Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 698: Chương 698: Anh đang chất vấn mệnh lệnh của tôi sao?




Trong vũ trụ tối tăm.

Tất cả mọi người ở đó đều chấn động nhìn Vương Hạo, tiếng bàn luận vang lên theo.

- Các người nhìn thấy rõ Vương Tiểu Bạch dùng phương pháp gì giết chết Mạnh Phi Phàm không?

- Hoàn toàn không hiểu, chỉ thấy được kiếm quang trong tay của Vương Tiểu Bạch lóe lên, sau đó Mạnh Phi Phàm đã bị đâm trúng trái tim.

- Quả thật nhìn không hiểu nổi, Mạnh Phi Phàm này cũng không biết trốn đi sao?

- Không có khả năng, Mạnh Phi Phàm này lại là cao thủ Thần Vị cảnh cấp chín, hơn nữa còn là cao thủ Thần tộc, nhưng hắn lại bị một tiểu tử Vũ Đế cấp chín tiêu diệt.

- Nếu như Vương Tiểu Bạch mở ra các loại đại chiêu tôi còn có thể hiểu được, nhưng hắn chỉ mở ra một truyền thừa Lôi Thần, cái này khiến người ta xem không hiểu.

- Nói nhảm, nếu như thật sự để cho chúng ta nhìn hiểu được, người ta còn làm Chúa Tể Lục Đạo sao?

- Các anh nói xem, Vương Tiểu Bạch này thật sự chỉ có hai mươi tuổi thôi sao?

- Tôi cảm giác không giống, hai mươi tuổi làm sao có khả năng lợi hại đến mức độ này.

- Cái này cũng không tiện nói, cũng giống như năm đó bốn Đại Chí Tôn xuất thế, ai có thể nghĩ tới bọn họ sẽ biến thái như vậy.

- Có đạo lý, năm đó bốn Đại Chí Tôn lướt ngang qua không trung xuất thế, hù dọa không biết bao nhiêu người.

- Không sai, thượng cổ có thể xuất hiện bốn Đại Chí Tôn, hiện tại xuất hiện Vương Tiểu Bạch cũng có thể hiểu được.

-...

Đúng lúc này, mặt Sở Thánh Hùng đầy oán hận bay đến trước thi thể của Mạnh Phi Phàm, hận không thể ăn thịt hắn, uống máu hắn.

Nếu không phải vì bị con lão hồ ly này tính kế, hắn làm sao có thể mất đi người con trai duy nhất.

- Tộc trưởng!

Người trong thần tộc Thiên Mộng kinh sợ, nhanh chóng phóng về phía Mạnh Phi Phàm, muốn đoạt lại thi thể của tộc trưởng bọn họ.

- Ngăn cản bọn họ!

Cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn nhanh chóng xông lên, ngăn cản lối đi của thần tộc Thiên Mộng.

Đám người của thần tộc Thiên Mộng biến sắc, bọn họ lập tức dừng lại đề phòng.

- Thần tộc Thiên Mộng, lão phu nhất định phải khiến cho các người nợ máu trả bằng máu!

Sắc mặt Sở Thánh Hùng dữ tợn, một tay nắm lấy một cánh tay của Mạnh Phi Phàm bổ xuống.

- Anh dám!

Đám người thần tộc Thiên Mộng lộ ra vẻ mặt tức giận, nhưng bọn họ lại không dám tiến lên.

Bọn họ không sợ cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn, bởi vì những người này đã trọng thương, không tạo thành uy hiếp gì đối với bọn họ, người duy nhất khiến cho bọn họ kiêng kỵ chính là Vương Hạo nhân tố không ổn định này.

Nếu như Vương Hạo cầm Kiếm của Chúa Tể trong tay đại khai sát giới, như vậy bọn họ sẽ phải chết ở chỗ này.

Vương Hạo khoát tay áo, không nhịn được nói:

- Ầm ĩ chết đi được, tất cả đều cút đi cho tôi!

Vừa dứt lời, sắc mặt của cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn đại biến, Vương Tiểu Bạch này làm sao có thể để cho đám người của thần tộc Thiên Mộng chạy đi chứ?

Phải biết rằng, trong bọn họ đã chết rất nhiều người ở dưới âm mưu của Mạnh Phi Phàm.

Sở Thánh Hùng sốt ruột nói:

- Lão tổ tông, ngài làm sao có thể...

Hai mắt Vương Hạo lóe ra một tia sáng sắc bén, lạnh lùng nói:

- Ông đang chất vấn mệnh lệnh của tôi?

Sở Thánh Hùng chợt rùng mình một cái, hắn khiếp sợ liên tục lắc đầu, hắn cũng không dám đắc tội vị Chúa Tể Lục Đạo này.

Một nam tử trẻ tuổi của thần tộc Thiên Mộng đứng dậy, ôm quyền nói:

- Tại hạ là Mạnh Hùng, tương lai nhất định sẽ báo mối thù ngày hôm nay!

Sau khi ném lại một câu uy hiếp, Mạnh Hùng dẫn theo phần lớn thần tộc Thiên Mộng lên phi thuyền cực lớn phía sau, sau đó nhanh chóng rời đi.

Về phần tộc trưởng gì đó, tranh đoạt không gian Thần Đạo gì đó, còn có cướp giật Kiếm của Chúa Tể gì đó, tất cả những điều này hắn đều không cần.

Bởi vì vị Chúa Tể Lục Đạo này thật sự quá thần bí, bọn họ cũng không biết người này còn có con át chủ bài gì không dùng ra, bọn họ phải trở lại bàn bạc kỹ hơn mới được.

Nhìn Mạnh Hùng dẫn theo thần tộc Thiên Mộng rời đi, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ mặt không cam lòng.

Bọn họ muốn những người này phải ở lại đây tới mức nào, để báo thù cho những người anh em đã chết.

Đáng tiếc bản thân bọn họ bị trọng thương, đi cũng chỉ là chịu chết một cách vô nghĩa, cuối cùng bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn những hung thủ giết người này bình yên vô sự rời đi.

Vương Hạo nhìn theo thần tộc Thiên Mộng rời đi, nghĩ thầm, nếu như những kẻ này đều chết ở Tinh Vực, cho dù hắn lại có thể thêu dệt chuyện, cũng tuyệt đối không có cách nào khiến cho hai cung Thiên, Tiên, bốn Thần tộc lớn chạy đi Ma Vực khai chiến.

Cho nên thần tộc Thiên Mộng không thể bị tiêu diệt toàn đoàn, phải để cho bọn họ trở về chuẩn bị, như vậy mới có khả năng kéo dài thù hận tiếp.

Sở Thánh Hùng thử thăm dò:

- Lão tổ tông thả đám người thần tộc Thiên Mộng rời đi, có phải vì ngài không có lực lượng đối phó bọn họ hay không?

Vương Hạo khẽ gật đầu, thở dài nói:

- Ông nói không sai, vừa rồi chỉ là đang hù dọa bọn họ, giết chết Mạnh Phi Phàm đã là cực hạn của tôi.

Sở Thánh Hùng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn cảm thấy như vậy cũng không thể trách cứ được bất kỳ kẻ nào, muốn trách chỉ có thể trách bản thân bọn họ sơ suất.

Không có nghĩ tới, kẻ địch này sẽ không ngại vạn dặm xa xôi từ Ma Vực qua đây.

- Vù vù...

Vương Hạo mở miệng thở hắt ra, hắn thu hồi pháp tắc vũ trụ gia tăng trên thân, khí tức toàn thân trong nháy mắt lại khôi phục bình thường.

Chỉ có điều khiến cho Vương Hạo có chút bất ngờ chính là tu vi của hắn lại có thể đột phá, đạt tới Vũ Thánh cấp một, cuối cùng có thể thoát khỏi dựa dẫm vào không khí, tự do bay lượn ở trong vũ trụ.

- Trái tim Thất Khiếu Linh Lung này không tránh khỏi quá mạnh mẽ đi?

Vương Hạo xoa xoa ngực, cảm giác này thật sự quá dọa người.

Mọi người ở đây nhìn thấy Vương Hạo lại đột phá, kinh sợ tới mức cằm muốn rơi đầy đất.

- Mẹ nó, Vương Tiểu Bạch này lại đột phá, tôi nhớ thời điểm hắn vừa xuất hiện, tu vi cũng chỉ có Vũ Đế cấp 6.

- Anh xác định không nhìn nhầm chứ? Hắn chỉ dùng mấy giờ đã đột phá đến Vũ Thánh sao?

- Mấy giờ đột phá ba đẳng cấp nhỏ, còn vượt qua một đẳng cấp lớn, vị này khó tránh khỏi quá yêu nghiệt đi?

- Các người có phát hiện ra không, căn cơ của Vương Tiểu Bạch còn vô cùng hùng hậu, không có một chút bộ dạng không ổn định nào.

- Mẹ nó, cho dù là các thần thượng cổ chuyển thế cũng không dám chơi như vậy đi?

- Nói nhảm, nếu như các thần thượng cổ chuyển thế dám chơi như vậy, chắc hẳn đã sớm chơi tới hỏng rồi.

- Vậy Vương Tiểu Bạch rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào?

- Cái này thì ai mà biết được, hiện nay chỉ biết hắn là Chúa Tể Lục Đạo, lĩnh ngộ được thần thông Lục Đạo Luân Hồi trong truyền thuyết.

- Hắn còn là nam nhân ngủ với đại diện Thiên Đạo, anh hùng trong lòng các nam nhân.

- Nhưng cho dù hắn là Chúa Tể Lục Đạo, nam nhân của đại diện Thiên Đạo, nhưng thật sự có thể ở trong vòng mấy canh giờ đột phá ba đẳng cấp nhỏ, một đẳng cấp lớn, đồng thời vẫn bảo đảm căn cơ ổn định sao?

- Cái này thì ai mà biết được, có lẽ Vương Tiểu Bạch này là một yêu nghiệt tuyệt thế!

- Tôi cảm giác thời đại của bốn Đại Chí Tôn đã qua, đây là thời đại thuộc về Vương Tiểu Bạch.

- Nói bậy, có chúa cứu thế Vương Hạo ở đây, thời đại này chỉ có thể là thời đại của Vương Hạo.

- Tôi hiện tại rất muốn biết, chúa cứu thế Vương Hạo và Vương Tiểu Bạch ai sẽ là người mạnh mẽ hơn!

- Nếu như là trước đây, tôi sẽ nói là Vương Hạo, nhưng hiện tại thật sự khó có thể nói được.

-...

Vương Hạo quay đầu lại hỏi:

- Sở Thánh Hùng, thời điểm bốn Thần tộc lớn cùng hai cung Thiên, Tiên chiến đấu, đã chết bao nhiêu tộc nhân thức tỉnh vậy?

Sở Thánh Hùng sửng sốt một chút, liền vội vàng nói:

- Bốn Thần tộc lớn chúng tôi và hai cung Thiên, Tiên chiến đấu gần hai năm, tộc nhân thức tỉnh đã chết hơn một nghìn người.

- Một nghìn người sao?

Hai mắt của Vương Hạo lóe ra ánh sáng màu vàng, cho dù là một thi thể cũng đổi được mười vạn điểm tội ác, như vậy mười nghìn thi thể chính là một trăm tỷ điểm tội ác, trong nháy mắt hắn lại có thêm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.