Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 298: Chương 298: Tình yêu nguyên sơ nhất.




- Không tốt, mau chạy!

Đám người Sử Hùng, Mộc Tân nhanh chóng lui về bên cạnh hai người Vương Hạo, Tuyết Thiên Cầm. Con yêu thú tinh tinh này thật sự quá mạnh, dựa vào thực lực của bọn họ căn bản không thể nào chiến thắng được.

- Vương Hạo, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!

Vẻ mặt Lý Vân Dương vô cùng đáng sợ, hắn phát hiện, động lực duy nhất để bản thân mình sống tiếp chính là giết Vương Hạo. Mười mấy Vũ Vương sau lưng của Lý Vân Dương cũng đồng loạt rút ra vũ khí chỉ về phía đám người Vương Hạo. Trước khi bọn họ đến đây đã nhận được mệnh lệnh của đại tư lệnh, nếu có cơ hội nhất định phải giết chết Vương Hạo.

Tuyết Thiên Cầm bắt đầu cười khổ, đều là tên gây họa Vương Hạo ở khắp nơi gây rối, bây giờ thì tốt rồi, vừa vào di tích thượng cổ đã gặp phải cục diện trước có tinh tinh, sau có kẻ thù.

- Vương thiếu gia, Thiên Cầm tiểu thư, hai vị đi trước đi!

Hai người Sử Hùng, Mộc Tân lộ vẻ nghiêm trọng, rõ ràng bọn họ đã hạ quyết tâm chiến đấu đến cùng. Vương Hạo quay đầu nhìn Lý Vân Dương, mỉm cười hỏi:

- Lý Vân Dương, mọi người đều là chỗ quen biết cũ, ngươi giúp chúng ta chặn con yêu thú tinh tinh này có được không?

Đám người Tuyết Thiên Cầm không nói nên lời, hiện tại Lý Vân Dương hận không thể phanh thây Vương Hạo, nhưng không ngờ Vương Hạo còn muốn Lý Vân Dương giúp hắn chặn con yêu thú tinh tinh này, tiểu tử này rốt cục là đang nằm mơ giữa ban ngày, hay là chưa tỉnh ngủ?

- Gừ gừ!

Yêu thú tinh tinh phát ra một tiếng rống chói tai, thân hình khổng lồ lập tức giống như đạn pháp lao mạnh đến mọi người.

- Đi chết đi!

Đồng thời, Lý Vân Dương rút thanh kiếm khổng lồ của mình ra, rống một tiếng, xông đến chỗ của Vương Hạo.

- Ngươi tốt biết mấy, ta cũng chỉ hỏi một chút, kết quả hắn cũng thật sự qua đây giúp đỡ.

Vương Hạo tỏ vẻ cảm động nhìn Lý Vân Dương. Tuyết Thiên Cầm trợn tròn mắt, tên này có chút sáng suốt hiểu rõ bản thân hay không? Lý Vân Dương đến để giúp đỡ ngươi hay sao? Người ta rõ ràng đến giết ngươi có biết không?

Ngay lúc này, Vương Hạo rút ra hai chai dược tề, một chai ném cho Lý Vân Dương, một chai ném cho yêu thú tinh tinh.

- Đây là thuôc gì?

Tuyết Thiên Cầm hiếu kỳ hỏi.

Vương Hạo nhìn yêu thú tinh tinh mang theo móng vuốt khổng lồ đáng sợ lao tới, hắn kéo theo Tuyết Thiên Cầm co cẳng chạy.

- Chạy mau!

Đám người Sử Hùng, Mộc Tân cũng không dám do dự, lập tức chạy theo Vương Hạo, trước khi bọn họ đến đây đã làm chuẩn bị tỉ mỉ, đã xem qua rất nhiều tài liệu liên quan đến Vương Hạo. Kết luận sau cùng bọn họ có được chính là đi theo Vương Hạo có thịt ăn, nếu dám phản kháng, nhẹ thì bị thương gánh chịu cúc hoa bị tổn hại hoặc tinh hoàn vỡ nát; nặng thì trực tiếp đi báo danh ở chỗ Diêm Vương. Cho nên Vương Hạo hạ lệnh, bọn họ dám có nghi ngờ sao?

Chạy mau thôi!

Sau khi hai chai thuốc bị vỡ nát, hai luồng sương mù lập tức lan ra, bao trùm yêu quái tinh tinh và đám người Lý Vân Dương.

- Hừ, Vương Hạo ngươi quá xem thường ta rồi, những loại độc dược này căn bản không có bất cứ tác dụng gì đối với người tu luyện Thiên Địa Thăng Long Quyết như ta.

Lý Vân Dương lạnh lùng hừ một tiếng, quay người đuổi theo Vương Hạo.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên.

- Đây không phải độc dược, chỉ là một loại dược có mùi vị.

Hắn vừa nói dứt lời, thân thể khổng lồ của yêu thú tinh tinh lập tức giống như đạn pháo lao mạnh đến đám người Lý Vân Dương, hai mắt phát ra ánh sáng màu đỏ, giống như hai viên hồng bảo thạch. Đồng thời, thực lực của con yêu quái tinh tinh này trở nên lớn mạnh hơn lúc đầu rất nhiều, đã đạt đến Vũ Vương cấp chín, giống như động dục. Sắc mặt của Lý Vân Dương đại biến, nhìn thấy yêu thú tinh tinh xông tới, hắn không kịp nghĩ nhiều, một khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn đột nhiên bắn ra, đồng thời kiếm lớn đan xen với kiếm khí đột nhiên rơi xuống.

- Keng! Keng! Keng!

Lập tức có từng kiếm quang xuất hiện, giống như từng đốm ngôi sao trên bầu trời đêm, hàng loạt tia lửa bắn tung tóe ở giữa không trung, kèm theo tiếng chạm nhau của kim loại. Chỉ có điều lớp lông trên người yêu thú tinh tinh nhìn có vẻ mịn màng nhưng còn cứng hơn sắt, đặc biệt khó đối phó.

- Bụp bụp…

Chưa được hai hiệp đấu, đám người Lý Vân Dương liền bị đánh đến rối loạn đội hình, từng người bị yêu thú tinh tinh đập ngã xuống đất, miệng phun ra máu tươi.

- Bịch bịch…

Thấy tình trạng như vậy, yêu thú tinh tinh hưng phấn đấm vào lồng ngực, phát ra một tiếng kêu. Về phần đám người Vương Hạo thì đứng ở một bên, con yêu thú tinh tinh nhưng lại hoàn toàn xem như không thấy. Tuyết Thiên Cầm kéo áo của Vương Hạo, hiếu kỳ hỏi:

- Chuyện này là sao?

Vương Hạo thở dài một hơi nói:

- Con tinh tinh này từ nhỏ bị nhốt trong di tích thượng cổ, tất nhiên là cô đơn khó chịu nổi, hiện tại gặp được đám súc sinh Lý Vân Dương này, tất nhiên sẽ mừng rỡ như gặp đồng loại, cho nên vừa hưng phấn thì lực chiến đấu sẽ lớn mạnh hơn, ta đoán chờ lát nữa con yêu thú tinh tinh này sẽ muốn làm chú rể rồi.

- Lưu manh thối tha!

Tuyết Thiên Cầm đỏ mặt không kìm được cằn nhằn một tiếng, cái gì cao hứng khi gặp được đồng loại, rõ ràng là do hai chai thuốc gây ra. Hai người Sử Hùng, Mộc Tân trợn mắt há hốc mồm, tuy rằng thông qua tài liệu bọn họ đã xem, biết được Vương Hạo không dễ trêu chọc như thế nào, nhưng bọn họ thật sự không ngờ, tên này lại có thể làm ra chuyện như vậy.

- Ôi, chúng ta đi thôi!

Vương Hạo kéo tay của Tuyết Thiên Cầm, lắc đầu nói:

- Đừng nên cản trở tình yêu giữa người và tinh tinh của người ta.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Thiên Cầm ửng đỏ, muốn rút bàn tay nhỏ nhắn ra, nhưng Vương Hạo lại nắm rất chặt, không có cách nào rút ra được. Ngay lúc này, một tiếng cười quyến rũ truyền đến.

- Vương Hạo, ngươi lại giở trò lưu manh rồi.

Vương Hạo quay đầu nhìn, chỉ thấy hai nữ tử Lạc Huyên và Hạ Vi Vi đang dẫn theo một đám người đi tới.

- Ái chà, mau xà vào lòng ông xã nào.

Vương Hạo giang hai tay ra muốn ôm ấp. Hạ Vi Vi nhẹ nhàng tránh khỏi vòng tay của Vương Hạo, nhìn thấy Lý Vân Dương đang giằng co trong lòng của con yêu thú tinh tinh, hiếu kỳ hỏi:

- Chuyện thế nào vậy?

Vương Hạo thở dài nói.

- Đứa trẻ này ở Liên Bang Diệu Thiên chịu đả kích quá lớn, khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng vào tình yêu của con người, thế là hắn lựa chọn tình yêu nguyên sơ nhất.

- Bụp bụp…

Âm thanh vừa dứt, mọi người lập tức phun ra, ngay cả lông cũng chưa thoái hóa, mẹ kiếp nó cũng quá nguyên sơ rồi?

- Không phải chứ?

Hạ Vi Vi đồng tình nhìn Lý Vân Dương, tuy rằng Vương Hạo không phải là kẻ ra gì, làm ra những chuyện như vậy, nhưng Lý Vân Dương cũng không thể tự tổn thương mình như vậy?

Lạc Huyên lắc đầu, nàng phát hiện tên Vương Hạo này cũng thật sự làm ra quá nhiều chuyện hại người!

Khóe mắt của Tuyết Thiên Cầm giật giật, nàng phát hiện tên Vương Hạo chẳng nói lời nào là thật, mở miệng ra là nói dối.

Lúc này, Linh Linh từ trong không trung rơi xuống, vui mừng kêu lên:

- Vương Hạo, ta tìm được một cung điện ở phía trước mặt.

- Cung điện!

Ánh mắt của mọi người sáng lên, không còn để ý câu chuyện tình yêu không thể không nói giữa Lý Vân Dương và tinh tinh nữa, tất cả mọi người như đàn ong xông lên phía trước. Sau khi mọi người rời khỏi, Lý Vân Dương hít một hơi, kiếm lớn trong tay đâm mạnh vào trước mắt của yêu thú tinh tinh.

- Bụp bụp…

Con ngươi màu đỏ của yêu thú tinh tinh lập tức bị đâm nát, một luồng máu tươi lập tức phun ra.

- Gừ…

Yêu thú tinh tinh giận dữ rống lên một tiếng, một bạt tai đánh cho Lý Vân Dương bay ra ngoài. Một Vũ Vương thấy tình hình như vậy, lập tức lấy một ống hỏa tiễn ở sau lưng ra, nhắm thẳng vào con yêu thú tinh tinh.

- Đùng đùng đùng…

Một giây sau, tiếng chấn động rất lớn vang lên trong rừng. Sau khi mọi thứ khôi phục yên tĩnh, Lý Vân Dương gian nan từ mặt đất bò dậy, toàn thân từ đầu đến chân đều ướt đẫm máu tươi, nhiều chỗ trong cơ thể bị gãy xương, còn mười mấy gã Vũ Vương hắn dẫn đến đều bị thương ở mức độ khác nhau.

- Vương Hạo… chuyện này còn chưa xong đâu…

Lý Vân Dương lộ vẻ hung dữ đáng sợ, hắn thật sự không thể chấp nhận được, gặp lại Vương Hạo lần nữa, chịu thiệt thòi vẫn là hắn. Tuy nhiên may mắn vừa rồi sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến cho hắn cũng không sử dụng quân bộ vương bài đã chuẩn bị, nếu không thật sự không chừng có thể thu thập được Vương Hạo…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.