Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 299: Chương 299: Lục Nhâm Thần Số




Trong di tích thượng cổ.

Một đám người Vương Hạo cùng đi tới chỗ cung điện, nhưng sau khi bọn họ đến lại phát hiện, ở đây đã có rất nhiều thiếu niên, thiếu nữ tập trung lại.

Đúng lúc này, có một tiếng nói vui mừng truyền đến.

- Sư đệ!

Vương Hạo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lăng Tiêu đang dẫn theo một đám Vũ Vương, nhanh chóng chạy về phía hắn.

- Sư huynh, không phải nói phủ Tổng thống các ngươi có hơn năm trăm người đến sao? Tại sao chỉ có một vài người thế này?

Vương Hạo hiếu kỳ nhìn quanh một vòng, phát hiện trừ đám người Lăng Tiêu ra, những người khác đều không phải là thành viên của phủ Tổng thống.

Lăng Tiêu miễn cưỡng cười một tiếng:

- Sư huynh đắc tội với người, cho nên bị điều đến đây làm bảo vệ cung điện, những người khác đều đi tìm bảo vật rồi.

- Đắc tội với người?

Sắc mặt ba nàng Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm, Hạ Vi Vi có vẻ nghi ngờ, với sự hiểu biết của các nàng về Lăng Tiêu, Lăng Tiêu không phải là loại người hay đắc tội với người khác?

- Xì...

Vừa dứt lời, tất cả những Vũ Vương đứng sau Lăng Tiêu đều bật cười.

Lăng Tiêu có chút xấu hổ gãi gãi đầu.

- Sự việc là như thế này, ta nhìn trúng một vị đại mỹ nhân, cho rằng đây là người tình trong mộng của ta, vì vậy ta đã dùng đại tuyệt chiêu mà sư đệ dạy cho ta, nhưng kết quả nữ tử này lại là người tình của nhi tử Tổng thống...

Vương Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn Lăng Tiêu, hắn thật sự không nghĩ đến, không ngờ vị sư huynh này lại có tiềm năng như vậy, tán gái, không, đào chân tường lại có thể đào lên tận người con dâu Tổng thống.

Lăng Tiêu kéo Vương Hạo sang một bên, khẽ tiếng nói:

- Sư đệ, lần này ngươi nhất định phải giúp ta, hạnh phúc nửa đời sau của sư huynh đều nhờ cậy hết vào đệ.

Ba nàng Nhạc Huyên há hốc mồm, đây còn là Lăng Tiêu mà các nàng quen biết sao? Hắn mới chia tay tình yêu thật sự chưa bao lâu mà? Không ngờ đã thích người khác nhanh như vậy, hơn nữa còn là người tình của người khác.

- Nam nhân quả thật không có một ai tốt cả...

Hạ Vi Vi nhìn Lăng Tiêu bằng một ánh mắt khinh thường.

Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm gật đầu lia lịa, biểu thị Hạ Vi Vi nói rất có lý.

Vương Hạo ôm lấy cổ Lăng Tiêu.

- Sư huynh, chuyện này chúng ta đợi sau này hãy nói, ngươi có thể nói trước một chút về tình trạng của cung điện này bây giờ không?

Lăng Tiêu gật đầu, giới thiệu:

- Từ khi di tích thượng cổ được phát hiện đã có tòa cung điện này, nhưng bởi vì bên ngoài có một loại lực lượng thần bí đang bảo vệ, cho nên vẫn không có người nào tiến được vào trong.

- Vậy nói theo cách khác, chưa từng có người nào quan tâm chăm sóc qua tòa cung điện này?

Trong nháy mắt, ánh mắt Vương Hạo sáng lên.

Lăng Tiêu gật đầu.

- Hai lần thăm dò trước căn bản đã tìm kiếm hết tất cả các nơi trong di tích thượng cổ này, bây giờ cũng chỉ có tòa cung điện này là chưa bị thăm dò, cho nên rất nhiều người đều cho rằng, tòa cung điện này nhất định có báu vật quan trọng.

- Báu vật quan trọng!

Mắt Vương Hạo càng sáng hơn, hắn không có hứng thú với những bảo vật nhỏ bé rải rác, cũng không có nhiều thời gian để đi thu thập.

Nhưng bây giờ chỉ cần công phá tòa cung điện này, xem ra lần này hắn đến đây không hề thiệt thòi rồi.

Khi Vương Hạo đến trước cung điện, chỉ thấy xung quanh cung điện bị bao trùm bởi những hào quang trong suốt, đồng thời ở cánh cửa chính của cung điện còn treo một bộ câu đối, đất là mẹ của vạn vật, nước là nguồn của vạn hóa.

Đồng thời, ở xung quanh của cung điện còn đặt sừng sững sáu tấm bia đá, phía trên lần lượt viết Nhâm Tử, Nhâm Dần, Nhâm Thần, Nhâm Ngọ, Nhâm Thân, Nhâm Tuất.

- Đây là... bát quái sao?

Vương Hạo nhíu mày lại.

- Nhưng chỉ có sáu cái, không giống?

- Hệ thống nhắc nhở, đây là Lục Nhâm Thần Số, một loại thần số tính toán theo thời gian, nó có thể tính trước phúc họa, sinh lão bệnh tử.

- Lục Nhâm Thần Số?

Vương Hạo có chút sửng sốt.

- Đây có nghĩa là xem bói, đặt ở đây có ý nghĩa gì?

- Hệ thống không biết, chỉ cần ký chủ mua Lục Nhâm Thần Số thì có thể biết được tất cả.

Vương Hạo trợn mắt, nói lâu như vậy, không phải là muốn hắn đổi lấy cái gọi là Lục Nhâm Thần Số này sao?

Chỉ có điều, kỹ năng có thể tính trước phúc họa của con người này, muốn có cũng không phải là không thể.

- Đưa giá tiền của Lục Nhâm Thần Số ra đây xem nào.

Vương Hạo nói với hệ thống.

Một giây tiếp theo, trước mắt Vương Hạo xuất hiện bốn dòng tin tức.

Lục Nhâm Thần Số sơ cấp có thể tính được một đời của người phàm, giá trị đổi lấy, mười vạn điểm tội ác.

Lục Nhâm Thần Số trung cấp có thể tính một đời của võ giả, giá trị đổi là một trăm vạn điểm tội ác.

Lục Nhâm Thần Số cao cấp có thể tính một đời của Thần Linh, giá trị đổi lấy là ???

Lục Nhâm Thần Số đỉnh cấp có thể tính một đời của vũ trụ, giá trị đổi lấy là ???

- Những dấu hỏi này có nghĩa là gì?

Vương Hạo nhịn không được liền hỏi.

- Những dấu hỏi đó là nói hiện tại tu vi của ký chủ quá thấp, xem rồi cũng như không xem, không nên quá tham vọng, phải làm phản diện đến nơi đến chốn.

Hệ thống nói một cách hùng hồn.

Sắc mặt Vương Hạo tối sầm lại, hầm hừ nói:

- Vậy trước đây ngươi đưa cho ta một đống Man Hoang Thánh Kinh, Thiên Thần cơ giáp, Tinh Không Liên Tỏa, Âm Dương Giới Bút tại sao đều có thể nhìn thấy?

- Cho ký chủ xem như vậy là để cho ký chủ sớm rơi vào bẫy, xin đừng có quá tự cao tự đại.

Hệ thống nhắc nhở nói:

- Đúng rồi, tuy rằng giá tiền của những trang bị đó sẽ không tăng lên, nhưng đều có yêu cầu về tu vi, nếu như tu vi không đạt tiêu chuẩn, ký chủ sẽ không thể mua được.

Vương Hạo hít sâu vài hơi, quyết định sẽ không nói chuyện với một hệ thống vừa không đứng đắn, vừa muốn hãm hại người này nữa, nếu không hắn sẽ bị chết vì tức giận.

- Đổi, Lục Nhâm Thần Số sơ cấp.

Vương Hạo nói.

Một giây tiếp theo, Vương Hạo chợt run lên một cái, trong đầu xuất hiện rất nhiều tin tức về âm dương bát quái.

Lăng Tiêu nhìn Vương Hạo đang đứng ngơ ngác nhìn vào cung điện, không nhịn được liền hỏi:

- Sư đệ, ngươi biết cái này sao?

Vương Hạo phục hồi lại tinh thần, hỏi ngược lại:

- Đây là Lục Nhâm Thần Số, chẳng nhẽ các ngươi không biết?

- Lục Nhâm Thần Số?

Tất cả mọi người ở đây đều tỏ ra nghi ngờ, rõ ràng chưa từng nghe nói đến vật này?

Vương Hạo lắc đầu thở dài nói:

- Nhìn bộ dạng của các ngươi là biết, các ngươi từ trước đến nay đều không thích đọc sách, đến thời khắc mấu chốt này vẫn cần một học bá như ta đến giải thích.

Linh Linh trợn mắt, nếu như nàng nhớ không nhầm, lần trước Vương Họa có nói qua, khi còn nhỏ hắn thích xem Hoàng Thúc, lớn lên thích nhìn thư ký, hai chữ học bá này có chút liên quan gì tới hắn chứ?

- Sư đệ, rốt cuộc Lục Nhâm Thần Số là cái gì?

Lăng Tiêu hiếu kỳ hỏi.

Vương Hạo khụ khụ một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Đất là mẹ của vạn vật, nước là nguồn của vạn hóa, trời vừa sinh nước, địa lục hình thành, lấy trăng tính toán thời gian tương đương, lập ra tứ khóa, sắp xếp tam truyền, quan sát âm dương, trạn luận sinh khắc, để quyết định cát hung thành bại.

Vừa dứt lời, sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều ngỡ ngàng cùng lắc đầu, biểu thị mình nghe không hiểu.

- Ài!

Vương Hạo thở dài.

- Nói một cách bình thường, chính là xem bói từ nguyệt tượng, là vô cực sinh thái cực, lại có nguyệt tượng tính đến can chi, là thái cực sinh lưỡng nghi, từ can chi sẽ phát sinh ra tứ khóa, là lưỡng nghi sinh tứ tượng, lại phát ra tam truyền, lại phát ra tam tài, sau đó bố trí lại các thiên tướng và thần sát, sử dụng ngũ hành sinh khắc dự đoán sự tiến lui lành dữ, nó lấy giới hạn trong mười hai canh giờ làm thiên bàn, thiên bàn có thể vận chuyển bất kỳ lúc nào, địa bàn thì nhất định không thay đổi... Cứ như vậy, sáu mươi giáp, hai mươi địa chi, mười hai dụng thần, thêm một âm một dương, xoay xuôi một vòng, xoay ngược một vòng, thì có thể nhìn thấy lượng tin tức lên đến gần ba nghìn chín trăm vạn, như vậy đã hiểu chưa?

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, rõ ràng Vương Họa nói rất nhiều, nhưng bọn họ vẫn không hiểu rốt cuộc là có ý nghĩa gì.

- Còn không hiểu?

Vương Hạo nhìn mọi người bằng một ánh mắt ghét bỏ.

Mọi người ở đây xấu hổ cúi đầu xuống, bọn họ đều là tinh anh của các thế lực lớn, nhưng kết quả người ta giải thích nhiều như vậy, bọn họ vẫn không hiểu thứ đó là cái gì, thật sự quá mất mặt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.