Tinh hệ Bắc Áo.
Phi thuyền số 1 dừng ở trong vũ trụ tối tăm.
Đột nhiên, một ánh sáng màu đen chợt lóe lên ở trong vũ trụ, rất nhanh đã tiến vào trong phi thuyền số 1.
Trong phi thuyền số 1.
Vương Hạo đang dùng một củ cà rốt trêu đùa Tiểu Bạch, chọc cho lông trên toàn thân Tiểu Bạch dựng đứng, hai cái răng cửa nhếch lên, hận không thể cắn người xấu Vương Hạo này.
Nhưng thế thỏ ở dưới mái hiên, vì có thể có cơm no, không thể không cúi đầu!
Bên cạnh, ba người Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu buồn chán đến đờ người ra, về phần Ái Nhi đã sớm bị phái ra ngoài, điều tra xem Lôi Khắc có quay về không.
Bởi vì bọn họ đang đợi một người, cũng chính là lão ma đầu bị Lôi Khắc truy sát.
Đúng lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ vang lên từ ngoài cửa.
- Vương Hạo tiểu tử, cậu có biết lão phu phí bọn họ sức lực mới bỏ rơi được Lôi Khắc không? Ngày hôm nay nếu cậu không cho lão phu một câu trả lời hợp lý, lão phu không để cho cậu được yên.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lão ma đầu với khí thế hung hăng xông đến.
Vương Hạo lại cười nói:
- Tôi không phải là tìm cho ông một bảo bối, coi như bồi thường sao?
Lão ma đầu nhíu mày lại.
- Cậu nói bồi thường, không phải là tiểu tử Lý Vân Dương kia chứ?
- Không sai, chính là hắn!
Vương Hạo khẽ gật đầu.
- Người này là một người có khí vận lớn, chỉ cần ông ở bên cạnh hắn, bảo đảm ông sẽ có nhiều lợi ích hơn nữa.
Lão ma đầu nụ cười xem thường nói:
- Cậu bảo lão phu ở bên cạnh tiểu tử này làm gián điệp, chính là để sau này cậu có thể cướp giật cơ duyên của hắn sao?
Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên.
- Ông chịu trách nhiệm theo hắn, sau đó tiết lộ tin tức cho tôi chém giết, cuối cùng nhận được bảo bối, tôi bảy ông ba, mọi người chơi lâu dài, không phải rất tốt sao?
Lão ma đầu lắc đầu.
- Lão phu kiếm lời chính là tiền mê muội lương tâm, chắc hẳn phải là tôi bảy cậu ba.
Vương Hạo xem thường cười.
- Cho ông tối đa là bốn phần, nếu như ông không muốn làm, tôi có thể tìm những người khác làm.
Lão ma đầu sảng khoái gật đầu nói:
- Thành giao!
Ba người Lăng Tiêu lắc đầu, trong lòng lại lại mặc niệm cho Lý Vân Dương ba phút.
Bảo bối bị cướp đi không nói, lại còn bị Vương Hạo hoàn toàn theo dõi, còn dự định xếp vào một gián điệp chơi đầu tư đường dài.
Tuy nhiên suy nghĩ kỹ một chút, mọi người lại sẽ phát hiện, thật ra tiểu tử Lý Vân Dương này thật đúng là một người có khí vận lớn.
Lần trước bị cướp một phần truyền thừa của Long Thần thượng cổ không nói, lần này lại bị cướp Cực Quang Ma Phương.
Nếu như nói một cách nghiêm khắc, vậy Thiên Ma Cự Kiếm hợp kim cấp chín này cũng thuộc về Lý Vân Dương.
Dù sao có Cực Quang Ma Phương ở đây, Thiên Ma Thần chỉ là một người tặng, đưa trang bị cho BOSS lớn, không có cách nào hình thành uy hiếp thực chất gì đối với Lý Vân Dương.
Nghĩ như thế, bọn họ lại phát hiện Lý Vân Dương thật đúng là một kho bảo lớn, bị Vương Hạo để mắt tới cũng hoàn toàn không kỳ quái.
Đương nhiên, nếu dựa theo lời Vương Hạo nói, hắn không tính là cướp, là mượn, hơn nữa còn là có mượn có trả.
Ví dụ như hiện tại hắn mượn bảo bối của Lý Vân Dương, cho nên lại trả lão ma đầu lại cho Lý Vân Dương.
Còn nói gì nhà có một ông lão giống như có một bảo bối, lão ma đầu này sống không biết bao lâu, tuyệt đối được tính là một bảo bối lớn.
Coi như vậy, Lý Vân Dương không chỉ không thiệt, trái lại còn chiếm tiện nghi cực lớn.
Đối với loại lý luận vô sỉ này, mọi người ngoại trừ chịu phục, còn có thể nói gì được? Lẽ nào muốn chờ bị Vương Hạo gọt sao?
Thậm chí bọn họ còn có loại ảo giác, Lý Vân Dương mới là chúa cứu thế cứu giúp vũ trụ, Vương Hạo mới là Đại Ma Vương kia.
- Đúng rồi!
Lão ma đầu nói:
- Khi tôi bị Lôi Khắc truy sát, tôi nhìn thấy một tinh cầu kỳ quái.
Vương Hạo không nhịn được hỏi:
- Có kỳ quái gì?
Lão ma đầu đáp lại:
- Chỉ cần người có tu vi vượt quá Vũ Thánh tới gần tinh cầu kia, như vậy sẽ tự động bị hất văng ra, cho dù là cường giả Thần Vị cảnh cũng không có cách nào mạnh mẽ tới gần, cậu nói có kỳ quái hay không.
Vương Hạo hứng thú, vội vàng hỏi:
- Vậy viên tinh cầu này ở chỗ nào?
Khóe miệng của lão ma đầu cong lên lộ ra một vẻ tươi cười có chút giấu diếm, hắn sở dĩ gửi tin tức cho Vương Hạo, để cho Vương Hạo dẫn theo Hương Hương qua đó, mục đích chính là bởi vì trên viên tinh cầu này có một món bảo bối.
Về phần báo thù, hắn từ trước đến nay sẽ không trông cậy vào Vương Hạo và Hương Hương, bởi vì điều này đặc biệt không hiện thực, cũng không có khả năng.
Nhưng nếu nói đi tới trên viên tinh cầu kia tìm bảo, hắn cảm giác trừ Vương Hạo ra, không còn có thể là ai khác.
Dù sao ngay cả nơi nghịch thiên cải mệnh của lão ma đầu Minh Hiên này, Vương Hạo cũng có thể phá, phá giải bí mật trên tinh cầu này cũng không tính là vấn đề gì quá hóc búa.
Đương nhiên, nếu như Vương Hạo phá giải không được viên tinh cầu này, cuối cùng chết trên viên tinh cầu kia, vậy hắn chỉ có thể đành miễn cưỡng thu sạch bảo bối trên người của Lý Vân Dương, đây cũng tính là một khoản thu nhập thêm đấy.
- Cái tinh cầu kia lại ở chỗ trung tâm của tinh hệ Bắc Áo, theo người tinh hệ Bắc Áo nói, viên tinh cầu kia bị gọi là hành tinh Tử Vong.
Lão ma đầu không để ý nói:
- Nghe nói phía trên có vô số bảo bối, còn có di tích thượng cổ.
- Hành tinh Tử Vong!
Chân mày Vương Hạo chợt nhíu lại, nếu như hắn nhớ không lầm, vừa rồi Cực Quang Ma Phương trong tay Lý Vân Dương cho ra chỉ dẫn, cũng chính là tung tích của khối Cực Quang Ma Phương thứ hai lại ở trung tâm của tinh hệ Bắc Áo.
Hiện tại xem ra, khối Cực Quang Ma Phương thứ hai này rất có thể lại ở bên trong hành tinh Tử Vong.
Lão ma đầu mỉm cười.
- Lúc trước, lão phu quét độ thiện cảm từ chỗ của Lý Vân Dương, nếu như Lý Vân Dương phát hiện ra bảo bối khó lường nào đó, lão phu sẽ thông báo cho cậu ra tay.
Vương Hạo khẽ gật đầu.
- Được, tôi chờ tin tức tốt của ông!
Lão ma đầu xoay người rời đi, khi đi tới cửa đột nhiên hắn quay đầu nói:
- Lão phu nghe nói bên trong hành tinh Tử Vong này có một cây ăn quả không tệ, sau khi ăn quả phía trên, có thể khiến cho người ta có một loại chân khí đặc biệt, nếu như cậu đi tới hành tinh Tử Vong, mang về cho lão phu hai quả, chắc không thành vấn đề chứ?
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần tôi đi, nhất định sẽ mang về cho ông hai quả.
- Vậy cảm ơn!
Khóe miệng của lão ma đầu cong lên, vẫy tay rời khỏi phi thuyền số 1.
Lăng Tiêu cau mày nói:
- Xem ra cây ăn quả này rất không bình thường, có lẽ đây chính là nguyên nhân lão ma đầu tìm cậu hợp tác.
- Tìm tôi hợp tác?
Vương Hạo bĩu môi.
- Người có thể hợp tác với tôi còn chưa ra đời đâu.
Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đảo mắt, giơ hai tay tán thành lời nói này của hắn.
Bởi vì những người từng hợp tác với Vương Hạo trước đó, cuối cùng cơ bản đều bị hắn bán, cho dù không bị bán, cũng đã táng gia bại sản, không có nhà để về.
Ví dụ như lão đại của tổ chức khủng bố DY, Thất Ma, hiện tại không chỉ có táng gia bại sản, tiểu đệ hoàn toàn không có, còn thê thảm làm nam sủng cho Ám Nữ Vương Tinh Linh.
- Leng keng...
Lúc này, vòng tay trí năng của Tiền Vạn Dương đổ chuông, hắn mở ra nhìn, hóa ra là tin tức của thám tử dưới tay hắn gửi tới, trên đó viết có rất nhiều chủng tộc siêu đẳng đi tới tinh hệ Bắc Áo, đang tìm kiếm tung tích của Vương Hạo ở khắp nơi.
- Âu da... thỏ bảo bảo tôi cuối cùng có thể cất giữ thật là nhiều lễ vật rồi...