Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 678: Chương 678: Ban đêm xông vào ổ hồ ly




- Ầm!

Chiến Vô Địch quát lớn một tiếng, một luồn khí tức cực mạnh lập tức phóng thích ra ngoài.

- Ầm ầm ầm…

Ngay tức khắc, trên mặt đất khơi dậy một trận gió bão, toàn bộ nhà cửa xung quanh trên phố đều bị thổi bay ra ngoài, tảng đá khổng lồ trên mặt đất cũng không ngừng bay nhảy trong không trung.

Đồng thời, xung quanh Chiến Vô Địch cũng xuất hiện một vòng sáng màu vàng khoảng ba mét, bên trong tràn đầy năng lượng khủng khiếp xưa nay chưa từng thấy.

- Đây là chiêu thức gì?

Mọi người đều lộ vẻ mặt nghi ngờ, hiển nhiên không thấy qua vòng sáng màu vàng này.

Ngay thời điểm này, một âm thanh lạnh như băng truyền đến.

- Chuyển thế của Chiến Thần thượng cổ ức hiếp tiểu bối không nói, hiện tại còn dùng tới lĩnh vực của thần, anh không cảm thấy xấu hổ sao?

Mọi người quay đầu nhìn thấy đại tiểu thư Bạch gia, Bạch Linh đi tới.

Một lát sau, tất cả mọi người ở đó phát ra từng tiếng kêu chấn động.

- Chiến Thần thượng cổ? Có nhầm lẫn không, không ngờ Chiến Vô Địch là Chiến Thần thượng cổ?

- Vòng sáng màu vàng khoảng ba mét kia, chẳng lẽ chính là lĩnh vực của thần trong truyền thuyết?

- Cái gì lĩnh vực của thần?

- Sở dĩ được xưng là thần, bởi vì bọn họ đã lĩnh ngộ được lĩnh vực của thần, trong lĩnh vực đó, bọn họ là tồn tại của vô địch.

- Nhưng đó cũng chẳng qua chỉ khoảng ba mét, giống như cũng chẳng vô đích đến đâu!

- Ông nội mày, chuyển thế nay không phải chân thân Chiến Thần thượng cổ, lực lượng của anh ta còn chưa khôi phục có được chưa.

- Mặc kệ Chiến Thần thượng cổ có khôi phục lực lượng hay không, nhưng đối phó với Vương Tiểu Bạch tuyệt đối không thành vấn đề.

- Đây chẳng phải nói nhảm sao? Chiến Thần thượng cổ là lão quái vật thượng cổ, cho dù mất đi lực lượng cũng không phải một thiếu niên hai mươi tuổi như Vương Tiểu Bạch có thể đối phó được.

- Vương Tiểu Bạch muốn chiến thắng Chiến Vô Địch, nhất định phải có lĩnh vực của thần mới được.

- Thần ông nội mày, anh xem trò chơi này thật sự là một vũ đế có thể lĩnh ngộ được sao?

- Không sai, Vương Tiểu Bạch có thể lĩnh ngộ được đại đạo của thần đã giỏi lắm rồi, còn muốn lĩnh ngộ lĩnh vực của thần, quả thật là đang nói đùa.

- …

Chiến Vô Địch liếc nhìn Bạch Linh một cái, lạnh lùng nói:

- Chuyện của tôi còn chưa đến lượt cô quản!

Bạch Linh khinh thường nói:

- Tôi thấy anh đố kỵ thiên phú của đứa trẻ này, cho nên muốn giết người diệt khẩu chăng?

- Tìm chết!

Hai mắt của Chiến Vô Địch xuất hiện một tia hàn quang, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Đồng tử của Bạch Linh híp chặt lại, một luồn hỏa diệm khủng khiếp trong nháy mắt từ trong cơ thể bộc phát ra ngoài, xung quanh cũng xuất hiện một vòng sáng nhỏ màu đỏ.

- Ầm ầm ầm…

Một giây sau, tiếng ầm ầm kinh thiên vang lên.

Mặt đất lập tức rung chuyển, khí nóng cuộn mặt đất, một số người có tu vi yếu trực tiếp bị thổi bay ra ngoài.

Vương Hạo vội vàng chống đỡ luồn gió bão này, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng, cảm giác mình còn phải đi con đường rất dài.

Đám người xem náo nhiệt cũng hoang mang chống đỡ luồn gió bão này, đồng thời cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bạch Linh.

- Vì sao Bạch Linh tiểu thư cũng biết lĩnh vực của thần?

- Chẳng lẽ Bạch Linh tiểu thử cũng là chuyển thế các thần thượng cổ?

- Chuyện này ai biết được, tôi chỉ biết hiện giờ thời thế loạn lạc rồi!

- Đâu chỉ loạn, quả thật là đại loạn!

- Không sai, đủ loại thiếu niên thiên tài yêu nghiệt không ngừng xuất hiện, các thần thượng cổ cũng chuyển thế trở về.

- Đừng quên còn có cứu thể chủ Vương Hạo, cũng như các thần thượng cổ bị giam giữ.

- Đáng sợ nhất là bốn chí tôn lớn thượng cổ cũng sẽ trở về!

- Thời thế đáng sợ như vậy khiến người ta suy nghĩ cũng cảm thảy không có cảm giác an toàn.

- Mẹ ơi, sao mẹ lại sinh con ra, thế giới này rất nguy hiểm…

- Ba ơi, năm xưa vì sao không bắn con lên tường, hài nhi không thích ứng được với thế giới này!

- …

Thịnh Văn Kiệt không nhịn được hỏi:

- Vương huynh, anh có nắm chắc chiến thắng được Chiến Vô Địch không?

Vương Hạo lắc lắc đầu:

- Không biết!

Thịnh Văn Kiệt nhắc nhở nói:

- Nếu như anh thật sự đối đầu với anh ta thì phải cẩn thận lĩnh vực của thần, chỉ cần anh vào đó rồi, thực lực nhất định sẽ bị ức chế.

Vương Hạo gật gật đầu, sau đó không nhịn được hỏi:

- Tôi biết rồi! Tiền thân của anh giống như không có lĩnh vực của thần? Điều này là sao?

Thịnh Văn Kiệt thở dài một tiếng nói:

- Thời kỳ thượng cổ, tôi có thể chiến thắng các thần thượng cổ, cũng có thể giết chết các thần thượng cổ, nhưng chính bởi vì có tâm ma, khiến tôi vẫn không có cách nào phong thần, cho nên cũng không có cách nào lĩnh ngộ được lĩnh vực của thần.

Vương Hạo nhíu mày hỏi:

- Ý anh là có tâm ma không thể nào được phong thần?

Thịnh Văn Kiệt gật đầu nói:

- Muốn phong thần thành công, cần khắc phục tâm ma của mình, nếu không thể khắc phục tâm ma thì không có cách nào tạo dựng thần tính, đây cũng không thể nào phong thần.

Vương Hạo gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.

Đồng thời, Vương Hạo cũng mừng thầm, cũng may tiền thân của Thịnh Văn Kiệt bởi vì có tâm ma không thể nào phong thần thành công, sau cùng còn sống sờ sờ chặt mình thành hai mảnh, khiến cho tự thân thực lực giảm mạnh, bằng không cũng thật không chắc có thể đối phó được hắn.

Nhưng chỉ là vậy, Mộc Đầu cũng mang đến cho hắn phiền toái rất lớn, có mấy lần suýt chút đã giết hắn.

Cho nên đối phó với những quái vật thượng cổ này, nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không thể lơ là.

Thịnh Văn Kiệt nhắc nhở nói:

- Vương huynh, anh phải cẩn thận một chút, tuy rằng Chiến Thần thượng cổ này có được dũng khí uy chấn vũ trụ, nhưng anh ta cũng là người lòng dạ hẹp hòi.

Vương Hạo bĩu môi, hắn không để ý vị Chiến Thần thượng cổ này lòng dạ hẹp hòi thế nào, chỉ cần dám trêu chọc hắn, nhất định sẽ khiến hắn không có kết cục tốt.

- Ầm ầm ầm…

Lại là một tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy Bạch Linh và Chiến Vô Địch đụng mạnh vào nhau, một luồn khí khủng khiếp lập tức cuộn mặt đất.

Ngay lúc này, một tiếng cười sảng khoái vang lên.

- Ha ha, hai vị thần thượng cổ chuyển thế có thể nể mặt của tôi dừng tay ở đây có được không?

Tất cả mọi người quay đầu nhìn thấy Thiên Cung cung chủ Hạ Phong dẫn theo một đám cao thủ Thiên Cung đi qua đây.

Nhưng tất cả mọi người đều không để ý Hạ Phong, mà ánh mắt nhìn trên người một cô gái mặc chiếc váy màu xanh, chỉ thấy tóc của nàng đen bóng như dòng thác khoác trên vai, chiếc đuôi hồ ly lông lá sau lưng không ngừng lắc lư, khuôn mặt hơi ửng đỏ, có vẻ vô cùng ngượng ngùng.

Nhưng dáng người hoàn mỹ tuyệt luận của nàng lại phòng thích ra một luồn khí tức mê hoặc đặc biệt.

Sự kết hợp hoàn mỹ giữa đáng yêu và quyến rũ khiến tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn nàng thêm một cái.

- Là thánh nữ mới của Thiên Cung, Mộng Kỳ!

Tất cả đồng bào nam tính ở đó đều hưng phấn lên, bị tiểu hồ ly mê hoặc đến tinh thần điên đảo.

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu vội vàng thu hồi ánh mắt, tiểu hồ ly này phóng thích ra sức mê hoặc thật sự quá mạnh, khiến sinh vật nam tính có suy nghĩ thuần phục dưới chân nàng, vì nàng làm mọi thứ.

- Người truyền thừa huyết mạch Thiên Hồ này quả nhiên lợi hại, từng ánh mắt nụ cười đều phát tán ra sức mê hoặc vô cùng.

Thịnh Văn Kiệt hít sâu một hơi, mặc niệm vài câu tĩnh tâm chú.

- Con tiểu hồ ly này càng ngày càng quyến rũ động lòng người, hơn nữa tu vi cũng đạt tới vũ thần, nên thành thục cũng đã thành thục, tôi không có lý do không ăn cô ấy chứ!

Vương Hạo khẽ nhếch khóe miệng, quyết định đêm nay xông vào ổ hồ ly…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.