Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 544: Chương 544: Tâm ý của Lý Vân Dương




- Lão đại, chúng tôi phải làm gì?

Tiền Vạn Dương không nhịn được hỏi.

- Còn có thể làm sao?

Tiểu Bạch khinh bỉ nói:

- Đương nhiên là chủ động hiện thân, sau đó dựa vào quà tặng thu được làm giàu một chút.

Vương Hạo lắc đầu.

- Hiện tại chúng ta không thể chủ động hiện thân.

Tiểu Bạch nhảy đến trên vai của Vương Hạo, ngây người nói:

- Vì sao?

Vương Hạo khẽ nói cười nói:

- Hiện tại thế lực tới quá ít, lợi ích kiếm được có hạn, còn cần chờ thêm một chút.

- Còn phải chờ thêm một chút sao?

Tiểu Bạch phồng má mất hứng, lẽ nào Vương Hạo không biết để cho một con thỏ đáng yêu chờ là một chuyện tội ác tày trời sao?

Trần Diệu thử thăm dò:

- Lão đại, ý của anh là chờ thế lực tới nhiều, mới tiện để cho bọn họ nhìn thấy rõ ràng mình rốt cuộc có bao nhiêu đối thủ cạnh tranh sao?

Vương Hạo mỉm cười gật đầu.

- Nếu như chẳng qua là hai ba con mèo nhỏ, cho dù muốn bán với giá tốt, cũng không ai kêu giá, các người nói có đúng hay không?

Tiền Vạn Dương chợt nói:

- Nếu như người tới nhiều, bọn họ vì muốn thành công thu hút lực chú ý của lão đại, nhất định sẽ dốc hết vốn liếng, đến lúc đó lễ vật này nhất định sẽ đưa qua gấp bội.

Tiểu Bạch thoáng lộ ra một vẻ tươi cười tham tiền, khóe miệng hiện ra chất lỏng trong suốt, cảm giác tiếp theo sẽ phát tài lớn.

Lăng Tiêu không nhịn được hỏi:

- Vậy bây giờ chúng ta làm sao? Là trực tiếp đi tới hành tinh Tử Vong sao?

Vương Hạo gãi cằm, nghĩ thầm, lấy trạng thái của Lý Vân Dương hiện nay, muốn cứu Khố Lạp ra bên ngoài, chắc hẳn phải tốn chút thời gian.

Cho nên hắn hoàn toàn có thời gian đi qua tìm bảo vật.

- Được, chúng tôi đi hành tinh Tử Vong trước, xem phía trên rốt cuộc có bí mật gì.

Vương Hạo quyết định kêu lên.

- Vậy Ái Nhi công chúa thì sao? Chúng ta không đợi cô ấy sao?

Tiền Vạn Dương hỏi.

- Chờ cô ta làm gì!

Vương Hạo mỉm cười.

- Để cho cô ta xem thử tôi rốt cuộc có bao nhiêu nổi tiếng, như vậy đợi đến khi cô ta thua trận, tôi ra tay độc ác, bọn họ mới có khả năng chấp nhận.

Đám người Lăng Tiêu thở dài, quả nhiên, Vương Hạo vĩnh viễn là Vương Hạo, Vương Hạo lòng dạ hiểm độc kia.

Chỉ trong chốc lát, phi thuyền số 1 với tốc độ cao nhất lao về phía trung tâm của tinh hệ Bắc Áo.

...

Lúc này, lão ma đầu đi tới chỗ tinh cầu của Lý Vân Dương.

Từ phía xa nhìn Lý Vân Dương, trong lòng lão ma đầu có chút rầu rĩ.

Hắn rốt cuộc là chơi đầu tư đường dài, hay là một đao giết chết Lý Vân Dương nhận được truyền thừa của Long Thần thượng cổ?

Lão ma đầu suy nghĩ một lát, lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử này có thể nhận được truyền thừa của Long Thần thượng cổ, nói rõ hắn thật sự là một người có vận khí lớn, lão phu lại xem thử tiểu tử Vương Hạo kia có thể trở về hay không? Nếu như không trở về, mình lại lừa dối Lý Vân Dương đi hành tinh Tử Vong.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, lão ma đầu giả vờ khập khiễng, đi về phía Lý Vân Dương.

Lý Vân Dương cảnh giác nói:

- Tôi nhớ ông là người bên cạnh Vương Hạo, ông tới nơi này làm gì?

Lão ma đầu miễn cưỡng cười một tiếng.

- Thiếu niên cậu không cần lo lắng, tôi và Vương Hạo là kẻ thù.

- Kẻ thù?

Lý Vân Dương vẫn không có thả lỏng cảnh giác.

- Cho nên tôi ở cùng với Vương Hạo, là bởi vì tôi mời Vương Hạo cùng đi đối phó với Lôi Khắc.

Vẻ mặt của lão ma đầu hiện ra một tia hận ý, lạnh lùng nói:

- Nhưng ai ngờ được, Vương Hạo lại có thể cùng Lôi Khắc lăn lộn một chỗ, còn đánh lén tôi.

Lý Vân Dương đồng tình nhìn lão ma đầu, có loại cảm giác đồng bệnh tương liên.

Lão ma đầu liếc nhìn Lý Vân Dương, trong lòng không nhịn được đắc ý, cho dù có thiên phú vô địch, còn nhỏ tuổi lại đạt tới Vũ Đế, nhưng hài tử chính là hài tử, vẫn dễ gạt như vậy, đáng đời bị Vương Hạo ăn chết.

Lý Vân Dương đưa cho lão ma đầu một viên đan dược.

- Đây là một viên đan dược trị liệu cấp bảy, chắc hẳn có trợ giúp cho ông.

Lão ma đầu hơi sửng sốt, hắn không nghĩ tới chỉ lần đầu tiên gặp mặt, Lý Vân Dương lại hoàn toàn không do dự đưa cho hắn một viên đan dược cấp bảy.

Phải biết rằng loại đan dược cấp bảy này, cho dù ở trong chủng tộc siêu đẳng cũng thuộc về vật phẩm hiếm thấy, người bình thường căn bản không sử dụng nổi.

- Tại sao phải cho tôi?

Lão ma đầu xuất thần hỏi.

Lý Vân Dương mỉm cười.

- Đặt ở trên người tôi cũng chỉ lãng phí, còn không bằng lại cho ông sử dụng, như vậy mới gọi vật có tác dụng.

Trong lòng lão ma đầu thầm run lên, cảm giác được sự tín nhiệm người này, hắn đã có mấy vạn năm không có cảm nhận này.

- Cảm ơn, cảm ơn!

Lão ma đầu tiếp nhận viên đan dược, vẻ mặt có chút không tự nhiên, vội vàng đổi chủ đề hỏi:

- Nghe nói cậu dự định đi tới chỗ của Lôi Khắc cứu người sao?

Lý Vân Dương nặng nề gật đầu.

- Trước đây tôi không rõ tâm ý của mình, hiện tại tôi nhất định phải cứu Khố Lạp trở về.

Khóe miệng của lão ma đầu giật một cái, nếu như không phải biết Khố Lạp này là tên nhân yêu, hắn tuyệt đối sẽ khen ngợi tình yêu của hai người này.

Nhưng sau khi hắn biết, lại cảm thấy trong dạ dày cuồn cuộn một hồi, đối với những người tuổi trẻ hiện tại, hắn thật sự không biết phải nói cái gì mới tốt.

- Cậu dự định cứu... người thương của cậu thế nào? Phải biết rằng, Lôi Khắc lại là cao thủ Thiên Vị cảnh.

Lão ma đầu không nhịn được hỏi.

Lý Vân Dương suy nghĩ một lát, thở dài nói:

- Tôi dự định đi tìm Bạch Linh, để cho cô ấy nhờ cha cô ấy ra tay.

Lão ma đầu hoàn toàn há hốc mồm, hiện tại hắn có cảm giác những người trẻ tuổi này càng lúc càng khiến người ta không hiểu nổi.

Bạn trai bị bắt, kết quả đi tìm bạn gái cầu cứu.

Má nó!

Loại chuyện này đặt ở thời bọn họ trước đây, cho dù nghĩ cũng không dám nghĩ, thậm chí tưởng tượng thôi cũng không tưởng tượng được!

...

Tinh hệ Bắc Áo.

Hành tinh Tử Vong.

Phi thuyền số 1 đang dừng sát ở cách hành tinh Tử Vong không xa.

Đám người Vương Hạo thông qua cửa sổ nhìn ra ngoài, chỉ thấy hành tinh Tử Vong lớn hơn so với địa cầu không biết bao nhiêu lần.

Tuy nhiên, xung quanh nó lại bị một tầng năng lượng trong suốt bao quanh, khiến cho người tu vi vượt quá Vũ Thánh không có cách nào tiến vào.

Tiền Vạn Dương mở miệng nói:

- Lão đại, căn cứ vào tin tức chúng tôi nhận được, người tiến vào hành tinh Tử Vong, trong đó có hơn chín phần chết ở bên trong, người có thể may mắn còn sống sót lại không được một phần.

Trần Diệu tiếp tục nói:

- Theo người sống sót nói, trên hành tinh Tử Vong có một biển sấm sét, nó có thể liên tục không ngừng phát sinh lôi cầu, những lôi cầu này còn có thể chạy loạn khắp nơi, chỉ cần có sinh vật tiếp xúc đến những lôi cầu, như vậy lôi cầu sẽ nổ mạnh, uy lực tương đương với Vũ Thánh tự bạo.

- A...

Hai người Vương Hạo, Lăng Tiêu hít vào một hơi lạnh, Vũ Thánh này tự bạo, lại tương đương với mười viên đạn đạo tổn thương cấp 6.

Lúc này nếu như là bị động tới, chắc hẳn ngay cả chút cặn bã cũng không tìm được.

Tiền Vạn Dương tiếp tục nói:

- Từ chỗ người sống sót biết được, trên hành tinh Tử Vong còn có một cung điện truyền thừa các Thần thượng cổ, nhưng cho đến tận lúc này không ai có thể tiến vào bên trong.

Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên, hắn đã sớm hâm mộ, chảy nước miếng thèm thuồng những truyền thừa các Thần thượng cổ.

Nhất là sau khi mở ra đại chiêu, chiến đấu trực tiếp vượt qua một đẳng cấp lớn, càng khiến cho tâm tư hắn ngứa ngáy khó chịu.

- Vậy còn chờ gì nữa!

Ý khí crVương Hạo hăng hái nói:

- Linh Linh, nhanh điều khiển phi thuyền số 1 tiến vào hành tinh Tử Vong!

- Vâng, ông chủ!

Linh Linh gật đầu một cái, khởi động hình thức di chuyển với tốc độ cao nhất, xông về phía hành tinh Tử Vong.

- Ầm ầm ầm...

Chỉ chốc lát, đoàn người Vương Hạo lại đi tới trong một biển sấm sét...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.