Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 560: Chương 560: Chiếm lấy Boss lớn cuối cùng




Bên trong tinh không.

Một trăm linh tám vị cường giả Thần Vị cảnh của hai cung Thiên, Tiên vẫn đang sử dụng Tru Thiên Đại Trận bao vây chặt chẽ lấy Sở Thánh Hùng.

Ba vị tộc trưởng Thần tộc ở bên cạnh rơi vào trong rầu rĩ, rốt cuộc có nên cứu hay không cứu?

Hành tinh Tử Vong.

Tiểu Bạch ôm Linh Giới cầu trong lòng, cái đầu nhỏ liên tục lắc trái lắc phải, từ đó có thể thấy được tâm tình của nó rất tốt.

Mộc Đầu nhíu mày lại, lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử Vương Hạo này đúng là thần bí, thậm chí ngay cả không gian độc lập hắn cũng có thể mang theo bên người.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên từng tiếng sấm nổ, toàn thân Vương Hạo ngồi xếp bằng dưới đất cũng lập lòe ánh sáng màu tím mãnh liệt, bên trong có thêm một chút sáng màu đỏ nữa.

Sau khi chân khí trong cơ thể Vương Hạo dung hợp với lực lượng bên trong quả Hỗn Độn, cũng phát sinh ra sự thay đổi về chất.

Bản nguyên hỏa biến thành Hỗn Độn Hỏa, bản nguyên lôi cũng biến thành Hỗn Độn Lôi, uy lực mạnh mẽ hơn trước kia gấp mười mấy lần.

Đồng thời, trong đầu Vương Hạo còn có một kế hoạch lớn mật.

Đặc tính của Vũ Diệu Thiên Ma Quyết chính là hợp hai thuộc tính lại thành một thuộc tính mạnh mẽ hơn, nó có thể dung hợp những thuộc tính khác nhau, hình thành một loại chân khí hoàn toàn mới.

Nếu như hiện tại hắn dung hợp Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Lôi lại với nhau thì chúng có thể biến thành một loại chân khí mới khác hay không?

- Nhát gan thì chết đói, can đảm thì chết no, cùng lắm thì lại chết một lần nữa, liều mạng.

Vương Hạo cắn chặt hàm răng một cái, toàn lực triển khai Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, thận trọng va chạm Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Lôi vào nhau.

Ầm một tiếng, chuyện thuận lợi ngoài dự đoán, chỉ thấy Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Lôi thật sự giao hòa vào nhau, chậm rãi dung hợp thành một đạo chân khí màu vàng.

Đạo chân khí màu vàng này không chỉ có sấm sét cuồng bạo, mà nó còn có ngọn lửa nóng rực.

Đồng thời, theo chân khí màu vàng không ngừng hoàn thiện, nó cũng khiến cho khí tức của Vương Hạo tăng lên không ngừng.

Ầm một tiếng, trong cơ thể Vương Hạo truyền đến một tiếng động trầm thấp, khí tức của hắn trong nháy mắt vượt qua đỉnh phong, tiến vào một trình độ khác.

Giờ phút này, tu vi Vương Hạo đã đạt tới Vũ Vương cấp sáu.

Mộc Đầu ở phía xa nhíu mày, lẩm bẩm:

- Tiểu tử Vương Hạo này vừa mới đột phá vào Vũ Vương cấp năm, giện tại lại đột phá lên Vũ Vương cấp sáu rồi, khó tránh khỏi việc quá nóng lòng đi?

- Không đúng!

Đồng tử Mộc Đầu chợt co lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm vào Vương Hạo.

Hắn phát hiện trong khoảnh khắc Vương Hạo đột phá, căn cơ rõ ràng xuất hiện sự bất ổn, nhưng một giây tiếp theo lại được củng cố lại, chỉ cần chút thời gian làm quen với lực lượng này sẽ không có vấn đề gì.

- Chuyện đùa gì đây, đây còn là con người nữa sao?

Mộc Đầu kinh sợ đứng ngây ra tại chỗ, hắn sống từ thượng cổ cho tới ngày nay, quái vật thế nào hắn chưa từng gặp?

Nhưng loại quái vật vừa đột phá lại có thể tự động củng cố tu vi giống như Vương Hạo, hắn còn thật sự chưa từng thấy qua, thậm chí hắn cũng chưa từng tưởng tượng qua.

Không lâu sau, Vương Hạo chợt mở hai mắt ra, một luồng ánh sáng màu vàng chợt bắn ra, mang theo sự sắc bén phá tan bầu trời vang lên.

Vương Hạo xiết chặt nắm đấm, hưng phấn nói:

- Thành công rồi, không nghĩ tới lần này lại dễ dàng thành công như vậy, hai loại thuộc tính hỗn độn dung hợp khiến cho chiến lực của tôi mạnh hơn trước mấy chục lần.

Mộc Đầu lại trưng ra bộ mặt giống như gặp quỷ, thoáng cái hắn đã đi tới bên cạnh Vương Hạo, quan sát Vương Hạo giống như nhìn thấy quái vật vậy.

Vương Hạo sửng sốt một chút, nhìn về phía thân thể mình, hiếu kỳ hỏi:

- Làm sao rồi? Có cái gì không đúng sao?

Đồng tử Mộc Đầu chợt co lại, thét to:

- Cậu lại có thể dung hợp Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Lôi?

- Đúng vậy!

Vương Hạo khẽ gật đầu, mở lòng bàn tay, bạo phát ra một ngọn lửa có ánh sáng màu vàng.

Ở bên trong ngọn lửa màu vàng này vẫn thỉnh thoảng lóe ra lôi điện màu vàng, khí tức cuồng bạo khiến cho người ta có loại cảm giác hít thở không thông.

- Thật sự là dung hợp thuộc tính, không nghĩ tới loại công pháp này lại có thể thật sự xuất hiện.

Mộc Đầu nuốt một ngụm nước miếng, trong ánh mắt hắn mang theo vẻ đặc biệt không dám tin tưởng.

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi:

- Ông biết công pháp tôi tu luyện?

- Tôi không biết công pháp cậu tu luyện tên gì.

Mộc Đầu lắc đầu.

- Nhưng tôi biết, năm đó bốn Đại Chí Tôn chém giết Thiên Đạo xong cũng đã nói, nếu như có thể sáng tạo ra một môn công pháp dung hợp thuộc tính thì bọn họ có thể một mình chém giết Thiên Đạo.

Vương Hạo mất hứng, hầm hừ nói:

- Những gia hỏa này thật sự là không biết thưởng thức tý nào, ỷ vào việc mình có cấp độ cao mà chiếm luôn con BOSS cuối, căn bản không để cho tân thủ có cơ hội nào.

Vẻ mặt Mộc Đầu hoàn toàn đen lại, hắn không thể hiểu nổi trong đầu người này rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì.

Bọn họ vì muốn sinh tồn, nên không thể không đi chiến đấu.

Nhưng tên này thì hay rồi, hoàn toàn xem sinh mạng trở thành trò chơi, còn xem Thiên Đạo thành boss cuối cùng, không biết diện tích bóng ma trong lòng Thiên Đạo đã lớn tới mức nào?

Tuy nhiên, dựa vào thiên phú và những thủ đoạn thần bí mà Vương Hạo thể hiện ra, hắn thật sự có tiềm lực sánh vai với bốn Đại Chí Tôn thượng cổ, cũng có năng lực một mình chén giết Thiên Đạo.

Điều này cũng có ý nghĩa à Thiên Đạo lại gặp nguy hiểm rồi, vũ trụ lại sắp hủy diệt một lần nữa.

Mộc Đầu nhìn Vương Hạo từ trên xuống dưới, lẩm bẩm nói:

- Người này mà thực sự là chúa cứu thế, thì tôi nhất định sẽ chặt đầu mình xuống cho người khác làm ghế ngồi.

- Vương Hạo, trả lại cho anh...

Tiểu Bạch nhảy đến trên vai của Vương Hạo, đưa Linh Giới cầu cho hắn, sau đó bắt đầu dùng đầu ngón tay đếm, khóe miệng nó vẫn chảy xuống một chút chất lỏng trong suốt, hai mắt lóe ra vẻ mê tiền.

Vương Hạo liếc mắt nhìn con thỏ tham tiền này, chắc hẳn con vật nhỏ này lại tự ý cất giữ không ít bảo bối rồi.

Hình như con vật nhỏ này vẫn không biết, ở trước mặt Lục Nhâm Thần Thuật, cho dù nó giấu bảo bối đến chân trời góc biển, hắn cũng có thể tìm ra.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, trên bầu trời lại vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Đồng thời, hành tinh Tử Vong cũng phát sinh đung đưa kịch liệt, mặt đất tách ra từng lỗ thủng đáng sợ.

Vương Hạo vô cùng kinh ngạc.

- Đây là có chuyện gì?

Mộc Đầu bình tĩnh nói:

- Hành tinh Tử Vong có thể đánh văng những người có tu vi trên Vũ Thánh cũng là bởi vì Lôi Thần ở nơi đây đã bày ra kết giới, trung tâm kết giới chính là cái cây Hỗn Độn kia, hiện tại cây Hỗn Độn đã bị dọn đi thì hành tinh Tử Vong đương nhiên phải bị vỡ ra.

- Tại sao ông không nói sớm?

Vương Hạo trừng mắt với Mộc Đầu, nếu như ánh mắt có thể giết chết người, thì Mộc Đầu đã sớm biến thành từng cây tăm rồi.

Mộc Đầu vô tội nhún vai.

- Chuyện mấy trăm vạn năm trước, tôi nhất thời không nhớ ra được, hơn nữa, cậu cũng không có hỏi tôi mà?

- Ông...

Vương Hạo bị cái cây này làm cho tức giận nói không ra lời, lẽ nào Mộc Đầu không biết, hắn có thể nhàn nhã như vậy là bởi vì những cao thủ như Sở Thánh Hùng không có cách nào tiến vào giết hắn sao?

Nhưng một khi hành tinh Tử Vong bị nghiền nát, lấy tu vi Sở Thánh Hùng, cho dù hắn bị nhốt trong Tru Thiên Đại Trận, cũng có thể giơ tay lên tiêu diệt mình.

Lãng phí một miếng kim tệ sống lại như vậy, hắn cảm thấy thật sự không đáng chút nào.

Nghĩ tới đây, Vương Hạo lặng lẽ lùi về phía sau Mộc Đầu, định dùng Mộc Đầu làm tấm chắn.

Vẻ mặt Mộc Đầu hoàn toàn đen lại, đây tuyệt đối là người vô sỉ nhất hắn nhìn thấy trong suốt cả cuộc đời...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.