Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 255: Chương 255: Khai chiến




- Tu vi Vũ Sư cấp tám cũng muốn cứng đối cứng với ta sao?

Trong mắt Hổ Thiên hiện lên vẻ khinh thường.

Hắn chính là thiếu tộc trưởng của Hổ tộc, được người đời công nhận là thiên tài siêu cấp, khiêu chiến vượt cấp dễ dàng giống như uống nước, hiện tại một Ngưu Đầu nhân có tu vi thấp hơn hắn cũng muốn cứng đấu cứng với hắn, thật là không biết tự lượng sức mình.

- Đánh thì đánh, cần gì phải nói nhiều lời thừa thãi như vậy làm gì.

Vương Hạo bĩu môi.

- Tự tìm cái chết!

Nụ cười lạnh trên mặt Hổ Thiên càng hiện rõ, trong cơ thể hắn phát ra một âm thanh nặng nề, lập tức có một luồng khí tức cường hãn đáng sợ bắn ra, trong nháy mắt tốc độ thân hình hắn lại tăng lên không ít, bạo phát ra thế công kích vô cùng hung ác, giống như mãnh hổ xuống núi vậy.

Ầm!

Một giây tiếp theo, âm thanh trầm thấp vang lên, kèm theo đó dường như có tiếng xương cốt bị nghiền nát vang lên. Trong vô số đôi mắt ngạc nhiên của mọi người, thân hình của Hổ Thiên giống như bị búa tạ nện trúng, bịch bịch lùi ra phía sau.

Vương Hạo lại vẫn vững như Thái Sơn đứng ở tại chỗ, nhưng một giây tiếp theo thân hình của Vương Hạo đã biến mất, đợi đến lúc hắn xuất hiện lại, hắn đã đứng trước mặt Hổ Thiên.

Sau đó, ở trong ánh mắt không thể tin đươc của Hổ Thiên, một đầu gối mạnh mẽ thúc vào bụng hắn.

Nhìn thấy một cái thúc đầu gốc kia đủ để đụng nát núi đá, đám bán thú nhân đang xem kịch vui ở xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm. Đùa gì thế! Một Ngưu Đầu nhân lại vượt cấp chiến thắng thiếu tộc trưởng của Hổ tộc? Hơn nữa còn chỉ cần một chiêu đã đánh bại.

Sau một lát, tất cả mọi người có mặt ở đó đều sôi sục.

- Ngưu Đầu nhân khiến chiến vượt cấp? Đây là chuyện quỷ gì vậy?

- Không phải Hổ tộc bẩm sinh mạnh hơn Ngưu Đầu nhân sao? Tại sao lại chỉ một chiêu đã bị đánh bại rồi?

- Một chiêu bị đánh bại thì cũng thôi, nhưng tu vi này rõ ràng là thấp hơn Hổ Thiên một cấp, đây là khiêu chiến vượt cấp à!

- Lẽ nào Ngưu Đầu nhân thật sự muốn quật khởi rồi?

- Ta cảm thấy dường như Ngưu Ma Vương này khác với những Ngưu Đầu nhân khác, hình như hắn rất thông minh.

- Nếu như Ngưu Đầu nhân thật sự có một thủ lĩnh không ngu ngốc, vậy thì Ngưu Đầu nhân quật khởi đã là thế tuyệt đối không thể đỡ được.

- Không sai, Ngưu Đầu nhân chỉ là không có đầu óc, nhưng chiến lực của bọn họ thế nào, mọi người đều rõ như ban ngày.

- Trên hành tinh Thú Vương, chiến lực của mỗi một Ngưu Đầu nhân chắc chắn có thể xếp hạng trước mười.

- Xếp hạng trước mười còn là khi Ngưu Đầu nhân chưa ăn no, nếu Ngưu Đầu nhân ăn no rồi, vậy thì chiến lực chắc chắn có thể xếp ở vị trí trước ba.

- Ý của ngươi là Ngưu Đầu nhân không kém hơn Hổ tộc và Sư tộc.

- Cho dù điều kiện bẩm sinh của Ngưu Đầu nhân không bằng Hổ tộc, Sư tộc, nhưng bọn họ có thể cuồng hóa, hoàn toàn có thể kéo lại được khoảng cách.

- Ta cảm thấy hành tinh Thú Vương sắp xảy ra chuyện lớn rồi.



- Thiếu tộc trưởng!

Hai gã Hổ Nhân khác vô cùng sốt ruột, muốn nhanh chóng đi qua trợ giúp cho Hổ Thiên.

Nhưng đám người Ngưu Khí cũng không phải ăn không ngồi rồi, bọn họ đã bao vây tấn công hai gã Hổ nhân kia, cho dù hai người có phòng thủ kín thế nào, cũng nhanh chóng xuất hiện sơ hở.

- Ha ha, lần này xem các ngươi còn chạy đi đâu…

Ngưu Khí cười lớn, một quyền đánh vào mặt của một gã Hổ nhân, kình đạo đáng sợ đè ép vào không khí phát ra tiếng vù vù vang dội.

- Đây là do tộc Ngưu Đầu nhân các ngươi tự đâm đầu vào chỗ chết!

Hổ Thiên ôm bụng, sắc mặt dữ tợn đáng sợ, cho đến bây giờ hắn cũng không muốn tin hắn lại thua một Ngưu Đầu nhân, hơn nữa còn bị Ngưu Đầu nhân khiêu chiến vượt cấp.

Vương Hạo bĩu môi, nhấc chân lên lại đá Hổ Thiên, sau đó lấy chân đạp vào đầu Hổ Thiên, lạnh lùng nói:

- Hôm nay ta muốn cho người trên đời biết, tộc Ngưu Đầu nhân đã không phải là Ngưu Đầu nhân lúc trước nữa, bởi vì bọn họ đã có được ta là Vương của bọn họ, nhớ kỹ tên của ta là Ngưu Ma Vương.

- Ngươi…

Hổ Thiên giận dữ, không ngờ Ngưu Đầu nhân này lại dám đạp lên đầu của Hổ Thiên hắn, sỉ nhục hắn.

- Ngươi cái gì mà ngươi!

Vương Hạo dùng sức giẫm mạnh, Hổ Thiên đau đến nỗi gầm lên.

Gào gào gào…

Những Ngưu Đầu nhân đã giải quyết xong hai Hổ nhân, sau đó bọn họ ngửa mặt lên trời rống to, giống như muốn phát tiết toàn bộ lửa giận đã tích tụ ở trong lòng bấy lâu nay ra ngoài.

Bán thú nhân xung quanh nhìn thấy tình hình này, vẻ mặt bọn họ liên tục thay đổi, bọn họ hoàn toàn có thể dự đoán được hành tinh Thú Vương lập tức sẽ xảy ra chuyện lớn.

Trước đây, Ngưu Đầu nhân không có đầu óc, hơn nữa còn đặc biệt nói nghĩa khí, vì vậy bọn họ có thể lợi dụng hai điểm này để hãm hại Ngưu Đầu nhân, khiến cho Ngưu Đầu nhân tức giận mà không dám nói, sợ mang đến phiền phức cho huynh đệ của mình.

Nhưng hiện tại Ngưu Ma Vương này hoàn toàn không bị bọn họ đẩy vòng vòng nữa, mới bắt đầu đã sỉ nhục Hổ tộc một phen, hoàn toàn chính là một bộ dáng ta không sợ hy sinh, bày ra tư thế muốn khai chiến với Hổ tộc.

Nếu như Ngưu Đầu nhân không sợ hy sinh như vậy ai cũng đừng mong chiếm được tiện nghi của Ngưu Đầu nhân, huống hồ Vương này của bọn họ vừa nhìn đã biết không hề dễ chọc.

Đúng lúc này, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên:

- Phải vậy không? Theo lão phu thấy, bất kể lúc nào Ngưu Đầu nhân cũng vẫn là Ngưu Đầu nhân lúc trước.

Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một Hổ nhân bộdạng uy vũ sải bước đi sinh lực đi tới, tu vi của hắn còn đạt tới Vũ Vương cấp chín, vừa nhìn đã biết là chiến lực đỉnh phong của Hổ tộc.

- Đại trưởng lão cứu ta với!

Hổ Thiên bị Vương Hạo đạp dưới chân không ngừng kêu cứu.

Sắc mặt của đại trưởng lão Hổ tộc thâm trầm:

- Ngưu Ma Vương, lão phu chính thức thông báo với ngươi, bởi vì ngươi sỉ nhục Hổ tộc chúng ta nên chúng ta quyết định khai chiến với Ngưu Đầu nhân các ngươi.

- Ha ha, ngươi làm ta sợ quá!

Vương Hạo cười lạnh một tiếng, sau đó cất cao giọng nói:

- Các huynh đệ Ngưu Đầu nhân, lớn tiếng nói cho người đời biết, các ngươi có bằng lòng vì ta đánh cược mọi thứ mà khai chiến với Hổ tộc không?

- Ngưu Ma Vương!

- Ngưu Ma Vương!

- Ngưu Ma Vương!

...

Ngưu Khí và một đám Ngưu Đầu nhân đều gân cổ gào thét, tiếng gào thét đó chấn động đất trời, vang vọng toàn bộ Thú Vương thành.

Sắc mặt của đại trưởng lão Hổ tộc lập tức thay đổi, trong mắt hắn nổi lên sát ý, hắn vẫn xem thường Ngưu Ma Vương này, vốn dĩ hắn muốn lấy việc khai chiến để khiến cho Vương Hạo biết khó mà lui, nhưng ai biết được đám Ngưu Đầu nhân lại toàn lực ủng hộ hắn khai chiến chứ?

Nếu quả thật khai chiến như vậy, kẻ thua thiệt chắc chắn chính là Hổ tộc bọn họ.

Đầu tiên, khai chiến với đám quỷ nghèo Ngưu Đầu nhân này, hoàn toàn không kiếm chác được chút lợi ích nào, còn phải bồi thường tính mạng của một số tộc nhân, thật sự là không có lời.

Thứ hai, còn có một Sư tộc ở bên cạnh như hổ đói rình mồi nhìn chằm chằm vào bọn họ. Nếu khai chiến rồi, chẳng phải sẽ để cho Sư tộc chiếm được tiện nghi lớn hay sao?

Đồng thời, đại trưởng lão Hổ tộc cũng cảm thấy chuyện này hơi khó giải quyết, Ngưu Đầu nhân trước đây tuy có chiến lực không tệ, nhưng bởi vì không có đầu óc, căn bản không được bọn họ xem là đối thủ.

Trong chiến tranh sẽ thường xuyên bị bọn họ lừa gạt đi làm đội cảm tử, khiến cho tỷ lệ thương vong của tộc nhân bọn họ giảm thấp xuống rất nhiều.

Nhưng hiện tại ở đây đã có Ngưu Ma Vương chẳng những có đầu óc còn không sợ chết, sợ là khả năng lừa dối thành công cũng không lớn, hơn nữa cho dù lừa dối thành công rồi, ai biết được sau khi xảy ra chuyện Ngưu Ma Vương này sẽ nổi điên thế nào.

- Đều vì Ngưu Ma Vương này mới khiến cho Ngưu Đầu nhân trở nên khó có thể khống chế như vậy.

Đại trưởng lão Hổ tộc quan sát Vương Hạo, vì bảo vệ tôn nghiêm của Hổ tộc, hơn nữa để cho Ngưu Đầu nhân khôi phục lại bình thường, hắn bắt buộc phải giết chết Ngưu Ma Vương này mới được.

Lúc này, đám bán nhân thú đang xem kịch ở xung quanh vội vàng lùi về phía sau, bọn họ thật sự không nghĩ tới, Ngưu Ma Vương này lại dám cá cược tính mạng của hơn một trăm vạn Ngưu Đầu nhân khai chiến với Hổ tộc, đây quả thật chính là con bạc mất trí.

Vương Hạo liếc mắt nhìn đại trưởng lão Hổ tộc, hắn lập tức biết được người này muốn giết người diệt khẩu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.