Thiên Phật Tinh.
Vương Hạo rút nắm đấm từ trong cơ thể của Báo Thân Phật ra, Báo Thân Phật lập tức suy yếu quỳ xuống đất, không có sức lực để đứng dậy.
Mọi người ở đây bị sợ liên tiếp lui về phía sau, tiếng kêu kinh ngạc cũng vang lên theo.
- Tôn Ngộ Không này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
- Đúng vậy! Hắn lại có thể một quyền đánh xuyên qua thân thể của Báo Thân Phật.
- Tôn Ngộ Không mặc dù có thể đánh bị thương Báo Thân Phật, hoàn toàn là do hắn đánh bất ngờ, Báo Thân Phật có kết quả như vậy cũng là vì sơ ý.
- Nói đạo lý rõ ràng như vậy, vậy anh tập kích một người cho bần tăng xem có được không?
- Ách, thời tiết ngày hôm nay thật tốt!
- Nói thật, Tôn Ngộ Không này thật sự yêu nghiệt cái thế, nhưng nếu hắn không lén tập kích, căn bản không đả thương được Báo Thân Phật.
- Cái này thì lão nạp tán thành, có thể thành Phật này đều là những người lĩnh ngộ lĩnh vực phật, Tôn Ngộ Không muốn trực tiếp phá tan lĩnh vực phật căn bản là không có khả năng.
- Cho nên hắn chỉ có thể ra tay trước khi các phật mở ra lĩnh vực phật.
- Không sai, chính là cái đạo lý này, hiện tại Dược Sư Phật đã có cảnh giác, nếu như đánh nhau, Tôn Ngộ Không này nhất định sẽ gặp xui xẻo.
- Nói thật, Tôn Ngộ Không này thật sự không tốt, hắn lại có thể lĩnh ngộ được đại đạo của thần, còn có truyền thừa Chí Tôn gia tăng lên người.
- Cho nên hắn tập kích, có khả năng một quyền đánh Báo Thân Phật ko.
- Nói thật, vừa nghĩ tới hai người chênh lệch bốn cảnh giới lớn, tôi cũng cảm giác da đầu tê dại.
- Ai không thấy da đầu không tê dại chứ? Đây quả thực phá tan định luật tu vi càng cao, thực lực càng mạnh.
- Tôi cảm giác từ hôm nay trở đi, ba chữ Tôn Ngộ Không này chắc chắn sẽ có uy lực chấn động vũ trụ Thiên Phật.
- Nói nhảm, nếu như anh lấy tu vi của Vũ Tôn đánh bị thương Báo Thân Phật, cũng chắc chắn uy chấn vũ trụ.
- Đừng nói nữa, các người nhìn Dược Sư Phật kia, vẻ mặt ngài ấy đã tái xanh cả rồi.
- ...
- Tôn Ngộ Không, cậu làm vậy là đang khiêu khích các phật!
Dược Sư Phật tức tới mức hai vai run rẩy.
Một khí tức tuyệt đối mạnh mẽ trong nháy mắt cuốn ra toàn bộ thiên địa.
Hai mắt Vương Hạo híp lại.
- Xem ra ông không dự định quỳ xuống đất cầu xin tha thứ?
- Quỳ đại gia cậu!
Dược Sư Phật hoàn toàn nổi giận, một Vũ Tôn lại có thể bảo hắn quỳ xuống cầu xin tha thứ, đây quả thực là đang giẫm đạp lên tôn nghiêm của hắn.
- Tôi đã cho ông cơ hội, nhưng ông không quý trọng, vậy cũng không cần trách tôi!
Vương Hạo bình tĩnh tiến lên trước một bước, năm ngón tay chậm rãi nắm chặt thành quyền, chân khí khủng khiếp đang không ngừng tập trung, trong không trung phát ra những tiếng ô ô, giống như không chịu nổi năng lượng này, lập tức sẽ đổ nát vậy.
- Cái gì!
Đồng tử của Dược Sư Phật chợt co lại, hắn cũng không dám xem Vương Hạo trở thành một Vũ Tôn.
- Thật mạnh!
Mọi người ở đây nuốt nước miếng, bọn họ thật sự không thể tin được một Vũ Tôn sẽ có thực lực kinh khủng như thế.
- Nhận của tôi một quyền!
Hai mắt Vương Hạo chợt mở ra, trong nháy mắt biến thành kim nhân, giơ nắm đấm nhanh chóng đánh về phía Dược Sư Phật.
- Tưởng bần tăng sợ cậu sao!
Dược Sư Phật hừ lạnh một tiếng, một khí tức khó hiểu trong nháy mắt cuốn ra ngoài, bao trùm tất cả phạm vi ngàn mét, khiến cho trong không trung dâng lên từng đợt chấn động.
- Lĩnh vực phật!
Mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc, một luồng áp lực vô hình trong nháy mắt ép lên trên người của bọn họ.
- Vèo...
Đúng lúc này, nắm đấm của Vương Hạo phát ra tiếng xé gió chói tai, theo đó là tiếng nổ lớn đầy cuồng bạo phóng lên cao.
Đồng thời, khí tức này vô cùng nặng nề khiến cho áp lực của mọi người ở đây lại bị tăng cường, bọn họ có cảm giác bị ép ngã xuống đất.
- Làm sao có thể!
Đồng tử của Dược Sư Phật chợt co lại, chỉ thấy Vương Hạo ở trong lĩnh vực của hắn hoạt động như bình thường, giống như hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
- Không có gì là không có khả năng, lĩnh vực của tôi có thể cao cấp hơn so với của ông.
Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, không trung trong phạm vi một thước xung quanh thân hắn dâng lên từng đợt chấn động, toàn thân hắn lấy khí thế giống như chẻ tre, cứng rắn xé rách lĩnh vực phật của Dược Sư Phật.
Đây là lĩnh vực Chí Tôn, lần trước Vương Hạo cướp đoạt, mới có thể nhận được, chỉ có điều chân khí trong cơ thể hắn có hạn, chỉ có thể mở ra lĩnh vực một mét, hoàn toàn không cách nào so sánh được với Chí Tôn thật sự.
Tuy nhiên sử dụng để đối phó với những các thần, các phật, vậy cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Dược Sư Phật không dám khinh thường, dưới chân nhanh chóng chuyển động, nghiêng người tránh thoát một quyền này của Vương Hạo.
- Có chút bản lĩnh thì đỡ tôi một đá.
Vương Hạo hét lớn một tiếng, nhấc chân lại đá vào hạ thân của Dược Sư Phật.
- Hạ lưu!
Dược Sư Phật trợn trừng hai mắt, dùng ra một trăm phần một trăm hai mươi sức lực liều mạng né tránh một bước này.
- Tất cả đều dừng tay!
Đúng lúc này, từng tiếng kêu vang lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy 298 vị phật đang vội vàng chạy tới.
Thấy tình cảnh này, tất cả mọi người không nhịn được thở dài thay cho Vương Hạo, rõ ràng có kinh thế tài, là tương lai của phật môn, nhưng hết lần này tới lần khác lại hành sự lớn lối như thế, cũng không biết số phận cuối cùng của hắn thế nào.
Dược Sư Phật mừng rỡ, cuối cùng mình không cần một mình đối mặt với tên biến thái này.
- A...
Đúng một giây tiếp theo, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa.
Mọi người vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai mắt Dược Sư Phật trợn trừng, miệng hình chữ O, mang theo bước chân mèo đi tiêu chuẩn.
- A...
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó đều hít vào một hơi lạnh, cảm giác giữa hai chân tự nhiên thấy ớn lạnh.
298 vị phật vô cùng khiếp sợ nhìn Vương Hạo, nói chính xác là nhìn phạm vi lĩnh vực một thước xung quanh Vương Hạo.
Nếu như bọn họ không nhìn nhầm, đây tuyệt đối là lĩnh vực Chí Tôn.
- Làm sao có khả năng!
Các phật trợn tròn hai mắt, hoàn toàn khiếp sợ tới mức ngây người.
Một Vũ Tôn có thể lĩnh ngộ một đại đạo của thần mà chỉ Thần Vị cảnh mới có, điều này đã đủ kinh thế hãi tục.
Nhưng bây giờ Tôn Ngộ Không này lại có thể lĩnh ngộ được lĩnh vực Chí Tôn mà chỉ Chí Tôn mới có thể làm được, điều này xác định không phải là đang nói đùa chứ?
- Ai u, 300 vị phật do Phật Chủ lưu lại đều có mặt đầy đủ, thật đúng là vinh hạnh cho tôi!
Vương Hạo lại cười nói:
- Các vị đều mang theo đủ tiền chưa? Lớp phật pháp cấp tốc của tôi lại không rẻ đâu!
- Khụ khụ...
Mọi người ở đây trong nháy mắt đều bị sặc, cảm giác mình và Vương Hạo hoàn toàn không ở trên một kênh.
Đã đến lúc này rồi, người này lại còn nghĩ lớp phật pháp cấp tốc của hắn, thật là một người siêu cấp kỳ lạ.
Một hòa thượng chắp hai tay lại trước ngực nói:
- A di đà phật, các hạ có thiên phú dị bẩm, quả thật là xuất sắc trong phật môn chúng ta, nhưng hành vi của các hạ lại gây rối loạn nghiêm trọng tới trật tự của phật môn...
- Chờ một chút!
Vương Hạo giơ tay lên ngắt lời nói:
- Con lừa ngốc nhà ông nói nhảm lâu như vậy là muốn tôi đóng cửa có đúng không?
Vẻ mặt của hòa thượng biến thành màu đen, trong lòng chửi ầm lên, cậu mới là con lừa ngốc, cả nhà cậu đều con lừa ngốc.
Vương Hạo vén tay áo lên, hầm hừ nói:
- Ngày hôm nay là ngày đầu tiên lão Tôn khai trương, các người không mang theo quà tặng tới cổ động thì thôi, lại còn có lá gan dám đến đập bãi, tốt lắm ngày hôm nay lão Tôn lại để cho người đời biết, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không đại biểu cho cái gì!
- Tề Thiên Đại Thánh!
Tất cả mọi người ở đó trợn mắt há hốc mồm, cảm giác người này đã điên cuồng không biên giới rồi, lại dám đòi nổi danh với trời.
Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên.
- Tề Thiên Đại Thánh? Thiên Đạo Phật ngược lại muốn xem ai dám không biết tự lượng sức mình sử dụng cái danh hiệu này...
- Thiên Đạo Phật!
Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên, lực lượng Thiên Đạo mạnh hơn hắn.
Nhưng hắn biết thần thông Lục Đạo Luân Hồi, điều này hoàn toàn có thể đưa Thiên Đạo Phật này vào trong luân hồi...