- Vương Hạo, ngươi có thể nói đơn giản hơn một chút không?
Hạ Vi Vi dùng bộ dáng đáng thương nhìn Vương Hạo, là một học bá như nàng, làm sao có thể chịu được ánh mắt khinh thường đó của Vương Hạo.
- Thực sự chịu thua với các ngươi rồi, không ngờ ngay cả thứ đơn giản như vậy cũng không biết.
Vương Hạo lắc đầu, thở dài nói:
- Nói một cách đơn giản hơn, bởi vì ngày sinh tháng đẻ của mỗi người không giống nhau, cho nên phương pháp để tiến vào tòa cung điện này cũng không giống nhau.
- Không thể nào!
Mọi người ở đây đều kinh ngạc kêu lên một tiếng, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói, muốn tiến vào cung điện còn phải xem ngày sinh tháng đẻ.
Vương Hạo gật đầu.
- Nếu muốn đi vào tòa cung điện này, nhất định phải nhận định đúng thời gian, tìm đúng vị trí, không thì dù có bản lĩnh cực lớn, cũng không thể vào được.
- A...
Mọi người ở đây hít vào một hơi lạnh, loại phương pháp đi vào phức tạp như vậy, cũng chỉ có những nhân loại thượng cổ đó có thể nghĩ ra.
- Sư đệ, vậy ngươi biết phương pháp tiến vào không?
Lăng Tiêu hỏi.
Vừa dứt lời, ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn vào Vương Hạo.
- Đương nhiên!
Vương Hạo kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
- Chỉ cần cho ta biết ngày sinh tháng đẻ, thì ta có thể tính ra hắn nên tiến vào ở thời điểm nào và ở vị trí nào.
- Vậy Vương Hạo ngươi có thể giúp chúng ta tính một chút không?
Nhạc Huyên tràn đầy hi vọng nhìn Vương Hạo.
Vương Hạo lấy ra một bản hợp đồng, bộ dạng nghiêm túc nói:
- Chỉ cần ngươi ký tên lên bản hợp đồng này, ta nhất định sẽ tính giúp ngươi.
Nhạc Huyên hiếu kỳ nhận lấy hợp đồng để xem, chỉ thấy ở trên đó viết, hợp đồng nữ đầy tớ, đồng thời trên đó còn có các loại yêu cầu vô lý không thể miêu tả nổi, đáng hận nhất chính là, hợp ước này còn có thời hạn vĩnh viễn.
- Vương Hạo!
Nhạc Huyên tức giận trừng mắt lườm Vương Hạo một cái.
- Ài, nếu như không ký, vậy thì tạm biệt thôi!
Vương Hạo lắc đầu, bước chân một cái, nhẹ nhàng chui vào trong vòng bảo vệ của cung điện, sau đó nhìn mọi người vẫy tay mỉm cười, xoay người tiến vào trong cung điện.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, có vài người thiếu niên nhanh chóng lao vào chỗ Vương Hạo vừa tiến vào cung điện, nhưng kết quả tất cả đều bị vòng bảo vệ bên ngoài của cung điện đẩy bắn ra ngoài.
Lần này, trong nháy mắt tất cả mọi người ở đây xôn xao.
- Không ngờ Vương Hạo thật sự tiến vào rồi? Việc này cũng quá thần kỳ?
- Tại sao chúng ta không vào được?
- Vương Hạo không phải đã nói rồi sao? Muốn vào cần phải xem ngày sinh tháng đẻ. Cùng với sự phối hợp giữa thời gian và địa điểm mới có thể vào được.
- Vậy ai đã nghe nói qua cái gọi là Lục Nhâm Thần Số?
- Nghe nói qua cái mông ý, cái gì âm dương, tam tài, tứ tượng, có quỷ mới biết đó là cái thứ gì?
- Quả nhiên là thiên tài siêu cấp có thể khuấy động phong vân trong thiên hạ, ngay cả loại cung điện này cũng có thể dễ dàng tiến vào.
- Không nên so sánh với đồ trâu bò như Vương Hạo, thành tựu của tiểu tử này ai cũng biết không phải là người, chúng ta vẫn nên nghĩ biện pháp tiến vào cung điện thì tốt hơn.
- Đúng vậy, trong di tích thượng cổ này có rất nhiều bảo vật, nhưng đều đã bị thu vét sạch sẽ rồi, chỉ còn trong tòa cung điện nghiêm mật này là chưa có người đi qua, ở trong đây nhất định có bảo vật quan trọng ngoài sức tưởng tượng.
- Nhanh chóng thông báo cho đám người đang đi tìm bảo đến đây, tuyệt đối không thể để Vương Hạo ăn mảnh.
- Không sai, những bảo vật rải rác ở bên ngoài đó chẳng có tác dụng gì, vẫn là trong cung điện quan trọng hơn.
Sử Hùng đi đến trước mặt Tuyết Thiên Cầm, khẽ hỏi:
- Thiểu thư Tuyết Thiên Cầm, bây giờ nên làm gì đây?
Lông mày lá liễu của Tuyết Thiên Cầm nhíu lại.
- Vương Hạo từ trước tới nay chưa bao giờ đặt bản thân vào trong sự nguy hiểm, lần này không ngờ hắn dám nóng nảy tiến vào trong, thì nhất định có thể sôi nổi bước ra ngoài.
- Nhưng ta sợ hắn lại có chủ ý kỳ quái gì đó, cho nên ta nên đi trước thì tốt hơn.
Hạ Vi Vi bĩu môi, sau đó gọi những Vũ Vương của gia tộc mình đi vào di tích thượng cổ tìm kiếm những bảo vật rải rác.
Về phần bảo vật trong cung điện này, đã có tiểu tử Vương Hạo không bao giờ bỏ qua lợi ích ở đây, hắn nhất định sẽ thu vét một cách sạch sẽ.
Mà những người có ý định muốn cướp bảo từ tay Vương Hạo, nhất định sẽ bị Vương Hạo hãm hại đến mức nghi ngờ cả đời người, cho nên nàng vẫn nên rời khỏi đây thì tốt hơn, không nên để bản thân bị liên lụy vào.
Nhạc Huyên liếc mắt nhìn cung điện một cái, cũng gọi những Vũ Vương của công hội Người Thám Hiểm cùng Hạ Vi Vi rời đi.
Rõ ràng nàng cũng hiểu, muốn đoạt bảo từ tay Vương Hạo, căn bản là điều không thể.
- Các ngươi đang làm gì?
Lăng Tiêu lạnh lùng nhìn những Vũ Vương phía sau.
- Lăng thiếu gia, chúng ta gửi tin tức cho...
- Câm miệng cho ta.
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng.
- Không có mệnh lệnh của ta, không ai được gửi tin tức về.
- Đây... vâng!
Các Vũ Vương nhìn nhau, sau đó im lặng không làm loạn lên.
Lăng Tiêu nhìn vào trong cung điện, khẽ lẩm bẩm nói:
- Sư đệ, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây, dù sao lần này lão đại tiến đến thống lĩnh người bên phủ Tổng thống không phải là ta.
Lúc này, Vương Hạo đang đi trong cung điện, hai mắt hắn lóe lên những ánh sáng màu vàng.
Chỉ nhìn thấy trước mặt hắn có một ngọc đài, phía trên có rất nhiều bảo thạch lơ lửng phát ra ánh sáng muôn màu, Tuyết Thiên Cầm đã giới thiệu qua loại bảo thạch này cho hắn biết, đây chính là Truyền Thừa Tinh Thạch.
- Không ngờ ở đây lại có... hai mươi tám viên Truyền Thừa Tinh Thạch!
Trong nháy mắt Vương Hạo bị kích động, dựa vào hiểu biết của hắn, phủ Tổng thống cất giữ Truyền Thừa Tinh Thạch nhiều nhất trong Liên Bang Tinh Tế, tổng cộng có bốn mươi viên Truyền Thừa Tinh Thạch.
Mà hiện tại riêng cá nhân hắn đã có thể nắm giữ hai mươi tám viên Truyền Thừa Tinh Thạch, chỉ cần nghĩ đã khiến người ta cảm thấy chóng mặt.
- Đây không phải là...
Đột nhiên Vương Hạo đứng sững tại chỗ, chỉ thấy trong những viên Truyền Thừa Tinh Thạch này còn một viên tinh thạch màu đỏ, nó không chỉ có thể hình đặc biệt lớn, mà phía trên còn có vô số phù văn thần bí.
- Lẽ nào đây chính là Truyền Thừa Tinh Thạch đỉnh cấp được nói đến trong truyền thuyết, Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp?
Đột nhiên Vương Hạo cảm thấy hạnh phúc đến quá bất ngờ.
Phải biết rằng trong Truyền Thừa Tinh Thạch, có một loại Truyền Thừa Tinh Thạch kỳ lạ, nó không có cách nào mang thuộc tính nguyên tố đến cho con người, nhưng nó lại có thể cho con người một loại thần lực.
Chỉ cần dung hợp loại thần lực này thì có thể cải tạo thể chất của con người, khiến tiềm lực cùng với khí lực của con người vĩnh viễn tăng lên gấp bội lần.
Cho dùng đã sử dụng qua Truyền Thừa Tinh Thạch, nắm được hai thuộc tính, cũng vẫn có thể sử dụng loại Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp này.
Hơn nữa rất nhiều người đều cho rằng thần lực của Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp này rất có thể là đến từ thần linh thượng cổ.
- Đúng rồi, nếu như ta không đoán sai, thiếu nữ bạo lực Hạ Vi Vi hình như đã sử dụng qua Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp?
Vương Hạo gãi cằm, trước đây khi rời khỏi địa cầu, lực lượng của Hạ Vi Vi đã đột nhiên tăng mạnh lên.
Hơn nữa, dựa theo lời nói của Hạ Vi Vi, nàng đã sử dụng truyền thừa của gia tộc, nhưng với tu vi lúc đó của Hạ Vi Vi, rõ ràng không có khả năng sử dụng những viên Truyền Thừa Tinh Thạch có thuộc tính đó, vậy thứ duy nhất nàng có thể sử dụng, chính là loại Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp này.
- Tiểu Hạ sử dụng khi là Vũ Sư, bây giờ ta đã là Vũ Tông sử dụng chắc không có vấn đề gì chứ?
Vương Hạo suy nghĩ một lát, sau đó đã đưa tay chộp lấy Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp.
Khi Vương Hạo chộp lấy Truyền Thừa Tinh Thạch thần cấp, đột nhiên toàn nội bộ cung điện xuất hiện gió nổi mây phun, một đường sấm sét đánh về phía Vương Hạo.
- A...
Một giây tiếp theo, Vương Hạo kêu to một cách thê thảm, toàn cơ thể bị lôi điện bao quanh.
Đồng thời, hai mươi bảy viên Truyền Thừa Tinh Thạch còn lại trên ngọc đài đều bay lên, bắt đầu xoay chuyển xung quanh Vương Hạo, phóng ra lực thuộc tính của bản thân.
Sau khi Vương Hạo kêu lên thê thảm, đã hôn mê bất tỉnh, nhưng chân khí trong cơ thể hắn lại bắt đầu tự động vận chuyển, hơn nữa tuyến đường vận chuyển là lấy từ Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, từng đại chu thiên nối tiếp nhau bắt đầu vận hành.
Cùng lúc đó, tin tức liên quan đến việc Vương Hạo đã tiến vào cung điện cũng từ di tích thượng cổ truyền ra ngoài, việc này khiến cho tất cả thiếu niên, thiếu nữ đến đây tìm bảo lập tức phóng nhanh như ong bay đến chỗ cung điện...