Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 727: Chương 727: Cái này mà cũng có thể tước đoạt sao?




- Lại dám xem thường ta.

Vương Hạo cười lạnh một tiếng, hắn cầm kiếm Chúa Tể trong tay, cả người như một mũi tên phóng về phía Hùng Phi.

- Không biết lượng sức mình.

Hùng Phi nhếch miệng cười, hoàn toàn không để Vương Hạo vào trong mắt.

Đồng thời, một cỗ khí tức nóng rực tràn ngập ra, làm cho cả cơ thể như bị đốt cháy, nướng hư không đến vặn vẹo biến dạng.

Đồng thời, khí tức nóng rực quanh người Hùng Phi nhanh chóng hóa thành mấy thanh trường kiếm hỏa diễm, đâm về những chỗ yếu hại của Vương Hạo, tạo thành từng tiếng xé gió bén nhọn.

Cơ thể Vương Hạo di chuyển nhẹ nhàng, kiếm Chúa Tể tạo thành một đường vòng cung hoàn mĩ giữa không trung, mang theo khí thế vô cùng bá đạo, giống như một dải cầu vồng rơi xuống.

Từ khi hai người ra tay, một cỗ uy áp không cách nào hình dung nổi trào ra, mà dưới sự áp bách của cỗ khí tức này, không khí bên trong đại điện đã đông cứng.

- Keng,,,

Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, ánh lửa bắn ra tung tóe, từng đạo kiếm khí nóng rực bắn tung tóe khắp nơi, tạo thành nhiều hố sâu trong đại điện.

Đám người Bất Tử Hiên Thiếu, Thịnh Văn Kiệt đi ra, ai cũng sợ hãi thán phục nhìn Vương Hạo và Hùng Phi đại chiến.

Bọn họ không ngờ rằng, Vương Hạo lại biến thái đến trình độ này, vậy mà có thể dùng tu vi Võ Thánh để đại chiến cao thủ Thiên Vị Cảnh.

Phải biết rằng, ở giữa hai cấp bậc đó còn có ba cảnh giới lớn là Võ Tôn, Võ Thần, Thiên Vị Cảnh đấy.

Dù có mở truyền thừa Chí Tôn ra, cũng không thể nào vượt ba cảnh giới để khiêu chiến chứ?

Trong lịch sử vũ trụ từ trước đến nay, hoàn toàn chưa từng xuất hiện qua.

- Đúng là một tên quái vật!

Thịnh Văn Kiệt cảm khái.

Bất Tử Hiên Thiếu gật đầu đồng ý.

- Thiên Phú của tiểu tử này quá mạnh, chỉ cần hắn không chết, vậy thì vũ trụ này sẽ cho mình hắn xưng bá, ngay cả Tứ Đại Chí Tôn liên thủ với nhau, cũng không uy hiếp được hắn!

Thịnh Văn Kiệt hít sâu một hơi.

- Nhưng Vương huynh lại ham chơi quá mức, cũng không biết đây là phúc của vũ trụ, hay là tai họa vũ trụ đây.

Bất Tử Hiên Thiếu giật gật khóe miệng.

- Mặc kệ đó là phúc hay là họa, dù sao chỉ cần có người chơi với ta, vậy thì tất cả đều không có vấn đề.

Thịnh Văn Kiệt lắc đầu, thật không thể tưởng tượng nổi cảnh hai yêu quái tổ đội với nhau, vũ trụ này sẽ bị bọn họ chơi đến dạng gì.

- Ầm ầm…

Sau một đợt va chạm cuồng bạo.

Hùng Phi bị đánh bay ra ngoài, hắn lăn xa hơn mười mét mới dừng lại được.

Trên trán Hùng Phi ứa mồ hôi lạnh, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi, bản thân có Thuần Dương Thể cộng với Thiên Vị Cảnh cấp chín, lại bị một thằng nhóc Võ Thánh cấp sáu đánh lui.

Nhất là Vương Hạo đã lĩnh ngộ Thần Chi Đại Đạo, càng kích thích thật sâu đến hắn.

Phải biết rằng hắn còn chưa lĩnh ngộ nổi Thần Chi Đại Đạo, nếu có thể lĩnh ngộ thành công, vậy thì hắn đã sớm bước vào hàng ngũ Thần Vị Cảnh rồi.

.

- Vù…

Đúng lúc này, từng đạo kiếm khí chói mắt lan tràn ra.

Làm cho mọi người xung quanh phải lui về sau né tránh.

- Không được!

Hùng Phi kinh hãi, hắn nhanh chóng ngưng tụ ra một trường kiếm hỏa diễm để ngăn cản một kiếm này.

- Keng!

Một giây sau, một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, luẩn quẩn bên tai mọi người, một cơn gió lốc mạnh mẽ gào thét cuốn đi mọi thứ trong đại điện.

Khóe miệng Vương Hạo nhếch lên, nói khẽ.

- Ngươi quá chậm.

Con ngươi của Hùng Phi co rụt lại, hắn thấy Vương Hạo biến mất khỏi tầm mắt.

- Người đâu?

Hùng Phi kinh hãi tìm kiếm khắp bốn phía.

Nhưng một giây sau, Hùng Phi đã cảm giác được một khí tức kinh khủng đang đánh về phía hắn, Hùng Phi vừa quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tay Vương Hạo đã có một luồng Kiếm Quang chói mắt, dùng tốc độ kinh người và chiêu thức hoa lệ đâm về phía hắn.

Kiếm thứ ba của Phá Thiên Cự Kiếm Quyết, Huyễn Ảnh Phân Thân Trảm.

- Phốc xích…

Hùng Phi còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy đau nhói trên ngực, một luồng máu tươi phun ra, khí tức cũng suy sụp trong nháy mắt.

- Hùng Phi!

Hai người Bạch Diễm, Chính Nghĩa thống khổ kêu to, ai cũng muốn đi lên cứu Hùng Phi, nhưng bọn họ bây giờ khô nóng toàn thân, hoàn toàn không thể nhúc nhích được.

- Muốn giết ta sao? Vậy thì cùng chết đi!

Hai mắt Hùng Phi đỏ rực, hắn phun ra một ngụm máu tươi, dùng tay túm lấy Vương Hạo, năng lượng trong cơ thể cũng điên cuồng bành trướng.

- Không ổn, tên này muốn tự bạo.

Đám người Thịnh Văn Kiệt kinh hãi, nhanh chóng phóng về phía Vương Hạo, muốn cứu Vương Hạo ra.

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng.

- Muốn đồng quy vu tận với ta? Sợ là ngươi đã tìm nhầm người!

Vừa dứt lời, quanh người Vương Hạo bộc phát ra một đạo kim quang chói mắt, hư ảnh một nam một nữ xuất hiện sau lưng.

- Nhật Chi Lực, Tước Đoạt!

Hai con ngươi của Vương Hạo trừng lớn, trong cơ thể phóng ra một cỗ hấp lực khủng bố.

- Sao có thể!

Hùng Phi thay đổi sắc mặt, năng lượng trong cơ thể hắn đang bị tước đoạt, cơ bắp toàn thân đang khô héo dần.

Đồng thời, Hùng Phi cũng cảm giác được Thuần Dương Thể của mình đang bị Vương Hạo hấp thu, cơ bắp của hắn ta đang mạnh lên một cách rõ rệt, khí tức quanh người Vương Hạo cũng trở nên nóng rực.

- Con mẹ nó, cái này mà cũng có thể cướp được sao?

Tất cả mọi người kinh hô thành tiếng, cảm giác mình đang nằm mơ.

Bọn họ ai cũng biết thần thông tước đoạt và ban cho kia, nhưng từ trước đến nay thần thông đó chỉ có thể cướp đoạt một ít thọ nguyên, khí huyết,... Nhưng bây giờ Vương Hạo lại dùng nó để cướp đoạt thể chất đặc thù Thuần Dương Thể, chuyện quái gì đang xảy ra thế này chứ?

- Ực ực...

Lâm Mộng Mộng nuốt ngụm nước miếng, lẩm bẩm nói.

- Đây chính là thần thông bản đầy đủ mà Thiên Minh Thần Tộc ghi lại trong gia phả sao?

- Bản đầy đủ?

Ánh mắt của mọi người đều nhìn Lâm Mộng Mộng, chờ cô giải thích chuyện gì đang diễn ra.

Lâm Mộng Mộng nhớ lại.

- Căn cứ vào gia phả của Tứ Đại Thần Tộc ghi lại, thần thông được phân chia theo đẳng cấp, thần thông có đẳng cấp càng cao thì uy lực càng cường đại.

Thịnh Văn Kiệt nhịn không được hỏi.

- Ý của cô là, Vương huynh đệ lĩnh ngộ thần thông cấp cao hơn sao?

Lâm Mộng Mộng cực kỳ phát điên nói.

- Ta cũng không biết được, chỉ căn cứ vào gia phả ghi lại thôi, muốn lĩnh ngộ được thần thông cao cấp hơn thì phải có được huyết mạch thuần khiết mới được, nhưng anh họ chỉ có một nửa huyết mạch Thiên Minh Thần Tộc, sao có thể lĩnh ngộ được thần thông cao cấp chứ? Không chỉ vậy, hắn còn lĩnh ngộ Lục Đạo Luân Hồi của Thiên Thánh Thần Tộc nữa, ta thật sự không thể nào hiểu nổi...

- Ực ực...

Tất cả mọi người nuốt ngụm nước bọt, ai cũng vô thức lui về sau hai bước, muốn giữ khoảng cách với quái vật kia.

Nhất là Bất Tử Hiên Thiếu, hắn lùi về sau nhiều nhất.

Cái thằng biến thái Vương Hạo này có thể cướp đoạt cả thể chất Thuần Dương thể, vậy Bất Tử Chi Thân của hắn có bị tước đoạt mất không đây?

Nếu thằng kia bỗng nhiên tâm huyết dâng trào thử một phát, vậy chẳng phải là mình xong đời luôn sao?

Một lúc sau, Hùng Phi đã bị Vương Hạo hấp thu thành da bọc xương, trên người chả còn chút lực lượng nào nữa.

Vương Hạo thì ngược lại, sắc mặt hồng nhuận phơi phới, cơ bắp toàn thân nhô lên, nhìn qua cực kỳ có sức bật, tu vi cũng đột phá thành công lên Võ Thánh cấp bảy.

- Thật là đồ vô dụng!

Vương Hạo thất vọng lắc đầu.

- Một cường giả Thiên Vị Cảnh như thế, mà lực lượng trong cơ thể chỉ đủ cho ta đột phá một cấp!

- Phụt!

Hùng Phi không kịp thở một hơi, ngất luôn tại chỗ.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, thật sự là không thể nào hình dung được sự biến thái của Vương Hạo nữa rồi, chẳng lẽ cơ thể hắn là một cái động không đáy sao??

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.