Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 767: Chương 767: Hoa hòa thượng người gặp người thích




Thiên Phật Tinh.

- Ầm ầm ầm...

Một đạo sấm sét đột nhiên đánh xuống, một người hòa thượng khoác áo cà sa màu vàng theo đó xuất hiện.

- Thiên Đạo Phật!

Tất cả mọi người ở đó các phật không dám chậm trễ, nhanh chóng tiến lên khom lưng hành lễ.

Ánh mắt tất cả mọi người ở đó nhìn về phía Vương Hạo đầy vẻ kính nể.

- Tôi nất, Tôn Ngộ Không này thật đúng là vô địch.

- Không có khả năng, chọc 300 vị phật cũng không tính, hiện tại ngay cả Thiên Đạo Phật cũng xuất hiện.

- Tôi nghe nói Thiên Đạo Phật là đại đệ tử của Phật Chủ, tu vi phật pháp khủng khiếp đến mức hù chết người.

- Bản thân phật pháp lại thêm năng lực của Thiên Đạo, Thiên Đạo Phật này tuyệt đối sẽ cường đại đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

- Tôn Ngộ Không này cũng thật sự không biết tốt xấu, lại dám tự xưng Tề Thiên Đại Thánh.

- Ngay cả Phật Chủ cũng không dám nói mình chính là trời, hắn lại dám xưng Tề Thiên, thật đúng là cuồng vọng.

- Cuộc sống đang yên đang lành không muốn, hết lần này tới lần khác muốn chết...

- Cũng không biết Thiên Đạo Phật sẽ trừng phạt hắn thế nào.

- Chắc hẳn là lưu kauh cho Phật Chủ xử trí.

- ...

Thiên Đạo Phật quan sát Vương Hạo, lạnh lùng chất vấn:

- Cậu chính là Tôn Ngộ Không? Thì ra gọi là Tề Thiên Đại Thánh sao? Là ai cho cậu lá gan này? Còn nữa, truyền thừa Chí Tôn trên người cậu là nhận được từ ai? Vì sao bản phật không có nhìn thấy qua? Còn nữa, vừa rồi cậu sử dụng lĩnh vực Chí Tôn, vì sao có khí tức của Diệu Năng? Cậu và Diệu Năng có quan hệ như thế nào?

Vương Hạo liếc nhìn Thiên Đạo Phật, hắn không nghĩ tới mình vừa tùy ý ra tay, lại bị nhìn ra nhiều sơ hở như vậy.

Nếu là như vậy, Thiên Đạo Phật kia lại càng không thể lưu lại, phải khiến cho hắn vĩnh viễn im lặng mới được.

- Còn không thể sử dụng thân phận của Tôn Ngộ Không, không thể lại mất đi như vậy được, vậy sử dụng thân phận của Đường Tam Tạng đưa Thiên Đạo Phật vào luân hồi là được rồi, như vậy mình có thể tiếp tục sử dụng thân phận của Tôn Ngộ Không làm việ.

Tâm tư của Vương Hạo xoay chuyển nhanh chóng, trong nháy mắt liền quyết định nên đối phó với Thiên Đạo Phật như thế nào.

Thiên Đạo Phật lạnh lùng nói:

- Hỏi cậu, anh không nghe thấy sao?

Vương Hạo đột nhiên quay đầu lại bỏ chạy, hắn còn kêu lớn:

- Chạy mau, Ma Vương Đường Tam Tạng tới!

- Đường Tam Tạng!

Các phật ở đây cực kỳ hoảng sợ, nhanh chóng đề phòng, nhìn xung quanh tìm kiếm.

- Ma Vương Đường Tam Tạng!

Vẻ mặt của các hòa thượng khác cũng vạn phần hoảng sợ, đều muốn rời khỏi nơi này, bọn họ cũng không muốn bị Đường Tam Tạng Ma Vương kia cướp đoạt tất cả.

Lúc này, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, hơn một nghìn vạn hòa thượng giống như con ruồi không đầu chạy loạn khắp nơi, cục diện cực kỳ hỗn loạn.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, nhanh chóng hóa thành một tàn ảnh chui vào trong đám người.

Sau một lát, các phật lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không phải nói Đường Tam Tạng tới sao? Vì sao không có phát hiện ra?

- Đáng chết Tôn Ngộ Không, lại dám gạt mình!

Thiên Đạo Phật tức giận tiếng vang lên.

Các phật quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên Đạo Phật một mình ở nơi đó tức giận, Tôn Ngộ Không đã sớm tiến vào trong đám người chạy không còn bóng dáng.

- Người này thật đúng là một nhân tài!

Các phật miễn cưỡng cười một tiếng, đánh thắng lập tức thể hiện ra phong thái kiêu ngạo, nhưng đánh không nổi không hề nghĩ ngợi lại trực tiếp bỏ chạy, đây là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, cá tính này cũng không tránh khỏi làm mất mặt phật đi?

- Tiểu tử thối, cậu thật sự nghĩ rằng cậu có thể chạy thoát được sao?

Thiên Đạo Phật hừ lạnh một tiếng, chắp hai tay lại trước ngực, một đường ánh sáng màu vàng trong nháy mắt tràn ngập thiên địa, rõ ràng đang tìm kiếm tung tích của Vương Hạo.

Đúng lúc này, một giọng nói hùng hậu từ phía sau Thiên Đạo Phật vang lên.

- Thần thông, Lục Đạo Luân Hồi!

- Ầm ầm ầm...

Vừa dứt lời, Thiên Đạo lóe ra từng lôi điện màu vàng, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt biến thành một biển màu vàng.

Đồng thời, trên mặt đất cũng xuất hiện một vòng sáng màu vàng cực lớn, phía trên viết vô số phù văn thần bí, khiến người ta xem lại có cảm giác kích động muốn thần phục.

Thiên Đạo Phật đang đứng ở trung tâm của vòng sáng màu vàng này, bị ánh sáng màu vàng chiếu sáng, giống như một vị kim phật.

- Lục Đạo Luân Hồi!

Đồng tử của Thiên Đạo Phật chợt co lại, lên tiếng thét to:

- Lục Đạo phật, ông giở trò quỷ gì vậy? Nhanh chóng thả tôi ra!

Vừa dứt lời, một giọng nói bất đắc dĩ vang lên.

- Thiên Đạo Phật, không phải ta giở trò quỷ, là Đường Tam Tạng, hắn biết thần thông Lục Đạo Luân Hồi, ta căn bản không có cách nào ngăn cản được hắn khởi động Lục Đạo Luân Hồi.

- Cái gì!

Thiên Đạo Phật kinh ngạc kêu lên một tiếng, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo mỉm cười nhìn hắn vẫy vẫy tay, xem như là chào hỏi.

- Không cần!

Thiên Đạo Phật hét lên một tiếng, sau đó liều mạng giằng co.

- Bị Lục Đạo Luân Hồi phong tỏa còn muốn giãy dụa sao? Thật là một kẻ đần độn.

Vương Hạo bĩu môi, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Tôi lấy danh nghĩa là Chúa Tể Lục Đạo, đưa iibg vào Lục Đạo Luân Hồi, mở ra đạo Súc Sinh!

- Không!

Thiên Đạo Phật hoảng sợ bắt đầu thét lên chói tai.

Không chỉ khiến cho công lao thành quả cả đời hắn phấn đấu đều biến mất, còn muốn đưa hắn vào đạo Súc Sinh, khiến cho hắn chuyển thế thành súc sinh, loại chuyện như vậy hắn làm thế nào có thể tiếp nhận được?

- Đi!

Hai mắt Vương Hạo vừa mở ra, chân khí trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao.

- A...

Lúc này, Thiên Đạo Phật phát ra một tiếng kêu thảm thiết không cam lòng, hóa thành một đường ánh sáng màu vàng lập tức biến mất.

Các phật ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, thật sự không có thể nào tin tưởng nổi, ở trong chớp mắt vừa rồi Thiên Đạo Phật cao cao tại thượng lại có thể bị người ra đưa vào trong luân hồi.

- Vù vù...

Vương Hạo thở hổn hển, trên trán không ngừng có mồ hôi đồ ra, chân khí trong cơ thể đã tiêu hao sạch sẽ chỉ ở trong nháy mắt.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đưa Thiên Đạo vào luân hồi, thu được 2000 vạn điểm vũ trụ.

Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên, có 2000 vạn điểm vũ trụ này, lại thêm 300 vạn điểm vũ trụ trong túi, vậy hắn lại có 2300 vạn điểm vũ trụ, xem như là thoát khỏi nghèo khó, bước về phía cuộc sống thường thường bậc trung.

Đúng lúc này, các phật phục hồi lại tinh thần, tất cả đều kêu to lên.

- Mọi người nhanh chóng giết giết Ma Vương Đường Tam Tạng, hắn đã không quản được nữa rồi!

- Mạnh mẽ đưa Thiên Đạo Phật vào Lục Đạo Luân Hồi, hắn tuyệt đối sẽ không thoải mái.

- Mọi người cùng nhau tiến lên, trừ ma bảo vệ phật!

- Nhất định phải băm thây hắn thành vạn đoạn, lên!

- ...

Vương Hạo bĩu môi, trực tiếp khởi động tinh đồ vũ trụ lập tức biến mất.

Các phật lộ ra vẻ mặt không cam lòng, cơ hội tốt như vậy lại vẫn để Vương Hạo trốn thoát.

Đúng lúc này, Vương Hạo mang thân phận của Tôn Ngộ Không lại lần nữa trở lại hiện trường, hắn còn giả vờ giả vịt thở dài nói:

- Vì sao các người không tin tôi? Tôi cần có một lời xin lỗi.

Các phật xấu hổ cúi đầu, vốn tưởng rằng Tôn Ngộ Không này là kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, nhưng kết quả Đường Tam Tạng thật sự tới.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt dữ tợn.

Sắc mặt của các phật biến đổi, trong lòng có cảm giác không lành, cảm giác mất đi vũ trụ Thiên Đạo sẽ phát sinh tai họa lớn kinh thiên.

Vương Hạo kêu lớn:

- Các vị huynh đệ tỷ muội, phụ lão hương thân... Hiện tại Thiên Đạo luân hồi, kiếp nạn lớn của vũ trụ đã tới, học tập phật pháp của thế hệ trước rõ ràng đã không kịp, chỉ có lớp phật pháp cấp tốc là lựa chọn cuối cùng của các người, mọi người theo tôi cùng nhau niệm, phật pháp cần học thế hệ mới, ăn thịt uống rượu cũng không sợ, tán gái coi như là thủ đoạn, tôi là Hoa hòa thượng người gặp người thích...

Tiểu Bạch từ trong túi áo của Vương Hạo thò đầu ra, giơ ngón tay ra đếm, lấy tốc độ làm việc này của Vương Hạo, vũ trụ này còn cách diệt vong không xa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.