Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 256: Chương 256: Bồi bổ thân thể




- Ngươi muốn giết ta sao?

Vương Hạo liếc mắt nhìn đại trưởng lão Hổ tộc.

- Chỉ cần ngươi chết thì Thú Vương thành mới có thể yên tĩnh trở lại.

Đại trưởng lão của Hổ tộc hoàn toàn không che giấu sát ý của mình.

- Ai dám giết Vương của chúng ta!

Ngưu Khí và một đám Ngưu Đầu nhân đều đồng loạt xông lên, bảo vệ Vương Hạo ở phía sau, bọn họ căm giận nhìn đại trưởng lão Hổ tộc.

- Không cần khẩn trương!

Vương Hạo vỗ nhẹ vào vai Ngưu Khí, lại cười nói:

- Đi lấy đòn sát thủ của chúng ta ra. Ngược lại ta muốn xem thử ta đứng ở đây, Hổ tộc hắn có gan giết ta hay không?

Ngưu Khí gật đầu, chạy vọt vào cửa hàng Chí Tôn.

Đại trưởng lão của Hổ tộc nở nụ cười khinh miệt. Nếu như đại bản doanh của Ngưu Đầu nhân ở Man Ngưu thành vậy thì hắn vẫn thật sự không có cách nào giết chết Vương Hạo.

Nhưng hiện tại nơi này là Thú Vương thành, hắn lại là cường giả Vũ Vương cấp chín có chiến lực cao nhất ở tinh hệ dị tộc, giết một đám Ngưu Đầu nhân chỉ có tu vi Vũ Tông, còn không phải đơn giản như giết chết một con gà hay sao?

- Đây là…

Khi đại trưởng lão của Hổ tộc nhìn thấy Ngưu Khí vác đạn đạo màu đen trở về, trong nháy mắt hắn không còn bình tĩnh được nữa, hắn đã nhìn thấy qua đạn đạo này, đạn đạo ở trong tinh không của thế giới nhân loại có khả năng tổn thương cấp năm, uy lực tương đương với một đòn dốc hết sức lực của Vũ Đế.

Nếu như nổ ở trên hành tinh Thú Vương, lập tức sẽ dẫn đến tường không gian sụp đổ hình thành hố đen, nếu như vận số tệ, gặp phải phản ứng dây chuyền, vậy thì toàn bộ Thú Vương thành sợ rằng đều sẽ bị cắn nuốt vào trong hố đen.

- Ngươi, ngươi, ngươi đừng làm bậy…

Nghĩ tới đây, trong nháy mắt gương mặt của đại trưởng lão Hổ tộc liên tục thay đổi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đạn đạo tinh không trong tay Ngưu Khí, chỉ lo tên trâu ngốc này hơi sơ ý sẽ bấm cho đạn đạo tinh không này phát nổ.

Vương Hạo ngoắc ngón tay với đại trưởng lão Hổ tộc:

- Dù sao ta chân trần cũng không sợ ngươi mang giày, có bản lĩnh thì ngươi đến đây giết ta đi!

Khóe mắt của đại trưởng lão giật giật, giết em gái ngươi. TM ai lại chê mạng mình dài không có việc gì chơi trò đồng quy vu tận với ngươi sao?

Đồng thời, đại trưởng lão cũng đang suy nghĩ, tại sao vũ khí chiến lược đỉnh cấp của nhân loại bên kia lại rơi vào trong tay Ngưu Ma Vương này được?

- Chẳng lẽ Ngưu Ma Vương này vốn dĩ chính là nhân loại?

Đại trưởng lão nhìn dáng vẻ của Vương Hạo, càng nhìn càng cảm thấy đây chính là nhân loại.

Nhưng hắn lại cảm thấy không đúng.

Hắn nghe nói Ngưu Ma Vương này từ nhỏ đã bị nhân loại bắt đi làm trai bao, mà vì tiện cho việc làm trai bao nên nhân loại mới giải phẫu thẩm mỹ cho hắn thành dáng vẻ của nhân loại, lý do này rất đầy đủ, không tìm ra sai sót nào.

Đồng thời, hắn còn có thể cuồng hóa tộc Ngưu Đầu nhân, nếu như là nhân loại làm sao lại có thể cuồng hóa tộc Ngưu Đầu nhân chứ?

Về phần nói nhân loại đã nắm được bí mật kỹ năng thiên phú của bán thú nhân, đại trưởng lão hoàn toàn không tin, bởi vì bọn họ và nhân loại qua lại cũng đã mấy vạn năm rồi.

Trong mấy vạn năm này, trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại sớm đã đạt đến bình cảnh, chắc hẳn sớm đã nghiên cứu ra mới đúng, căn bản không thể nào kéo dài cho đến tận bây giờ.

Đương nhiên, điều này cũng không thể nói là tuyệt đối, dù sao thì loại sinh vật như nhân loại này không ai có thể hiểu được trong giây tiếp theo bọn họ có thể làm ra chuyện gì.

Ví dụ như nhân loại bẩm sinh rõ ràng rất nhỏ bé yếu đuối, nhưng cuối cùng lại có thể đánh bại bọn họ xưng bá trong tinh hệ ngân hà, cuối cùng thống trị hai tinh hệ, chuyện này không thể không nói bọn họ thật sự là chủng tộc thần kỳ.

Còn có hắn cảm thấy cho dù Ngưu Ma Vương này là nhân loại, hắn cũng không ngốc đến nỗi chỉ mang một cặp sừng trâu đến giả mạo Ngưu Đầu nhân chứ?

Phải biết rằng kỹ thuật dịch dung của thế giới nhân loại không tệ, trang điểm thành Ngưu Đầu nhân hoàn toàn không có vấn đề gì, căn bản không cần thiết làm ra nhiều chuyện như vậy.

- Bỏ đi, cần gì quan tâm hắn có phải là Ngưu Đầu nhân hay không, hiện tại bọn chúng có đạn đạo tinh không nên Hổ tộc chúng ta thật sự không dám làm gì, hay là trở về Hổ Uy thành triệu tập cuộc họp cấp cao trước, xem thử phải làm thế nào để đối phó với tên Ngưu Ma Vương này đã.

Sắc mặt đại trưởng lão trở nên nghiêm trọng, dự tính không cứng đấu cứng với Ngưu Đầu Nhân nữa.

Ít nhất trước khi nguy hiểm của đạn đạo tinh không chưa được giải trừ thì bọn họ tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.

- Ngưu Ma Vương, Hổ tộc ta hôm nay nhận lỗi, chỉ cần ngươi thả người trong Hổ tộc chúng ta ra, lão phu có thể bỏ qua chuyện cũ.

Vẻ mặt của đại trưởng lão lạnh đến cực điểm, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được, đợi sau khi tin tức này được truyền ra, Hổ tộc sẽ bị người đời chế giễu như thế nào.

Nhưng đợi đến lúc Hổ tộc bọn họ bắt đầu chỉnh đốn Ngưu Đầu nhân, người đời lại sẽ biết đắc tội với Hổ tộc thì có kết quả gì.

Vừa dứt lời, trong nháy mắt tất cả mọi người đều sôi sục.

- Không phải chứ? Hổ tộc thật sự biết kinh sợ sao?

- Đây là đạn đạo gì? Tại sao vừa lấy ra đại trưởng lão của Hổ tộc lại kinh sợ tới như vậy?

- Cũng cao hơn nửa mét, nhìn dáng vẻ như vậy uy lực chắc cũng không mạnh đâu.

- Không có lý do! Tại sao Hổ tộc có thể dễ nói chuyện như vậy được?

- Đúng vậy! Ngưu Ma Vương này quả thật là sử dụng Hổ nhân để lai giống, bọn họ cũng chịu được sỉ nhục như vậy sao?

- Ai biết được, có lẽ cái đạn đạo kia thật sự không bình thường.

...

Vương Hạo bĩu môi:

- Những tiểu tử này vô duyên vô cớ tới trêu chọc Ngưu Đầu nhân chúng ta, ngươi không có mười triệu kim tệ Thú Vương ai cũng đừng mong có thể dẫn đi được.

- Mười triệu kim tệ Thú Vương!

Những bán thú nhân có mặt ở đây đều hít một hơi khí lạnh, cuối cùng bọn họ đã dám khẳng định sau này không ai còn dám trêu chọc vào tộc Ngưu Đầu nhân nữa.

Trước đây đều là Hổ tộc hãm hại Ngưu Đầu nhân, nhưng hiện tại Ngưu Đầu nhân lại hãm hại lại Hổ tộc.

Lẽ nào đám Ngưu Đầu nhân ngốc nghếch này sau vô số năm bị áp bức ngay cả ông trời cũng không nhìn tiếp được nữa nên đặc biệt phái Vương giả xuống cho bọn họ, dẫn dắt bọn họ thoát khỏi nghèo khó.

- Ngươi...

Vẻ mặt của đại trưởng lão tái mét, hắn không gây phiền phức cho Ngưu Đầu nhân đã là nhân từ lắm rồi, nhưng không ngờ những Ngưu Đầu nhân này lại quay ngược lại bắt chẹt Hổ tộc bọn họ.

- Ngươi cái gì mà ngươi...

Khóe miệng Vương Hạo hơi cong lên, nhấc chân đạp xuống cánh tay Hổ Thiên.

Ngay lập tức, từng tiếng rắc rắc vang lên, rõ ràng là tiếng xương cánh tay bị gãy.

- A...

Hổ Thiên đau đến nỗi kêu lên thảm thiết.

- Ngươi là đang khiêu khích Hổ tộc của chúng ta sao?

Khóe mắt của đại trưởng lão muốn nứt ra, sắc mặt dữ tợn đáng sợ, hắn thật sự muốn xông lên tháo Vương Hạo ra thành tám mảnh.

Nhưng lý trí nói cho hắn biết, đạn đạo tinh không đang ở bên cạnh nếu như hắn làm bậy, Hổ tộc rất có khả năng phải chôn cùng với kẻ điên này.

Vương Hạo không để ý đến ánh mắt muốn ăn thịt người của đại trưởng lão, hắn nhìn nói với Ngưu Khí lộ vẻ nghiền ngẫm nói:

- Ngưu Khí, ta thấy gần đây ngươi có hơi bị suy nhược, nếu không cắt pín hổ cho ngươi bồi bổ thân thể nhé?

- Phốc...

Hắn vừa dứt lời, trong nháy mắt tất cả bán thú nhân đều không nhịn được phun ra, gã tiểu tử này không chỉ bắt Hổ nhân đến lai giống kiếm lời, còn muốn cắt tiểu đệ đệ của bọn họ, thật sự quá xấu xa mà.

- Không nên!

Hổ Thiên bị dọa đến nỗi liều mạng giãy giụa trên mặt đất, nhưng chân của Vương Hạo lại không hề nhúc nhích giẫm hắn dưới chân.

- Tiểu tử, ngươi lợi hại lắm.

Sắc mặt của đại trưởng lão u ám.

- Mười triệu kim tệ Thú Vương, Hổ tộc chúng ta sẽ giao cho ngươi, nhưng hy vọng ngươi còn mạng để tiêu nó mới được.

Vương Hạo lại cười nói:

- Từ nhỏ đã có thầy bói từng nói với ta, ta là người trời sinh phú quý, tiền này ta nhất định sẽ tiêu xài thoải mái.

- Phải vậy không?

Đại trưởng lão cười lạnh một tiếng.

- Hy vọng thật sự giống như những gì ngươi nói.

Nghe được Hổ tộc bằng lòng đưa tiền, toàn bộ bán thú nhân đứng xung quanh đều sững sờ. Hôm nay làm sao thế? Đây còn là Vương tộc ngông cuồng, tự cao tự đại sao?

Đồng thời, tất cả bán thú nhân có mặt ở đây đều ý thức được, khẩu đạn đạo màu đen trong tay Ngưu Khí tuyệt đối không đơn giản, nếu không Hổ tộc sẽ không kinh sợ thành bộ dáng như vậy.

Sau khi đại trưởng lão cắn răng giao ra mười triệu kim tệ Thú Vương ra, mấy Ngưu Đầu nhân dẫn năm gã Hổ nhân đã gầy mất một vòng từ trong Cửa hàng Chí Tôn đi ra.

- A...

- Tất cả bán thú nhân có mặt ở đây đều hít một hơi lạnh, mới tiếp khách có hai ngày đã gầy đi một vòng, như vậy bọn họ phải tiếp bao nhiêu khách chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.