Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 653: Chương 653: Chí Tôn Tinh Vân




Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó đều quay đầu đi không đành lòng nhìn tiếp.

- Ôi, Thiên Mệnh khó cưỡng!

- Con đường nghịch thiên khó khăn tới mức nào đây!

- Thời đại thượng cổ vẫn có hi vọng nghịch thiên, hiện tại Thiên Đạo quản nghiêm như vậy, nghịch thiên hoàn toàn không có khả năng.

- Chém Thiên Đạo nghe thật khí phách, nhưng độ khó của nó thật sự quá lớn.

- Cho dù số mệnh của tiểu bằng hữu Vương Hạo nghịch thiên, thì vẫn không trốn khỏi tính toán của Thiên Đạo!

- Đáng tiếc cho một đại thiên kiêu, sắp ngã xuống!

-...

- Sư đệ!!!

Lăng Tiêu đau buồn quát to một tiếng, bây giờ chỉ còn lại có một mình hắn, vậy hắn kéo dài hơi tàn có ý nghĩa gì sao?

Ái Nhi rút trường kiếm ra, vẻ mặt nhất thời cương quyết nói:

- Mình là cận vệ của Vương Hạo đại nhân, hiện tại không thể bảo vệ tốt cho ngài, để cho ngài chết ở trước mặt mình, nên mình không thể tha thứ cho bản thân, Thiên Đạo, tôi liều mạng với ông!

- Tính thêm tôi nữa!

Hai mắt Lăng Tiêu đỏ ngầu, khí tức toàn thân trở lên cuồng bạo không ngừng phát ra.

- Nếu muốn chết thì các ngươi đều đi tìm chết đi!

Thiên Đạo thản nhiên nói.

- Đủ rồi!

Lục Đạo nổi giận, khí tức cuồng bạo trên người hắn đang không ngừng phóng ra.

Mí mắt Thiên Đạo run lên, khuyên nhủ:

- Lục Đạo, hiện tại người cũng đã chết rồi, ông không cần thiết khiến cho mọi người lưỡng bại câu thương chứ?

Lục Đạo giận dữ hét:

- Ông là một tên tiểu nhân hèn hạ, rõ ràng nói là ngừng tay, vậy mà lại đột nhiên ra tay tập kích, ông xứng làm Thiên Đạo sao?

- Thiên Đạo vô sỉ, ông cho rằng Lục Đạo Luân Hồi chúng tôi đều dễ bắt nạt lắm phải không?

A Tu La cả giận nói.

Thiên Đạo trầm mặc một hồi, mới nói:

- Ta không muốn chết!

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó đều trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.

Tất cả mọi người nhìn Thiên Đạo, cảm giác Thiên Đạo hình như cũng không có làm sai, ông ấy làm như vậy cũng chỉ vì muốn sống sót.

- Ông không muốn chết, lẽ nào sư đệ của tôi lại muốn chết hay sao?

Lăng Tiêu cả giận nói:

- Ông sống nhiều năm như vậy, còn sư đệ của tôi năm nay mới mười chín tuổi, sau này cậu ấy sẽ có cuộc sống rất tốt, nhưng cũng bởi vì sự ích kỷ của ông, mà ông tự tay giết chết cậu ấy...

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đó đều bạo phát ra từng đợt thảo luận sôi nổi.

- Tôi cảm thấy Thiên Đạo không làm sai, hắn cũng chỉ muốn sống sót mà thôi.

- Thiên Đạo đã bị hắc hoá rồi, chắc hẳn là ông ấy muốn sinh vật trong toàn bộ vũ trụ, mà không phải là Vương Hạo.

- Tôi cũng cảm thấy Thiên Đạo không đúng, ông ấy dựa vào cái gì mà cướp đoạt tính mạng của một đứa trẻ mới mười chín tuổi?

- Tôi cảm thấy Thiên Đạo làm thế không sai, nếu như Thiên Đạo chết, bi kịch thời đại thượng cổ lại muốn tái diễn, đến lúc đó sẽ có càng nhiều người chết hơn.

- Thiên Đạo đúng hay không tôi không biết, nhưng hi sinh người khác để bảo vệ mình, là hành vi ích kỷ.

- Nếu nói như vậy, tất cả những điều này đều là do bốn Đại Chí Tôn cầm đầu gây họa.

- Không sai, nếu không phải bốn Đại Chí Tôn, Thiên Đạo như thế nào biến thành như vậy?

- Ôi, ai đúng ai sai thật sự rất khó hiểu, giống như thiện và ác vĩnh viễn không có cách nào định nghĩa vậy.

- Nếu là theo tôi, người thất bại không có quyền phát biểu, sách sử do người thắng viết.

-...

Trong một không gian tối đen như mực.

Ý thức của Vương Hạo chậm rãi thức tỉnh, hắn cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới đau đớn khủng khiếp.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đã thành công gây xích mích cho mối quan hệ của Thiên Đạo và con trai của Thiên Đạo, thu được cơ hội dung hợp.

- Dung hợp?

Vương Hạo sửng sốt một chút, cái này lại là cái công năng gì mới sao?

Hệ thống giải thích:

- Dung hợp là kết hợp hai bảo vật trở thành một bảo vật hoàn toàn mới, nó cũng có thể dung hợp công pháp, thần thông.

- Dung hợp thần thông?

Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên.

- Ta lấy sáu đại thần thông dung hợp lại, có phải là Lục Đạo Luân Hồi hay không?

Hệ thống bất đắc dĩ.

- Hợp nhất sáu đạo là thần thông tự lĩnh ngộ mới nhận được, không phải là dung hợp, xin kí chủ không nên xuyên tạc ý tứ trên mặt chữ.

Vương Hạo có chút thất vọng.

- Vậy chỉ có thể dung hợp công pháp, Vũ Diệu Thiên Ma Quyết và Vô Cực Thần Công.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ thu được công pháp mới, mời kí chủ đặt tên.

Vương Hạo lẩm bẩm nói:

- Những người kia được gọi là bốn Đại Chí Tôn, tương lai mình nhất định phải mạnh hơn bọn họ, thế nào cũng phải gọi là Thiên Tôn, vậy gọi là Thiên Tôn Thần Công đi.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đặt tên thành công, thu được Thiên Tôn Thần Công.

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi:

- Thiên Tôn Thần Công có đặc điểm gì?

Hệ thống đáp lại:

- Thiên Tôn Thần Công nắm giữ các loại năng lượng đặc trưng của Vũ Diệu Thiên Ma Quyết và Vô Cực Thần Công, đặc điểm của hai loại tâm hợp nhất.

- Hai tâm hợp nhất sao?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.

Hệ thống giải thích:

- Tu luyện Vô Cực Thần Công cần phải một trái tim thiên tài cực mạnh, chỉ cần luyện hoá và dung hợp trái tim này, là có thể nắm giữ thiên phú của đối phương.

- Nắm giữ thiên phú của đối phương?

Vương Hạo híp mắt, suy tính trái tim này phải từ chỗ nào mới lấy được.

Phải biết rằng thiên phú của hắn có thể nói là rất bình thường, nếu như không có hệ thống vậy thì hắn cái gì cũng đều không phải.

Nếu như bây giờ có trái tim của thiên tài siêu cấp, thì hắn cũng không cần dựa vào hệ thống như vậy nữa.

- Đúng rồi, bên trong liên minh chính nghĩa đều là thiên tài siêu cấp, chắc chắn phải đi xem mới được.

Khóe miệng Vương Hạo hiện lên một nụ cười mỉm, hắn quyết định đợi lát nữa sống lại sẽ đi tới liên minh chính nghĩa đi dạo một chút.

- Ừ...

Vương Hạo chợt sửng sốt, hắn cảm ứng được Thiên Đạo ở bên ngoài giết chết Tiền Vạn Dương và Trần Diệu, thậm chí ngay cả thi thể cũng không lưu lại.

- Thiên Đạo đáng chết, lão tử nhất định tháo ông ra thành tám khối!

Vương Hạo giận dữ, đánh chó phải ngó mặt chủ, huống gì hai tiểu đệ bái hắn làm lão đại.

- Đinh đinh, khởi động kim tệ sống lại siêu cấp hoàn tất hoàn tất, kí chủ sống lại trong thời gian tính ngược, 3, 2, 1...

...

- Ầm ầm ầm...

Một đạo sấm sét vang vọng toàn bộ không gian độc lập.

Mảnh không gian này cũng bắt đầu chấn động kịch liệt lên, từng vết nứt dữ tợn nhanh chóng giăng kín không gian này.

- Chuyện gì xảy ra?

Lục Đạo, Thiên Đạo kinh sợ, là ai có thể có lực lượng cường đại như vậy, có thể trong nháy mắt đánh vỡ không gian này.

- Ầm ầm ầm...

Lại là một tiếng sấm vang lên, toàn bộ không gian bị đổ nát hoàn toàn trong nháy mắt.

- Tê tê...

Mọi người ở đây hít vào một hơi lạnh, chỉ thấy sau khi không gian bị nghiền nát, bọn họ liền ở trong một không có bất kỳ vết thương nào tinh không, khắp nơi đều là ngôi sao lóe ra ánh sáng dày đặc.

Hơn nữa số lượng rất nhiều, diện tích to lớn, khiến người ta chấn động.

- Đây là...

Lục Đạo, Thiên Đạo trợn mắt há hốc mồm giống như gặp quỷ vậy, họ không thể tin được cảnh tượng nhìn thấy trước mắt.

- Đây là... Chí Tôn Tinh Vân sao?

Vô Cực Tử Thần kinh ngạc kêu lên một tiếng, loại tình cảnh này hắn đã trải qua, ở thời điểm hắn trở thành Chí Tôn.

Nhưng quy mô này hình như lớn hơn so với hắn năm sáu chục lần.

- Ầm ầm ầm...

Lại là một tiếng sấm vang lên, chỉ thấy những ngôi sao dày đặc trong không trung hội tụ thành tinh quang, bay về phía thi thể của Vương Hạo.

Đồng thời, thi thể của Vương Hạo cũng bay lên, phát ra một ánh sáng màu vàng chói mắt.

Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc, đây là có chuyện gì vậy? Vương Hạo không phải là chết rồi sao? Làm sao có khả năng trở thành Chí Tôn?

- Trời ơi! Sư đệ thật sự có thể sống lại!!!

Thần sắc Lăng Tiêu kích động vô cùng, nhưng nhìn thấy Tiền Vạn Dương và Trần Diệu biến mất, tâm tình không hiểu lại trở nên đau thương.

- Thiên Đạo, tôi đã từng nói chém ông, vậy nhất định sẽ chém ông!

Hai mắt Vương Hạo chợt mở ra, trong nháy mắt một đạo sát khí cuốn ra toàn bộ vũ trụ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.