Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 679: Chương 679: Rốt cục thích ai?




Lâm Mộng Mộng phình má, vẻ mặt không vui.

Vừa rồi nàng tập trung tinh thần muốn nhìn xem Vương Hạo có những bí mật nhỏ nào, nhưng sau cùng lại không nhìn thấy gì cả.

Chỉ biết Vương Hạo đã đổi thân phận, có thể quang minh chính đại rời khỏi cấm vực, khiến ý thức vũ trụ và đại lý thiên đạo không có cách nào.

- Thật sự là anh họ như yêu nghiệt, khiến người ta hoàn toàn nhìn không thấu.

Lâm Mộng Mộng thở dài một hơi, cúi đầu xuống, cảm giác mình bị đả kích được rồi.

- Ầm ầm ầm…

Một âm thanh ầm ầm vang lên, hai người Chiến Vô Địch, Bạch Linh tách ra sau khi đụng vào nhau.

Hạ Phong cười nói:

- Hai vị đều là người có thân phận, không cần phải một lời không hợp thì khai chiến.

Bạch Linh thản nhiên nói:

- Thân phận là mình tranh được, loại người này chỉ biết ức hiếp tiểu bối, căn bản không có thân phận, chỉ là một tiểu nhân vô sỉ.

Chiến Vô Địch hừ lạnh một tiếng.

- Hừ! Người này đã giết gia tộc thuộc hạ của Chiến gia tôi, chẳng lẽ tôi có thể ngồi xem mặc kệ sao?

Bạch Linh khinh thường nói:

- Cái cớ này của anh chỉ có thể nói rõ anh là người lòng dạ hẹp hòi, khẩu thị tâm phi.

- Cô…

Chiến Vô Địch giận dữ, muốn lên trước tiếp tục.

Hạ Phong phất tay một cái, khí tức cuồng bạo quanh người Chiến Vô Địch lập tức biến mất.

Chiến Vô Địch lộ sắc mặt lạnh hơn.

- Hạ cung chủ có ý gì? Ức hiếp tôi tạm thời chưa khôi phục tu vi sao?

Vừa dứt lời, đám người xem náo nhiệt lập tức kích động lên.

- Đây là ý gì? Chẳng lẽ Chiến Thần thượng cổ muốn tuyên chiến với Thiên Cung?

- Tôi cảm thấy anh ấy có ý này, lần này có phim hay để xem rồi.

- Mọi người nói Hạ Phong có yếu ớt vô năng hay không?

- Không đâu, ngay cả bốn Thần tộc lớn Hạ Phong cũng không sợ, huống chi một chuyển thế của Chiến Thần,

- Có lý, tôi thấy Chiến Thần chính là quá kiêu ngạo, không ngờ chưa trưởng thành thì dám khiêu khích Thiên Cung cung chủ.

- Có lẽ anh ta có thủ đoạn gì đó, không sợ Thiên Cung sao?

- Điều này có khả năng, dù sao anh ta là lão quái vật thượng cổ, thủ đoạn nhiều cũng dễ hiểu.

- …

Hạ Phong thản nhiên nói:

- Không có ý khác, nếu anh muốn có ý khác, vậy thì nói ra, tiếp theo Thiên Cung tôi sẽ làm vậy.

Vừa dứt lời, những người xem náo nhiệt hoàn toàn kích động.

Câu nói này không còn nghi ngờ gì nữa, rõ ràng nói với Chiến Vô Địch, anh muốn khai chiến thì cứ việc xông tới, Thiên Cung chúng tôi sẽ không xem anh ra gì cả!

Sắc mặt của Chiến Vô Địch hoàn toàn lạnh xuống, một hậu bối ty vi thần vị cảnh, không ngờ dám khinh thường hắn như vậy, thật sự là không xem Chiến Thần thượng cổ hắn ra gì cả.

Ngay thời điểm này, một âm thanh vô cùng ung dung vang lên.

- Ôi, ở đây khá náo nhiệt đấy!

Mọi người quay đầu nhìn thấy tiên cung cung chủ Long San San dẫn theo một đám cao thủ đi tới.

Trong đó, bộ dáng của Triệu Y Linh thần thái oai phong, khoác trên mình một bộ giáp màu tím, thu hút ánh nhìn của mọi người.

- Ôi, tiểu bảo bối Y Linh nhà tôi càng ngày càng có khí chất, chỉ thiếu một chút mùi nữ nhân, cần phải nghĩ cách bổ sung cho cô ấy mới được.

Vương Hạo vô cùng giằng co, đêm nay hắn rốt cục xông vào ổ hồ ly, hay xông vào doanh trại tướng quân đây?

Lâm Mộng Mộng lộ vẻ mặt khinh bỉ, anh họ này quả nhiên là tên háo sắc, hàng ngày trong đầu đều nghĩ những thứ không lành mạnh.

Chiến Vô Địch kinh ngạc kêu lên:

- Linh thể nhị lôi!

Long San San hơi nhíu mày liễu, vô cùng chán ghét ánh mắt của Chiến Vô Địch, hận không thể một cái tát tai vỗ chết hắn.

Lâm Mộng Mộng áp sát tai của Vương Hạo, khẽ nói:

- Anh họ, em nhìn ra Chiến Vô Địch muốn dùng lôi linh thể để tu luyện, rất nhanh khôi phục tu vi ban đầu, phương pháp tu luyện này gọi là song tu.

Sắc mặt của Vương Hạo lập tức lạnh xuống, Chiến Thần thượng cổ này lại dám phỏng tay trên của hắn, thật sự không muốn sống rồi.

Lâm Mộng Mộng cười hỏi:

- Anh họ, đối với Triệu Y Linh và tiểu hồ ly, rốt cục anh thích ai chứ? Còn có ba nữ sinh Hạ Vi Vi, Lạc Huyên, Mạch Manh Manh mà cô cô nhận làm đồ đệ, hình như cũng có hiềm nghi làm con dâu nuôi từ nhỏ cho anh.

- Mẹ anh đã nhận Hạ Vi Vi, Lạc Huyên, còn có Mạch Manh Manh làm đệ tử? Còn dự định nuôi con dâu từ nhỏ cho anh?

Vương Hạo giật giật khóe mắt, chẳng lẽ trong mắt bà mẹ này, con trai ruột của bà thật sự không ai lấy sao?

Lâm Mộng Mộng lộ vẻ mặt nhiều chuyện nói:

- Đừng nói lạc đề, mau chóng thành thật để được khoan dung, năm vị nữ sinh này rốt cục anh thích ai?

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lập tức vểnh tai lên, tập trung tinh thần nghe, vô cùng muốn biết nữ nhân Vương Hạo để ý nhất trong lòng là ai.

- Chuyện của người lớn, trẻ con đừng thăm dò lung tung.

Vương Hạo gõ cái đầu của Lâm Mộng Mộng một cái.

Lâm Mộng Mộng phình má nói:

- Anh chỉ lớn hơn em ba tuổi, giả làm người lớn gì chứ!

Vương Hạo xoa xoa đầu của Lâm Mộng Mộng, cười nói:

- Anh thành niên rồi, em còn chưa thành niên!

- Xì, nói cứ như…

Lâm Mộng Mộng nhìn Vương Hạo với ánh mắt chê bai.

Chưa nói xong, sắc mặt của Lâm Mộng Mộng đột nhiên đại biến, kêu nói:

- Không hay rồi, Chiến Vô Địch dự định dùng độc!

Vương Hạo và Thịnh Văn Kiệt nhanh chóng quay đầu nhìn Chiến Vô Địch, chỉ thấy Chiến Vô Địch giơ tay vào trong lòng, hình như đang rút ra gì đó.

- Dừng tay!

Thịnh Văn Kiệt quát lớn một tiếng, quanh người bộc phát ra một luồn kiếm khí sắc bén, trường kiếm trong tay vang lên lanh lảnh, đâm tới Chiến Vô Địch.

Chiến Vô Địch giương mày lên, hất tay lấy ra một trường thương màu vàng, chống đỡ một kiếm của Thịnh Văn Kiệt.

Đồng thời, Chiến Vô Địch cũng nhanh chóng từ trong lòng lấy ra lọ thuốc màu đen, và mở ra.

Sắc mặt của Bạch Linh đại biến.

- Mọi người cẩn thận, đây là thuốc diệt thần cấp mười, có thể giết cả các thần thượng cổ.

- Ầm ầm ầm…

Chưa dứt lời, trường kiếm của Thịnh Văn Kiệt và trường thương cảu Chiến Vô Địch chạm vào nhau, âm thanh khủng khiếp cuồng bạo lập tức vang lên, lốc xoáy cuộn cả thiên địa.

Sắc mặt của mọi người đại biến, nhanh chóng chạy nhanh đến bốn phương tám hướng.

Sắc mặt của Lâm Mộng Mộng đại biến, một phát nắm lấy tay trái của Vương Hạo, và ngậm ngón tay cái trong miệng.

Sắc mặt của Vương Hạo đen lại, hắn chán ghét người em họ cái gì cũng biết này, không ngờ ngay cả chuyện hắn vừa có được dược thần chỉ cũng biết.

Lâm Mộng Mộng cười cười, ngọng ngịu nói:

- Em vốn không biết, nhưng vừa rồi có nguy hiểm, nhất thời liền biết.

- Ặc…

Lúc này, mọi người đều nhổ bọt trắng mềm yếu ngã xuống, sắc mặt càng tím xanh, nhìn thấy chịu không nổi nữa rồi.

Ngay cả những cao thủ thần vị cảnh như Hạ Phong, Long San San cũng đều khó chống cự được độc khí này, toàn bộ đều ngồi xếp bằng xuống, vận công ép chất độc ra ngoài.

Chiến Vô Địch cười lớn nói:

- Ha ha, cũng đừng phí sức lực nữa. Tại thời đại thượng cổ, ngoại trừ Chiến Thần thượng cổ của tôi, còn có dược thần cấp chín, cho dù tôi chưa khôi phục thực lực, đối phó với đàn kiến như các người cũng là chuyện dễ dàng.

Sắc mặt của mọi người kinh sợ vô cùng, bị thủ đoạn của các thần thượng cổ này dọa rồi.

Chiến Vô Địch nhìn Long San San và Triệu Y Linh, khóe miệng cười nham hiểm và tà ác.

- Ha ha, ông trời đối với tôi thật tốt, tặng hai lôi linh thể đến trước mặt tôi, lần này cần thời gian một năm, tôi sẽ có thể khôi phục toàn bộ thực lực, các người yên tâm, trong một năm này, tôi nhất định khiến các người cao hứng đến muốn chết, biết được chỗ mỹ miều khi làm nữ nhân…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.