Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 119: Chương 119: Chúng ta không phải đang khoe của




Vương Hạo như con thuyền cô độc trong sóng lớn, bơi ở trong đại dương người lây nhiễm.

Chỗ hắn đi qua, cự kiếm quét ngang, tiếng súng bắn bi...

Không lâu sau, đã có đên mấy trăm nam tử bị bắn nát chỗ đó, nằm trên mặt đất kêu rên không ngớt.

Cảnh này khiến mười vạn người lây nhiễm nhìn Vương Hạo đầy hoảng sợ, đây quả thực là một tên biến thái siêu cấp.

Không chỉ là có đam mê bắn bi biến thái, phương diện võ đạo cũng siêu cấp biến thái, bộ pháp Hồn Nhiên Thiên Thành, Tinh Thông Cự Kiếm, Tinh Thông Súng Ống, mọi người thấy mà hoa cả mắt.

Thấy tình cảnh này, đám người lây nhiễm đã dần sinh ra ý nghĩ thoái lui, căn bản không dám lên trước.

Bởi vì trúng vi-rút zombie, khiến cho bọn họ ngay cả phân nửa sức chiến đấu cũng không phát huy ra được, lúc này tiến lên không thể nghi ngờ liền trở thành mục tiêu sống của Vương Hạo, thử hỏi có nam nhân nào không thương tiếc hai cái đó của mình.

Nhưng Vương Hạo đang thoải mái đánh thì lại mất hứng, bắn nát bi chính mỗi phát một vạn, hiện giờ điểm đã đưa tới cửa, làm sao có thể để cho bọn họ chạy, không thể thế được, đuổi theo!

Vì vậy liền xuất hiện một màn, mười vạn người cuống quít chạy trốn, Vương Hạo cầm súng tự động đuổi theo ở phía sau.

Thấy tình cảnh này, trong lòng hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu là vạn mã bôn đằng, bọn họ thực sự bị loại yêu thích đặc biệt này của Vương Hạo dọa sợ, nào có người thích bắn bi như vậy chứ?

Ở Cơ sở số 11 như vậy, đến nơi này vẫn như thế, ở nhà mất mặt thì cũng bỏ đi, nhưng bây giờ trên Thiên Minh Tinh khắp nơi đều là người của Công hội Người Mạo Hiểm, nếu chuyện này truyền đi, đến lúc đó thật đúng là đem mặt mũi coi như tinh hệ Ngân Hà đi là vừa, như vậy thật sự ổn sao?

Không lâu sau, một nhóm lớn các cô gái đứng ở trước mặt của Vương Hạo, đem nam nhân của bọn họ che chở hoàn toàn ở sau người.

Thấy thế, trong lòng hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu toát mồ hôi lạnh, trong thời gian ngắn như vậy, đã có tới hơn 1000 đản đản vỡ nát trong tay Vương Hạo, đây quả thực là người chuyên chế tạo thái giám!

Vẻ mặt Vương Hạo bất đắc dĩ nhìn các cô gái phía trước:

- Các người có thể nhường cho ta một chút hay không, chỉ cần cho ta đánh cho đã, tôi xuống giá còn không được sao?

Mười vạn người hoảng sợ tóc gáy dựng đứng, thân thể theo bản năng lui ra phía sau một bước, đây rốt cuộc là tên dị nhân ở đâu chui ra thế?

Không chỉ có nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, còn sỉ nhục người già, hiện giờ còn bắn nát chỗ đó của hơn một ngàn nam nhân, còn lộ ra một bộ thần tình chưa thỏa mãn, ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu đam mê với loại hành động như thế này chứ?

Vào giờ khắc này, khi Vương Hạo bị mọi người âm thầm mắng chửi trong lòng là các danh hiệu như gian thương vô sỉ, ác ma, đánh đản ma vương, đồng thời cũng đang không ngừng chửi bới Vương Hạo, đời này không thể có con.

- Leng keng, chúc mừng chủ nhân được mười vạn người dân phỉ nhổ, thu được 100 vạn điểm phản diện.

- Chỉ có một triệu điểm!

Vương Hạo bĩu môi, vừa rồi hắn bắn hơn một nghìn phát súng, mỗi một phát đều trúng mục tiêu, tổng cộng thu được mười triệu điểm phản diện, hiện giờ tổng cộng có 5140 vạn điểm phản diện.

Đương nhiên, nếu như việc này truyền ra, hắn còn có thể thu được thêm không ít điểm số phỉ nhổ nữa.

Chẳng qua, đối với chừng này điểm số, Vương Hạo cũng không còn thấy chỗ bi còn thừa lại còn lực hấp dẫn nữa.

- Chúng ta không cần xuống giá, mười tỉ, chúng ta sẽ bỏ ra.

Một người đàn ông đối diện quả quyết gật đầu đồng ý, tuyệt không dám dong dài. Bọn họ bây giờ thực sự là sợ rồi, không muốn giống như mấy người kia, bị bắn nát bi, lưu lại bóng ma trong lòng.

- Kỳ thực tôi cảm thấy mười tỉ cũng hơi nhiều, hay thế này nhé, tôi bán cho mọi người năm tỉ một phần thuốc giải, đại giới là chỉ cần các nam nhân tự hiến bi của bản thân, sau đó đến y viện, chưa đến mười triệu là có thể chữa khỏi rồi.

Vương Hạo nhẹ nhàng khuyên nhủ.

Nhưng mấy người đàn ông đối diện quả quyết lắc đầu cự tuyệt, tỏ ý không cần xuống giá.

- Người thiếu niên, chúng ta đều là người có thân phận, có địa vị, tuyệt đối không quan tâm tới có mười tỉ.

- Chỉ có mười tỉ một phần thuốc giải, mới có thể thể hiện ra thân phận của chúng ta.

- Đúng vậy, chúng ta không phải đang khoe của, mà là đang nói sự thật.

- ...

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu triệt để quỳ trước Vương Hạo, lão đại đúng là lão đại, làm thịt người khác một đao, lại còn có thể khiến người ta coi đây là quang vinh, không phục không được mà!

- Ai!

Vương Hạo thở dài, tỏ ý quá thất vọng rồi, chẳng qua kiếm được tiền thì xem như là vẫn tốt.

- Leng keng, chúc mừng chủ nhân thành công kiếm được tiền từ kế hoạch xấu xa, thu được 1000 vạn người phản đối...

Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, sau đó vui vẻ chỉ huy Tiền Vạn Dương, Trần Diệu bắt đầu bán thuốc giải...

...

Thiên Minh Tinh, một tòa trang viên sang trọng.

- Ùng ùng!

Một tiếng vang thật lớn vọng ra, ánh lửa tứ tán ngất trời, bụi bặm che khuất cả bầu trời.

Tuyết Thiên Cầm yên lặng chăm chú nhìn một màn này, sau khi nhóm thành viên của tổ chức khủng bố DY đi vào trang viên, nàng liền đến tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm được một kho bảo hiểm vĩ đại, sau đó liền trực tiếp mạnh mẽ phá vỡ.

Sau khi tất cả đều khôi phục lại vẻ yên tĩnh, một đạo hắc quang phóng lên cao, từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy đó là một viên đá quý màu đen lớn chừng quả đấm.

- Đây là... Không gian bảo thạch...

Con ngươi Tuyết Thiên Cầm chợt co rụt lại, nếu như nàng nhớ không lầm, đây tuyệt đối là không gian bảo thạch, một trong những loại bảo thạch cao quý nhất trong Liên Bang Tinh Tế.

Nếu có không gian bảo thạch lắp lên phi thuyền vũ trụ, có thể khiến phi thuyền vũ trụ có năng lực thực hiện bước nhảy không gian của bảo thạch.

Đương nhiên, nếu như võ giả có tu vi cường đại, cũng có thể sử dụng không gian bảo thạch để di chuyển trong không gian.

Chẳng qua, số lượng không gian bảo thạch lại cực kì thưa thớt, theo nàng biết, hiện nay số liệu Liên Bang Tinh Tế công khai ra, chỉ có không đến 20 khỏa không gian bảo thạch, nhưng lại đều ở trong tay võ giả tu vi cường đại hoặc là thế lực lớn, là bảo bối cấp vũ trụ chân chính.

Mà khi tổ chức khủng bố DY biết có bảo bối này, liền phát động công kích Thiên Minh Tinh cũng không có gì kỳ quái.

Dù sao nếu như cướp trắng trợn, quân đội Thiên Minh Tinh tuyệt đối sẽ không mặc kệ ngồi xem, phỏng chừng bên này vừa mới cướp được còn chưa kịp rời đi, bên kia đã bị quân đội Quân Bộ trú đóng ở Thiên Minh Tinh bao vây, hoặc là trực tiếp bắn rơi.

Nhưng nếu như phóng ra vi-rút zombie, rồi thừa dịp tất cả mọi người vội vàng tranh đoạt di sản, bọn họ đích xác có thể rất thoải mái lấy được không gian bảo thạch.

Hơn nữa chuyện thả ra vi-rút zombie đối với tổ chức khủng bố DY mà nói, còn thật sự không coi vào đâu, dù sao hàng năm bọn họ đều làm mấy lần.

- Động tác tất cả nhanh lên một chút, đội tuần tra của Quân Bộ sắp đến rồi.

Đại Ngưu luôn miệng kêu lên.

Đám người Hoàng Mao cũng không dám dong dài, rất nhanh tiến lên, cất không gian bảo thạch vào trong một cái hộp.

- Ha ha...

Hi Dung Hiên cười lớn một tiếng, thân ảnh dần hiện ra sau màn lửa.

- Ta còn đang thắc mắc vì sao tên Sơn Miêu kia lại phải để cho bọn ta đi hấp dẫn chú ý của Quân Bộ, thì ra hắn là đánh chú ý lên viên không gian bảo thạch này.

- Là kẻ nào!

Thành viên tổ chức khủng bố DY kinh hãi, rất nhanh rút vũ khí ra, chỉ thấy được một bình dược tề màu đen bay tới chỗ bọn họ.

- Là vi-rút zombie nguyên thủy!

Mọi người hoảng sợ kêu to, nhanh chóng tránh đi, tuy là bọn họ đã sử dụng thuốc kháng sinh, nhưng đối mặt với loại vi-rút nguyên thủy nồng độ cao này, thuốc kháng sinh căn bản không đủ khả năng ngăn cản, nếu nhiễm phải một chút thôi, lập tức cũng sẽ biến thành người lây nhiễm.

Đáng tiếc bình dược tề màu đen đó vẫn là choang một tiếng vỡ ra trên mặt đất.

Con ngươi Tuyết Thiên Cầm chợt co rụt lại, rất nhanh thối lui về phía sau, tuy là Ám Linh Thể của nàng có thể hấp thu kịch độc của thiên hạ, nhưng với tu vi hiện tại của nàng, muốn hấp thu loại vi-rút zombie cao cấp này, còn có chút khó khăn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.