thần, cho dù là Vũ Thánh cũng không vào được, cao nhất cũng lại chỉ có Vũ Đế cấp chín tiến vào được, vậy muốn có được truyền thừa Lôi Thần, quả thực chính là khó như lên trời.

Trần Diệu không nhịn được hỏi:

- Lão đại, chúng ta nhất thời cũng không vào được truyền thừa Lôi Thần này, nếu không đi xem cái cây lão ma đầu nói trước đã?

- Cái cây do lão ma đầu nói đâu?

Tiểu Bạch hứng thú, nhảy đến trên đầu của Vương Hạo, đứng lên nhìn xung quanh.

Vương Hạo không để ý đến, mà hỏi thăm hệ thống.

- Truyền thừa Lôi Thần này là phẩm cấp gì?

Hệ thống đáp:

- Truyền thừa của Lôi Thần thượng cổ giống như truyền thừa thượng cổ Chiến Thần vậy, đều là thượng phẩm.

Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói:

- Hiện tại truyền thừa thượng phẩm đang ở trước mắt, tôi không có lý do gì lại buông tha chứ?

Tiểu Bạch vỗ nhẹ vào Vương Hạo, chỉ vào một gốc cây đại thụ che trời phía xa, kích động kêu lên:

- Vương Hạo anh nhanh nhìn kia, khí tức cái cây kia phát ra là lực hỗn độn.

Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía xa có một gốc cây đại thụ che trời, phía trên đều là lôi quang vây xung quanh, xung quanh còn được lôi cầu bao vây, ngay cả một chỗ đặt chân cũng không có.

Về phần lực hỗn độn gì đó được Tiểu Bạch nói tới, hắn lại không cảm giác được.

Tiểu Bạch kích động nhảy lên nhảy xuống, thỉnh thoảng còn kêu to.

- Cây này tuyệt đối là cao cấp hơn Hỗn Độn Thanh Trúc của thỏ bảo bảo tôi, thỏ bảo bảo tôi nhất định phải nhận được nó.

Vương Hạo liếc mắt nhìn Tiểu Bạch đang kích động, nếu con thỏ này nói cây kia là bảo bối, vậy đó nhất định là bảo bối.

Dù sao Tiểu Bạch đã từng tiếp nhận qua lực hỗn độn truyền thụ, đặc biệt quen thuộc với loại lực lượng này, tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm.

Chẳng qua, điều khiến cho Vương Hạo không nghĩ tới chính là ở đây lại có thể có một gốc thần vật hỗn độn, còn cực lớn như vậy.

Đồng thời, Vương Hạo cũng mười phần mong đợi, gốc cây thần vật hỗn độn này sẽ có công hiệu gì?

Lăng Tiêu bất đắc dĩ nói:

- Sư đệ, bất kể là cung điện truyền thừa của Lôi Thần, hay là cái cây kia, chúng ta dường như vẫn không có cách nào tiếp cận được.

Chân mày Vương Hạo nhíu lại, hỏi thăm hệ thống.

- Trong hệ thống có thứ gì, có thể khiến cho tôi tránh né được những sấm sét khiến người ta nhìn thấy, da đầu cũng tê dại này không?

Hệ thống đáp:

- Tị Lôi Phù, chỉ cần đeo ở trên người, lại có thể khiến cho sấm sét tự mình vòng qua, giá là hai trăm triệu điểm tội ác, thời gian hữu hiệu là một ngày.

- Đồ ngược lại không tệ, nhưng vì sao lại có thời hạn có hiệu lực?

Chân mày Vương Hạo nhăn lại.

- Nếu như ở trong cung điện Lôi Thần Truyền Thừa vượt quá một ngày, vậy không phải còn tốn hai trăm triệu điểm mua một phiếu nữa sao sao?

Hệ thống trả lời:

- Tị Lôi Phù vĩnh cửu giá là một trăm tỷ, kí chủ mua không nổi.

- Khụ khụ...

Vương Hạo bị hệ thống ngay thẳng này làm cho bị sặc, cho dù hiện tại hắn rất nghèo, nhưng qua ít ngày nữa hắn tuyệt đối sẽ phát đại tài, không nhất thiết phải coi thường người ta như vậy chứ?

- Thôi, tôi không tính toán chi li với anh, cho tôi đổi một Tị Lôi Phù!

Vương Hạo lắc đầu, không để ý tới hệ thống mắt chó coi thường người này.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đổi Tị Lôi Phù một ngày, tốn 2 trăm triệu điểm tội ác.

Vừa dứt lời, trong tay Vương Hạo lại có thêm một phù chú màu tím, phía trên viết khiến văn tự khiến người ta không nhìn thấy được, nhưng nhìn qua lại có vẻ thần bí như vậy.

Khi Vương Hạo dán Tị Lôi Phù ở trên người, toàn thân bị một vòng sáng màu tím bao phủ.

Tiểu Bạch trợn trừng mắt, nhanh chóng chui vào trong lòng của Vương Hạo.

Lấy kinh nghiệm nó ở chung với Vương Hạo lâu như vậy, lại thấy được, đây nhất định là một món bảo bối có thể vượt qua biển Lôi Thần, cho nên nó nhất định phải đi nhờ xe một chuyến.

Vương Hạo nhảy lên một cái, một đầu lao vào trong biển Lôi Thần, bơi về phía cung điện Lôi Thần Truyền Thừa.

Ba người Lăng Tiêu đứng bên bờ trợn mắt há hốc mồm, biển Lôi Thần ngăn cản vô số thiên tài và cao thủ, lại có thể dễ dàng đã bị Vương Hạo phá như vậy sao?

Sau một lát, ba người lại lúng túng, bọn họ rõ ràng là cùng đi tìm bảo, nhưng cuối cùng lại bị Vương Hạo vô tình ném lại.

Hơn nữa, điều khiến cho bọn họ cảm thấy lúng túng hơn là, Vương Hạo lại còn thu phi thuyền số 1 vào trong Linh Giới cầu.

Nói cách khác, hiện tại bọn họ muốn rời khỏi hành tinh Tử Vong, cũng không có cách nào rời đi được.

Lăng Tiêu thở dài.

- Thoi đi, chúng ta vẫn nên tìm xem trên hành tinh Tử Vong nào có bảo bối gì khác không!

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu liên tục gật đầu, trên hành tinh Tử Vong không chỉ có có truyền thừa Lôi Thần và cây đại thụ che trời kia, còn có rất nhiều bảo bối thuộc tính lôi, ví dụ như trái tim Lôi Thần của Lôi Khắc chính là tìm được ở vùng đất chết này.

Chỉ có điều, khi bọn họ có thể tìm tới những bảo bối này, dường như còn là tiện nghi cho Vương Hạo.

Dù sao bọn họ hấp thu chính là bản nguyên lửa, có những bảo bối thuộc tính lôi này cũng vô dụng, chỉ có thể cho Vương Hạo sử dụng mới không tính là lãng phí.

Nghĩ tới đây, sắc mặt ba người trong nháy mắt đen lại, hình như có chút hiểu rõ vì sao Vương Hạo không dẫn bọn họ đi cùng.

...

Tinh Vực.

Ngoài mặt là hai cung Thiên, Tiên đang thống trị vô số tinh hệ.

Nếu như muốn nói đến thế lực cường đại nhất, vậy tuyệt đối không thuộc về hai cung Thiên, Tiên, mà là một thế lực tên là Thần cung.

Thần cung này vô cùng thần bí, mọi người chỉ biết nó là do bốn Thần tộc lớn trong tinh vực, thần tộc Thiên Minh, thần tộc Thiên Thánh, thần tộc Thiên Ma, thần tộc Thiên Tiên tạo thành.

Mà bọn họ cũng rất ít khi tiếp xúc cùng người ngoài, thậm chí có thể nói là xem thường tiếp xúc cùng người ngoài, cho nên mọi người cũng không biết nhiều về bốn Thần tộc lớn.

Trong đó, điều khiến cho người ta cảm thấy thần bí chính là toàn bộ Tinh Vực không ai biết Thần cung ở nơi nào.

Chỉ biết nó ở trong một mảnh không gian độc lập, về phần cánh cửa của không gian này ở nơi nào, không người nào có thể hiểu rõ.

Cho dù là Vương Hạo trước đây vô địch, cũng không có tìm được địa phương của Thần cung, cuối cùng chỉ có thể thất vọng bỏ qua kế hoạch lừa dối Thần tộc.

Nhưng căn cứ các loại tư liệu lịch sử ghi chép, bốn Thần tộc lớn cường đại tuyệt đối không thể nghi ngờ, nhất là bốn Thần tộc lớn nắm giữ thần thông càng làm cho người ta kinh hồn bạt vía.

Lúc này, trong chỗ không gian độc lập của Thần cung.

Bốn ông lão đang ngồi vây quanh ở trước một quả cầu thủy tinh quan sát.

Mà trong quả cầu thủy tinh xuất hiện bóng người, không ngờ chính là Vương Hạo đang bơi trong biển Lôi Thần.

Chẳng qua là trong bốn ông già này có hai đôi mắt nhìn về phía Vương Hạo tràn ngập sự xem thường, một ông già lại lộ ra một nụ cười từ ái, về phần một ông lão cuối cùng lại lộ ra một tia sát ý...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.