“Ầm ầm. . .”
Ngay vào lúc Hạ Vi Vi muốn giáo huấn hai cô, mặt đất đột nhiên kịch liệt đung đưa, trên không trung đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang rền.
Chỉ thấy trong bầu trời có một chiếc chiến phủ hào chiến hạm của Diệu Thiên Liên bang, đang không ngừng bắn đạn đạo đánh cả vùng đất Dị tộc. Từng viên đạn đạo kéo cái đuôi thật dài cấp tốc rơi xuống, nổ ầm ầm trên mặt đất, nhấc lên mưa to gió lớn.
- Chuyện gì xảy ra?
Ba cô gái kinh hãi, liền vội ngẩng đầu nhìn lại, thấy được từng binh sĩ một mặc áo giáp màu vàng nhảy xuống, nhanh chóng thu cắt đại quân Dị tộc.
- Đây là Hoàng gia tư quân của Diệu Thiên Liên bang!
Sắc mặt Hạ Vi Vi trong nháy mắt lạnh lại. Tên Hoàng Vĩ Nhất đáng chết này lại dám tranh giành công trận của cô, thật là không biết sống chết.
“Ầm ầm. . .”
Đột nhiên, mặt đất lại rung chuyển, lại có 7, 8 tàu chiến hạm từ trên trời giáng xuống, rất không khách khí gia nhập thu gặt trong hàng ngũ đại quân Dị tộc.
Nhạc Huyên nhíu lông mày:
- Xem ra, người nhìn thấu mưu kế của Vương Hạ không phải số ít.
Tuyết Thiên Cầm rút ra chủy thủ, lạnh lùng nói:
- Trước tiên không cần lo mưu kế của Vương Hạo nữa, chúng ta hay là động thủ trước, có thể mò được một chút quân công.
Nhạc Huyên gật đầu, súng ổ quay đã xuất hiện trong tay.
- Bổn tiểu thư đã nói, tên Vương Hạo kia không dựa vào được.
Hạ Vi Vi không phục nói thầm một câu, lấy ra cự kiếm chém tới Dị tộc.
..
Lạc Tư tinh.
Đại bản doanh của Dị tộc.
Thế lực khắp nơi của Dị tộc đều tụ chung một chỗ mở cuộc họp khẩn cấp.
Vì bọn họ vừa lấy được tin tức cầu viện đến từ Tư Nặc tinh, cùng với tin tức Ba Tư tinh bị Nhân tộc công kích.
- Các vị thấy thế nào?
- Nhân tộc khai chiến hai tuyến, hiển nhiên là có dự mưu.
- Không sai, trên bề mặt tấn công Tư Nặc tinh, ở sau lưng lại phái ra tấn công Ba Tư tinh, đây là muốn ăn hết hai mươi vạn đại quân chúng ta.
- Chúng ta phải đi cứu viện, Nhân tộc đây là muốn ăn hết chúng ta từng chút một.
- Chúng ta tuyệt đối không thể để cho Nhân tộc được như ý, nhất định phải phái quân ra ngoài cho họ đẹp mắt.
Thạch Phong không nhanh không chậm đứng dậy:
- Cá nhân ta cảm thấy, chúng ta phải phái ra bộ đội chủ lực, đánh sảng khoái Nhân tộc, khiến cho bọn họ hiểu được, dám đến công đánh Dị tộc chúng ta, là phải trả giá bằng máu. Nếu có thể bắt về mấy tên tiểu bối cao tầng của Nhân tộc, vậy chúng ta sẽ có lợi thế đàm phán.
Vừa dứt lời, các tộc thủ lĩnh Dị tộc liên tục gật đầu, cảm giác Thạch Phong nói rất có lý.
- Nhân tộc bị tiêu hao, Dị tộc chúng ta tiêu hao không nổi.
- Không sai, một khi Nhân tộc vượt khỏi tay Ám Tinh Linh, chúng ta có thể nguy hiểm.
- Cho nên muốn mò chút lợi ích thì đi nhanh lên, nếu không chọc giận Nhân tộc, cuộc sống của chúng ta sẽ không tốt hơn.
- Vậy chúng ta lập tức phái bộ đội chủ lực đi chi viện, thuận tiện bắt tiểu bối của Nhân tộc.
- Nhất định phải lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, tiêu diệt đại quân của Nhân tộc.
- Không sai, như vậy chúng ta phát tài rồi.
“...”
Thạch Phong bĩu môi, những Dị tộc này sớm đã không còn hùng tâm rồi, công đánh Nhân tộc không ngờ lại chỉ vì vật tư, thật là một chút tiền đồ cũng không có, đáng đời bị Vương Hạo đùa nghịch xoay vòng vòng.
Thời gian không lâu, bộ đội chủ lực của Dị tộc bắt đầu điều động, chia binh hai đường, một đường đi chi viện Ba Tư tinh, một đường đi chi viện Tư Nặc tinh.
..
Trong vũ trụ đen như mực.
Mười chiếc chiến hạm Dũng Khí hào của Thiếu Soái quân đậu chung một chỗ, bên trên cách đó không xa chính là đại bản doanh của Dị tộc, Lạc Tư tinh.
Tiền Vạn Dương báo lại:
- Lão đại, đám người Ngưu Khí truyền đến tin tức, bộ đội chủ lực của Dị tộc đã đi đến chi viện, hiện tại thủ vệ đều là một số nhị tam lưu bộ đội, nhưng nhân số hơi nhiều, đạt đến 8 ngàn vạn.
- 8 ngàn vạn! ?
Lăng Tiêu hít vào ngụm khí lạnh, bọn họ tổng cộng chỉ có 100 vạn đại quân, 80 này so sánh với 1 áp lực rất lớn a!
Vương Hạo cau mày nói:
- Liều mạng không phải biện pháp, hỏi Ngưu Khí một chút, vật tư của Dị tộc đặt ở chỗ nào, chúng ta đi tranh đoạt vật tư, chỉ cần vật tư tới tay, lập tức rút lui.
- Được!
Tiền Vạn Dương bắt đầu phát tin tức cho Ngưu Khí.
Lăng Tiêu tò mò hỏi:
- Sư đệ, tuy Dị tộc góp nhặt rất nhiều vật tư, nhưng cấp bậc khẳng định không cao, chúng ta phí sức vào tranh giành những vật liệu này tới đây làm gì chứ?
- Tuy vật tư chiến lược trong tay Dị tộc kém, nhưng chúng ta không cần, có người lại xem bọn chúng là bảo a!
Vương Hạo nhíu mày.
Lăng Tiêu ngẫm nghĩ, lập tức bừng tỉnh hiểu rõ.
Hiện tại Ngưu Khí đã mang theo hơn một ngàn vạn Bán Thú Nhân đi tới Minh Thiểm tinh, đại bản doanh của Nhân tộc. Lần này nếu tranh giành vật tư của thế lực khắp nơi Nhân tộc, như vậy ngày tháng của bọn họ có thể khó qua.
Dù sao đạn dược có thể không sử dụng, nhưng cơm thì binh lính cũng không thể không ăn chứ hả! ?
Hơn nữa bọn binh sĩ đều là võ giả, cho nên đồ ăn rất không bình thường, đều là thức ăn có chứa linh khí, sau khi ăn hết, binh lính lúc chiến đấu mới có sức lực đi chiến đấu.
Nếu như ăn thức ăn bình thường, sức chiến đấu của bọn binh sĩ ít nhất giảm thấp xuống bốn thành.
Cho nên vì bảo đảm chiến lực của bọn binh sĩ, thế lực khắp nơi chỉ có thể đến chỗ Vương Hạo mua vật tư.
Về phần Vương Hạo bán thế nào, Lăng Tiêu cảm giác nhất định là bán lòng dạ hiểm độc.
Thời gian không lâu, mười chiếc chiến hạm Dũng Khí hào khởi động, phóng về phía Lạc Tư tinh.
Không có một câu nhiều lời, các loại pháo của chiến hạm Dũng Khí hào nhắm ngay phi thuyền của Dị tộc đang tuần tra đề phòng trong vũ trụ.
“Ầm ầm. . .”
Một giây kế tiếp, từng viên đạn đạo bắn ra một lượt, trong nháy mắt đánh trúng phi thuyền của Dị tộc. Tiếng nổ vang rền lên, ánh lửa trong nháy mắt lan tràn vũ trụ.
Thấy một màn này, bộ đội của Dị tộc trên đất liền lập tức đề phòng.
Vương Hạo cau mày nói:
- Ba chiếc chiến hạm Dũng Khí hào ở trong vũ trụ đề phòng, ba chiếc tiến hành đả kích đối với mặt đất, bốn chiếc còn lại vọt tới cho ta. Cần phải lấy thời gian ngắn nhất công phá phòng ngự ở mặt đất của Dị tộc, sau đó di dời vật tư chở về cho ta.
- Được!
Bốn người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Cô Dương, Tần Phong lĩnh mệnh đi xuống thi hành.
Rất nhanh, bốn chiếc chiến hạm Dũng Khí hào khai mở tấm chắn năng lượng, không hề do dự, cấp tốc phá vỡ tầng khí quyển phóng đi về phía mặt đất.
Đồng thời, ba chiếc chiến hạm Dũng Khí hào bật hết hỏa lực, từng viên đạn đạo, súng laser dường như không cần tiền vậy, bắn điên cuồng về phía mặt đất.
- A...
Lúc này, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên trên Lạc Tư tinh.
- Nhanh lên một chút, thông báo cho đại quân hồi viện!
- Chúng ta cầm cố Nhân tộc, mục tiêu của bọn họ không phải Tư Nặc tinh, cũng không phải Ba Tư tinh, mà là Lạc Tư tinh, đại bản doanh của chúng ta.
- Mọi người cố gắng cầm cự, đại quân sẽ nhanh chóng trở về.
- Không chống đỡ được, Nhân tộc ra mười chiếc chiến hạm Dũng Khí hào, căn bản không thủ được.
- Không thủ được cũng phải thủ, nếu không chúng ta nhất định phải tiêu đời không thể nghi ngờ.
- Sợ cái gì, chúng ta có 80 triệu người, không tin đánh không qua bọn họ.
- Mọi người cùng nhau tiến lên!
“...”
Sau khi bốn chiếc chiến hạm Dũng Khí hào hạ xuống, Thiếu Soái quân binh lính xông ra chiến hạm Dũng Khí hào, điên cuồng đánh tới Dị tộc. Bọn họ có thể sử dụng truyền thừa tinh thạch hay không, phải xem cuộc chiến đấu này có thể được bao nhiêu quân công rồi.
- Giết!
Lúc này, từng tiếng sát lục vang lên, máu tươi hòa lẫn óc màu trắng bắn ra tung tóe.
Đồng thời, Tiền Vạn Dương chỉ huy binh lính vọt vào kho hàng của Dị tộc, bắt đầu điên cuồng khuân vác vật tư.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ bố cục thành công, hoàn toàn cấu kết trong ngoài, nâng cấp chiến tranh, lấy quyền mưu lợi, nắm toàn cục trong tay, thu được 500 vạn điểm tội ác.
- 500 vạn điểm tội ác, cũng thực không tồi, lần này trong túi lại có 800 vạn điểm tội ác rồi.
Khóe miệng Vương Hạo nổi lên một chút nụ cười, mấy ngày nay phí hết nhiều tế bào não như vậy, rốt cuộc đến hồi báo rồi. . .