Trong một cánh rừng ở Thiên Cung Tinh vực.
Có một đàn khỉ đang nhảy qua nhảy lại trên nhánh cây rất vui sướng.
Cung chủ Thiên Cung, Hạ Phong ngồi ở bên cạnh nhìn chúng, nhưng trong đầu lại nghĩ đến hai câu nói lão tổ tông trước đây lưu lại, hôm nay nhìn chỉ đùa giỡn, từ đó về sau thiên địa mặc sức tiêu dao.
- Tôi đã nhìn mấy con khỉ kia rất nhiều lần, nhưng vì cái gì mà mãi không nhìn ra môn đạo trong đó?
Hạ Phong thì thào tự nói.
Lúc này, Hoa Dung Nguyệt sư phụ của Tiểu Hồ Ly từ trên cao hạ xuống, dùng giọng điệu sốt ruột nói:
- Cung chủ, việc lớn không tốt rồi, có người nhìn thấy tộc trưởng Thần tộc Thiên Thánh, Sở Thánh Hùng xuất hiện ở trong tinh vực.
Hạ Phong sửng sốt một chút, rồi hỏi ngược lại:
- Lão nhân này xuất hiện ở trong tinh vực có gì không đúng?
- Chúng tôi vừa nhận được tin tức.
Hoa Dung Nguyệt cười gượng nói:
- Vương Hạo nắm giữ một nửa huyết mạch Thần tộc Thiên Minh, cho nên Thần tộc phái Sở Thiên Huyền đi giết Vương Hạo, muốn bảo đảm huyết mạch thần tộc không truyền ra ngoài, kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, Sở Thiên Huyền bị Vương Hạo giết ngược lại.
- Cái gì? Cô nói Vương Hạo giết chết Sở Thiên Huyền rồi sao? Hắn làm sao làm được điều đó?
Hạ Phong kinh sợ đứng dậy, trong đầu hắn nhớ tới hình ảnh mười năm trước Sở Thánh Hùng dẫn theo Sở Thiên Huyền tới Thiên Cung.
Năm đó, Sở Thánh Hùng dẫn theo cháu trai bảo bối của mình là Sở Thiên Huyền tới Thiên Cung khiêu chiến, đánh cho đám tiểu bối Thiên Cung bọn họ hoa rơi nước chảy.
Hai loại thần thông của Sở Thiên Huyền lại càng khiến cho hắn có ấn tượng không thể xòa nhòa.
Đồng thời, hắn cũng tin tưởng loại thiên tài siêu cấp như Sở Thiên Huyền chắc chắn sẽ leo lên được đỉnh của vũ trụ này.
Nhưng có ai biết chỉ mười năm trôi qua, vị thiên tài siêu cấp này lại ngã xuống, mà lại ngã xuống ở trong tay tiểu tử Vương Hạo chỉ có tu vi Vũ Vương kia, chuyện này thực sự là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
- Tình huống cụ thể thế nào, chúng tôi vẫn không biết.
Hoa Dung Nguyệt lắc đầu.
- Lúc chúng tôi nhận được tin tức, Sở Thiên Huyền đã chết.
Hạ Phong thở ra một hơi, cảm khái nói:
- Quả nhiên không hổ danh là người lão tổ tông nói đến, điên cuồng quật khởi, ngay cả thần cũng không chống đỡ nổi.
Hoa Dung Nguyệt hỏi:
- Cung chủ, hiện tại Sở Thánh Hùng xuất hiện ở trong tinh vực, nhất định là muốn báo thù cho Sở Thiên Huyền, chúng ta phải làm sao?
Hạ Phong nhíu mày một cái, trầm giọng nói:
- Báo cho cung chủ Tiên cung Long... Long San San biết, hai tiên cung chúng ta cần phải liên thủ tạo áp lực cho Thần tộc.
Đồng tử Hoa Dung Nguyệt chợt co lại.
- Cung chủ anh dự định khai chiến với Thần tộc sao?
Hạ Phong lạnh lùng nói:
- Thần tộc có thể trốn ở trong không gian Thần Đạo yên tâm độ kiếp, nhưng bọn họ lại muốn hủy diệt hy vọng duy nhất của chúng ta, đây rõ ràng chính là đang khiêu khích ranh giới cuối cùng của chúng ta sao? Nếu như chúng ta vẫn không ra tay, lẽ nào ngồi ở đó chờ chết?
Đúng lúc này, giọng nói của một nữ nhân vô cùng bá đạo vang lên.
- Hạ cung chủ nói rất hay, dám đụng đến hi vọng cuối cùng của chúng ta, cho dù đối phương là Thần tộc cũng không được.
Hạ Phong và Hoa Dung Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cung chủ Tiên cung Long San San xuất hiện.
- Long San San, cô cũng thật không lễ phép!
Hoa Dung Nguyệt giận dữ.
- Nơi này là Thiên Cung, không phải là Tiên cung của cô, cô lại ngang nhiên xông tới như vậy là có ý gì?
- Cô tưởng bản cung muốn tới Thiên Cung của các cô à?
Long San San tỏ ra chán ghét nói.
- Nói thật, nếu không phải vì tìm các người hợp tác thì bản cung chủ thật sự không muốn tới chút nào.
- Cô...
Hoa Dung Nguyệt nổi giận đùng đùng.
Hạ Phong ngăn cản Hoa Dung Nguyệt, quay đầu lại nhìn về phía Long San San, khẽ nói:
- Nếu Long cung chủ cũng cảm thấy chuyện này được thì chúng ta cùng nhau liên thủ tạo cho Sở Thánh Hùng một chút áp lực, khiến cho hắn ở trong tinh vực không gây sự với Vương Hạo nữa.
- Liên thủ?
Long San San xem thường nói.
- Lần này tôi tới là muốn tìm Thiên Cung các người hợp tác, không phải tới liên thủ với anh.
Hạ Phong nhíu mày, hiếu kỳ hỏi:
- Long Cung chủ muốn hợp tác như thế nào?
Hai mắt Long San San hiện lên một tia sáng lạnh lẽo.
- Nếu đại kiếp nạn của vũ trụ tới thì ai cũng chạy không được, vậy không bằng chúng ta hợp tác đoạt lấy không gian Thần Đạo, sau đó hợp tác với Vương Hạo, hai bút cùng vẽ thì hi vọng sống tiếp của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Đồng tử Hoa Dung Nguyệt chợt co lại, cả kinh kêu lên:
- Long San San, cô đúng là một tên điên, cô lại muốn đoạt không gian Thần Đạo từ trong tay Thần tộc.
- Có thể không cướp được sao?
Long San San hừ lạnh một tiếng.
- Vốn tưởng rằng tranh thủ một chút thời gian để Vương Hạo có thể bình an độ kiếp, nhưng ai biết được Vương Hạo lại nắm giữ một nửa huyết mạch Thần tộc Thiên Minh, hiện tại Vương Hạo lại còn giết chết cháu trai bảo bối của Sở Thánh Hùng, các người cảm thấy Sở Thánh Hùng sẽ vì áp lực chúng ta tạo ra mà buông tha cho Vương Hạo sao?
- Chuyện này...
Cả Hạ Phong và Hoa Dung Nguyệt đều do dự.
Theo như hiểu biết của bọn họ thì huyết mạch thần tộc không thể để lọt ra ngoài được, chỉ cần bọn họ phát hiện thì kẻ đó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nói cách khác, Thần tộc và Vương Hạo nhất định phải một chết một còn, hơn nữa Vương Hạo lại giết chết Sở Thiên Huyền.
Lấy tính cách của Sở Thánh Hùng, hắn có thể buông tha cho Vương Hạo sao? Nếu có thì mới đúng là gặp quỷ.
Nếu như Vương Hạo chết, bọn họ cũng sẽ xong đời, nhưng Thần tộc vẫn có thể ở trong không gian Thần Đạo tiêu diêu tự tại.
Nếu trước sau gì cũng phải chết thì không bằng liều mạng khiến cho Thần tộc cũng không được sống tốt.
Nếu quả thật có thể cướp được không gian Thần Đạo, như vậy bọn họ cũng có một chốn yên ổn, lại thêm đấng cứu thế Vương Hạo, bọn họ nhất định có thể bình an vượt qua đại kiếp nạn mà lão tổ tông nói đến.
Nếu như không thành công thì họ cũng có thể kéo Thần tộc xuống nước, vậy cũng là điên cuồng một trận trước khi chết.
Long San San không nhịn được nói:
- Hạ cung chủ, hợp tác hay không hợp tác thì nhanh nói một câu đi, không nên dây dưa như nữ nhân.
Khóe mắt Hạ Phong giật giật mấy cái, hắn rất muốn hỏi một câu, đại tỷ, bản thân cô lại không phải là nữ nhân sao?
Mày liễu của Hoa Dung Nguyệt nhăn lại:
- Long San San, suy nghĩ của cô thật sự không tệ chút nào, nhưng cô biết không gian Thần Đạo ở nơi nào không?
- Không biết!
Long San San dứt khoát nói:
- Vấn đề này trăm ngàn năm qua không có người nào có thể trả lời, cô cần gì phải hỏi tôi!
Vẻ mặt Hoa Dung Nguyệt hoàn toàn đen lại, cả giận nói:
- Ngay cả chuyện không gian Thần Đạo ở nơi nào cô cũng không biết, vậy phải làm như thế nào mới đoạt được nó từ trong tay Thần tộc?
- Ai cũng nói hồ ly thông minh, nhưng cô tại sao lại giống như ngực lớn mà không có đầu óc thế?
Long San San cho Hoa Dung Nguyệt một ánh mắt khinh thường nói.
- Hiện tại Sở Thánh Hùng đang ở trong tinh không, chỉ cần bắt hắn lại là có thể ép hỏi hắn xem vị trí của không gian Thần Đạo ở đâu.
Hoa Dung Nguyệt khiếp sợ tới mức ngây người, cô cảm giác Long San San thật sự điên rồi, cô ta lại muốn bắt sống đệ nhất cường giả tinh vực, đầu óc cô ta vừa bị lừa đá hay sao?
Hạ Phong gãi cằm.
- Chủ ý này cũng không tồi, chỉ cần bắt được Sở Thánh Hùng, như vậy cũng nhất định có thể biết được vị trí của không gian Thần Đạo.
- Cung chủ anh... Chẳng lẽ anh muốn sử dụng tới cái kia...
Hoa Dung Nguyệt quên cả hít thở, cô cảm giác thật sự sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
Hai mắt Hạ Phong hiện lên một ánh sáng màu vàng.
- Trước đây chúng ta lo lắng về thần thông của Thần tộc, cho nên không dám cùng bọn họ khai chiến, nhưng hiện tại dù sao cũng phải chết, vậy không bằng điên cuồng một lần đánh thử xem sao.
Lúc này ở trên hành tinh Tử Vong phía bắc xa xôi của tinh hệ.
Trong đầu Vương Hạo vang lên âm thanh của hệ thống.
- Đinh đinh, chúc mừng chủ nhân gây ra chiến tranh cấp tinh vực, thu được bốn mươi ngàn vạn điểm tội ác, nếu như chiến tranh tiếp tục thăng cấp thì phía sau sẽ còn có thưởng...