Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 546: Chương 546: Vương Hạo lại muốn chết?




Chỗ không gian trong Thần cung.

Bốn ông già theo đuổi tâm tư của mình ngồi chung một chỗ, bọn họ chính là tộc trưởng của bốn Thần tộc lớn.

Đồng thời cũng là bốn người nắm quyền cao nhất của Thần cung, còn là bốn cường giả siêu cấp xếp thư hạng trước trong tinh vực.

Chỉ có điều rất ít người biết tới bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng xem thường đi tranh đoạt thứ hạng kia.

Trong đó, ông già nhìn Vương Hạo lộ ra ánh mắt yêu thương, chính là cha của Lâm Thi Kỳ, cũng chính là ông ngoại của Vương Hạo, tộc trưởng của thần tộc Thiên Minh, Lâm Minh Kiệt.

Mà hai ông già nhìn Vương Hạo lộ ra ánh mắt xem thường, theo thứ tự là tộc trưởng của thần tộc Thiên Ma, Lý Ma Nhất; tộc trưởng thần tộc Thiên Tiên, Chu Tiên Thành.

Bọn họ và Vương Hạo không có bất cứ quan hệ gì, chẳng qua là đơn thuần coi thường Vương Hạo.

Dù sao trong cơ thể Vương Hạo chỉ có một nửa huyết mạch Thần tộc, so với những Thần tộc thuần khiết bọn họ có sự khác biệt một trời một vực.

Về phần ông già kia lộ ra sát khí với Vương Hạo chính là tộc trưởng của thần tộc Thiên Thánh, Sở Thánh Hùng.

Mà sở dĩ Sở Thánh Hùng lộ ra sát khí với Vương Hạo, hoàn toàn bởi vì Lâm Thi Kỳ mẹ của Vương Hạo.

Năm đó hai người hắn và Lâm Minh Kiệt định ra hôn ước của hài nhi, chờ Lâm Thi Kỳ và con của hắn trưởng thành lại để cho bọn họ kết hôn.

Nhưng kết quả một ngày trước khi kết hôn, Lâm Thi Kỳ lại có thể đào hôn, lý do là cảm ứng được ý trung nhân của mình, muốn đi tìm tình yêu đích thực.

Điều khiến cho Sở Thánh Hùng tức giận là sau đó Lâm Minh Kiệt biểu hiện đặc biệt phẫn nộ, còn dẫn theo đội ngũ lớn đuổi theo.

Nhưng kết quả lại âm thầm để cho Lâm Thi Kỳ chạy đi, khiến cho cả nhà bọn họ ở trong Thần cung bị mất hết mặt.

Nếu như không phải gần đây có tin tức Vương Hạo là chúa cứu thế truyền đến, bọn họ điều tra bối cảnh của Vương Hạo phát hiện ra Lâm Thi Kỳ, hắn thật sự còn không biết Lâm Thi Kỳ lại có thể lại ở dưới mí mắt hắn làm tới cung chủ Băng Cung.

Điều này không cần nghĩ cũng biết, nhất định là Lâm Minh Kiệt âm thầm giở trò quỷ.

Lâm Minh Kiệt mở miệng nói:

- Ba vị lão ca, các vị có ý kiến gì về chuyện cháu ngoại tôi làm chúa cứu thế hay không?

Lý Ma Nhất, Chu Tiên Thành liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều tập trung ở trên thân Sở Thánh Hùng.

Cho dù Thần cung là do bốn người bọn họ thống trị, nhưng nếu nói tới người mạnh nhất trong bốn người bọn họ, vậy khẳng định là Sở Thánh Hùng.

Bởi vì người này không chỉ có thân mang huyết tộc của hai mạch Thiên Thánh,

Thiên Ma, còn thành công thức tỉnh thần thông của hai tộc.

Đáng tiếc bởi vì hắn vốn sinh ra đã kém cỏi, chỉ có thể sử dụng duy nhất một loại thần thông.

Nếu như mạnh mẽ sử dụng hai loại thần thông, như vậy thể lực tất nhiên không theo kịp, cuối cùng dẫn đến hai loại thần thông không khống chế được, sinh tử diệt vong.

Nhưng chỗ thiếu hụt nhỏ này lại cũng không ảnh hưởng tới sự cường đại của Sở Thánh Hùng, ở trong tinh vực hắn tuyệt đối được xưng là người đứng đầu.

Sở Thánh Hùng lạnh lùng nói:

- Huyết mạch Thần tộc tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, lập tức phái người giết chết hắn.

Mí mắt của Lâm Minh Kiệt run lên, trầm giọng nói:

- Cháu ngoại của tôi là chúa cứu thế, anh giết hắn, bốn Thần tộc chúng ta lớn đều không sống được thì sao?

Sở Thánh Hùng xem thường cười.

- Trước đó vũ trụ tan biến, bốn Thần tộc lớn chúng ta trốn ở trong mảnh không gian này lại có thể bình yên vô sự, anh cảm thấy cái gọi là kiếp nạn lớn của vũ trụ này thật sự có thể hình thành uy hiếp gì đối với chúng ta sao?

Lý Ma Nhất khẽ gật đầu.

- Lão tổ tông của thế lực khác đều hạ xuống, nhưng duy nhất chỉ có lão tổ tông của Thần tộc chúng tôi không có hạ xuống, điều này nói rõ kiếp nạn lớn của vũ trụ này căn bản không có cách nào ảnh hưởng đến chúng ta.

Chu Tiên Thành đồng ý nói:

- Tôi cũng tán thành chuyện giết Vương Hạo, bảo đảm huyết mạch của Thần tộc chúng ta không lọt ra ngoài.

- Các người ai dám!

Lâm Minh Kiệt tức giận vỗ bàn.

- Lão phu nói cho các người biết, nếu như ai dám động tới cháu ngoại của tôi, lại đừng trách thần tộc Thiên Minh chúng tôi trở mặt với các người.

- Hừ!

Sở Thánh Hùng hừ lạnh một tiếng.

- Chuyện năm đó lão phu còn chưa tìm ông tính sổ, ông ngược lại trở mặt cho lão phu xem thử.

- Tìm tôi tính sổ? Chắc là lão phu tìm ông tính sổ mới đúng!

Lâm Minh Kiệt tức giận.

Lý Ma Nhất, Chu Tiên Thành vội bước lên phía trước kéo hai người ra, nếu như thật sự đánh nhau, như vậy Thần cung nhất định sẽ đại loạn.

Tuy nhiên nói thật ra, bọn họ cũng cảm giác là Sở Thánh Hùng có chút quá mức.

Nói năm đó Sở Thánh Hùng sinh một đứa con trai, con trai này còn giống như hắn, thừa kế hai thần thông của Thần tộc lớn Thiên Thánh, Thiên Ma.

Chỉ có điều hài tử này giống như hắn vậy, vốn sinh ra đã kém cỏi, không có cách nào đồng thời sử dụng hai thần thông lớn.

Vì vậy Sở Thánh Hùng đã nhìn chằm chằm vào thần tộc Thiên Minh, muốn dùng ban tặng của thần tộc Thiên Minh, cướp đoạt thần thông tới giải quyết vấn đề vốn sinh ra đã kém cỏi.

Cuối cùng phương pháp này còn thật sự thành công, cướp đoạt khí tiên thiên của người khác, ban tặng đến trên người con trai của hắn, lại có thể khiến cho con của hắn đồng thời sử dụng hai thần thông lớn.

Tuy nhiên, biện pháp này có phần trị ngọn không trị gốc, dù sao khí tiên thiên này không phải là của mình, sau khi sử dụng cần phải một lần nữa ban tặng mới được.

Vì vậy, Sở Thánh Hùng lại có một kế hoạch càng thêm điên cuồng, muốn cho cháu của hắn nắm giữ huyết mạch của ba Thần Tộc lớn, thức tỉnh ba loại thần thông, trong đó có một loại chính là thần thông của thần tộc Thiên Minh.

Như vậy sau đó lại có thể tự cấp tự túc, không cần đi cầu người khác.

Để có thể khiến cho cháu trai có được ba thần thông trong truyền thuyết thuận lợi sinh ra, hắn hạ vốn liếng lớn bồi dưỡng Lâm Thi Kỳ và con của hắn, để cho hai người ở mọi phương diện đều vượt xa bạn cùng lứa tuổi, bảo đảm truyền thừa gien cường đại.

Đáng tiếc nha đầu Lâm Thi Kỳ kia thần kinh luôn luôn lớn, nằm mơ mộng thấy bạch mã vương tử của mình, vì vậy liền trực tiếp trốn hôn.

Lâm Minh Kiệt cũng không hy vọng nữ nhi của mình trở thành vật thí nghiệm của Sở Thánh Hùng, lại âm thầm thả người ra, khiến cho cháu trai ba thần thông của Sở Thánh Hùng hắn hoàn toàn trở thành bọt nước.

Cho nên hai người này vừa thấy mặt đã tranh cãi, nếu không phải mấy năm nay bọn họ lôi kéo, chắc hẳn Thần cung sớm lại đại loạn.

Sở Thánh Hùng hừ lạnh một tiếng.

- Lâm Minh Kiệt, lão phu chắc chắn sẽ giết chết người cháu ngoại chúa cứu thế này của ông!

Hai mắt của Lâm Minh Kiệt lóe ra một tia hung quang.

- Ông giết thử cho lão phu xem!

Sở Thánh Hùng cười lạnh nói:

- Vậy ông cứ chờ đi, không bao lâu nữa, cháu lão phu, Thiên Huyền, sẽ mang theo đầu cháu ngoại của ông trở về.

Đồng tử của Lâm Minh Kiệt chợt co lại, giận dữ hét:

- Ông bảo cháu trai của ông đi giết cháu của tôi, ông tưởng lão phu không còn cách nào khác đúng không.

- Đứa cháu ngoại này hủy đi cơ duyên cháu ngoán của lão phu, lão phu đương nhiên muốn để cho hắn tự mình đi báo thù.

Sở Thánh Hùng cười lớn một tiếng, ống tay áo vung, xoay người rời đi.

- Lại có thể khiến cho Sở Thiên Huyền tự mình ra tay, vậy tiểu tử Vương Hạo này sẽ phải chết.

Sắc mặt hai người Lý Ma Nhất, Chu Tiên Thành vô cùng nghiêm trọng, phải biết rằng, cháu của Sở Thánh Hùng, Sở Thiên Huyền cũng giống hắn là thừa kế huyết mạch hai tộc Thiên Thánh, Thiên Ma, đồng thời còn thành công thức tỉnh hai thần thông lớn.

Chẳng qua khác biệt duy nhất chính là Sở Thiên Huyền không có sinh ra đã kém cỏi, mà đặc biệt có thể đồng thời sử dụng hai thần thông lớn, đồng thời không chịu bất kỳ áp lực nào, chẳng qua sau đó sẽ suy yếu một khoảng thời gian.

Càng đáng sợ hơn chính là, tu vi của Sở Thiên Huyền đã đạt đến Vũ Đế cấp tám, mạnh hơn Vương Hạo không biết bao nhiêu cấp.

Khi có thêm hai thần thông lớn gia tăng trên người, Vương Hạo một thần thông cũng không có, lúc này không cần suy nghĩ bọn họ cũng biết sẽ là kết quả gì.

- Đáng chết!

Vẻ mặt Lâm Minh Kiệt thâm trầm đáng sợ, nhanh chóng xoay người rời đi, dự định thu xếp người đi cứu Vương Hạo, hi vọng còn có thể kịp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.