Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 208: Chương 208: Cưỡng hôn quá bá đạo




Bệnh viện Thiên thánh, trong hoa viên.

Hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu nhìn Đóa Đóa và Lăng Tiêu vui vẻ trò chuyện, trong lòng có chút không đành lòng.

- Tiền Vạn Dương, lão đại làm như vậy không phải là quá thiếu đạo đức sao! ?

Trần Diệu không nhịn được hỏi.

Tiền Vạn Dương thở dài:

- Làm như vậy tuy rằng tàn nhẫn một chút, nhưng đây cũng là vì tốt cho Lăng lão đại, so cùng với tiền đồ mờ mịt, không bằng chừa chút hồi ức tốt đẹp, tao cảm giác lão đại làm không sai.

Trần Diệu ngẫm nghĩ, cảm giác cũng có đạo lý. Thân phận của Lăng Tiêu bọn họ không biết, nhưng tuyệt đối không tầm thường rồi, nếu đi cưới cháu gái một đại văn hào của Diệu Thiên Liên bang, sau này tuyệt đối vào không được cao tầng của Tinh Tế liên bang.

Thậm chí làm không tốt, còn có thể lưng đeo tội danh thông đồng với địch.

Sở dĩ hai người này ở cùng một chỗ căn bản không có tương lai, so cùng với như vậy, còn không bằng sớm làm cho Lăng Tiêu tuyệt vọng.

- Cậu xem, Lăng lão đại đi rồi, dường như đi mua kem rồi.

Trần Diệu lôi kéo Tiền Vạn Dương.

- Chúng ta đi!

Tiền Vạn Dương và Trần Diệu hai người đi về phía Đóa Đóa.

Lúc này gương mặt Đóa Đóa đầy nụ cười. cô vừa rồi nói chuyện đặc biệt hợp ý cùng Lăng Tiêu, phát hiện Lăng Tiêu không chỉ nho nhã lễ độ, kiến thức vô cùng uyên bác, còn đẹp trai như vậy, nhất là lúc ca hát, loại thần tình u buồn đó, khiến cho người ta không nhịn được đau lòng thương hắn đến ba giây đồng hồ.

- Có nghe hay không? Thiên Địa Cúc Hoa hiệp bên trong Lang Hành Thiên Hạ vừa rồi ca hát tại nơi này.

- Thiên Địa Cúc Hoa hiệp? Chính là cái tên biến thái nam nữ đều thông sát đó hả! ?

- Chính là hắn, nghe nói hắn vừa rồi hát bài hát kia, chính là hát vì cái tên nam nhân đầu tiên cướp đi cúc hoa của hắn đó.

- Không thể nào! ? Trên đời thực sự có người như thế! ?

- Ngươi không nghe hắn hát sao, cúc hoa tàn phế, tổn thương đầy đất? Đây là ý tứ cúc hoa bị phá nát rồi. . .

- Thiệt hay giả đó! ?

- Không tin, ngươi có thể vào trang web chính thức của Lang Hành Thiên Hạ xem một chút, bên trong có tư liệu của vị Thiên Địa Cúc Hoa hiệp này.

- . . .

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Đóa Đóa biến mất, trong lòng không nhịn được nhảy dựng lên, ca hát ở chỗ này? Nam nữ thông sát? Thiên Địa Cúc Hoa hiệp? Sẽ không phải là Lăng Tiêu đại ca chứ! ?

Nghĩ tới chỗ này, Đóa Đóa ôm tâm tình thấp thỏm mở ra trang web chính thức của Lang Hành Thiên Hạ, khi cô nhìn thấy ảnh chụp của Lăng Tiêu và giới thiệu xong, đầu óc đầy sự choáng váng. Cô không ngờ lại hàn huyên thời gian dài như vậy với loại biến thái này.

- Đóa Đóa tiểu thư, kem đến rồi.

Lăng Tiêu trong tay cầm hai cây kem vị ngọt đồng, gương mặt vui vẻ chạy tới.

Đóa Đóa mặt lạnh nhận lấy kem, không hề nghĩ ngợi trực tiếp cắm vào trên mặt Lăng Tiêu, sau đó lạnh lùng nói:

- Đi chết đi!

Nói xong, tức hừ hừ rời đi.

Lăng Tiêu sửng sốt tại nguyên chỗ, đây là thế nào! ? Vừa rồi bọn họ không phải là rất tốt sao! ? Vì sao chỉ chớp mắt liền biến thành như vậy! ?

- Đóa Đóa!

Khi Lăng Tiêu kịp phản ứng, vội vàng đuổi theo Đóa Đóa, bắt lại cánh tay của Đóa Đóa, muốn hỏi cho rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

- Buông tay, anh là cái tên biến thái!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa giận dữ, lật tay tát vào gò má của Lăng Tiêu.

- Ai ôi!!!, nữ nhân này thật hung tàn a!

Xa xa, Vương Hạo ôm một thùng bắp rang đang hứng thú say sưa nhìn tình cảnh trước mắt này.

Nhạc Huyên lườm liếc nguýt Vương Hạo một cái, cô sớm nên nghĩ tới, Vương Hạo chơi trò cây gậy đánh uyên ương căn bản cũng không phải là vì tiền đồ của Lăng Tiêu, mà chỉ là để xem tuồng vui này, nếu không sao lại chuẩn bị chu toàn như thế.

Hạ Vi Vi cũng không khách khí ngồi ở bên cạnh Vương Hạo, bốc cốm nổ lên ngồm ngoàm ăn lấy ăn để:

- Vương Hạo, anh nói Lăng đại ca lát nữa sẽ làm cái gì?

Vương Hạo nhịn không được bật cười:

- Tối hôm qua tớ cho sư huynh ví dụ về việc tớ muốn cưỡng hôn Triệu Y Linh trên yến hội, nói cho ảnh biết, bất kể là nữ nhân kiêu ngạo thế nào, hay là nữ nhân tức giận bao nhiêu, hoặc là muốn thổ lộ ra sao. . . Đều có thể dùng một nụ cưỡng hôn bá đạo, sau đó nói một câu thâm tình “Anh yêu em” để giải quyết vấn đề, kết quả anh ấy không ngờ lại rất tin tưởng. . . Ha ha. . .

- Phụt vèo. . .

Hai cô trong nháy mắt phun cả cốm ra. Tên khốn nạn này thực tế rất xấu rồi, hiện tại Lăng Tiêu ở trong lòng của Đóa Đóa kia chính là cái tên đại biến thái kia, cái này nếu mà hôn nữa. . .

- Đóa Đóa, anh yêu em. . .

Đúng lúc này, Lăng Tiêu lớn tiếng nói ra ba chữ kia, sau đó khi Đóa Đóa còn chưa kịp phản ứng, lập tức hôn lên.

Đóa Đóa trợn tròn mắt hạnh, trong đầu trống rỗng, cô không ngờ lại bị tên biến thái này hôn rồi.

Nghĩ tới chỗ này, Đóa Đóa không nói hai lời, liền đẩy Lăng Tiêu ra, mặt phấn mang theo sát khí, nắm chắc quả đấm nhỏ, nâng lên cái chân mảnh khảnh, lập tức tung ra một trận hành hung bùm bùm.

- Ai da, thật là quá thảm!

Vương Hạo không đành lòng lấy tay che khuất ánh mắt.

Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi thì nhìn Vương Hạo bằng một ánh mắt chê cười:

- Chơi khăm Lăng Tiêu thảm như vậy, lại còn có mặt nói ra những lời này.

Khi Đóa Đóa đánh xong Lăng Tiêu tức hừ hừ rời đi xong, Vương Hạo đi tới bên cạnh Lăng Tiêu sưng mặt sưng mũi, an ủi:

- Sư huynh, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, anh cần gì phải cố chấp như vậy! ?

Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi cùng đảo cặp mắt trắng dã, người này còn có thể cho chút mặt mũi không? Một mặt thì lừa chơi Lăng Tiêu, mặt kia lại qua giả bộ làm người tốt, thế gian đã không có ngữ ngôn nào để hình dung sự vô sỉ của Vương Hạo rồi.

Lăng Tiêu nặn ra một chút nụ cười so với khóc còn khó coi hơn:

- Sư đệ anh thực tế không hiểu nổi, tại sao lại như vậy? Anh có thể nói là đều án theo lời cậu dạy mà làm đó a! ?

Vương Hạo thở dài:

- Hiệu quả tôi cưỡng hôn Triệu Y Linh trên yến hội anh cũng thấy rồi đấy, sở dĩ phương pháp của tôi tuyệt đối là không có vấn đề, hết thảy nguyên nhân có lẽ là do anh nắm bắt thời cơ không tốt.

- Vậy anh hiện tại phải làm sao! ?

Lăng Tiêu liền vội vàng hỏi.

Vương Hạo hai mắt tỏa sáng, cừ thật, đây là tinh thần Hôi Thái Lang a! Không ngờ lại còn chưa hết hi vọng, cái này lại có kịch vui để xem rồi!

Nhạc Huyên thấy thế, vội vàng nói:

- Lăng đại ca, vị Đóa Đóa cô nương này đánh anh như vậy, vừa nhìn là biết không có cảm giác đối với anh, anh nếu tại dây dưa tiếp, đối phương không chỉ sẽ không thích anh, còn có thể sẽ chán ghét anh cả đời nữa.

Hạ Vi Vi cũng liên tục gật đầu:

- Lăng đại ca, vị Đóa Đóa cô nương này vừa rồi còn vui vẻ ra mặt với anh, nhưng đảo mắt liền xuất thủ đánh anh. Loại nữ nhân này vừa nhìn là biết thuộc loại hỉ nộ vô thường, so với lời anh nói là “biết điều đáng yêu” rõ ràng là không phù hợp cái nào hết a!

- Cái này. . .

Lăng Tiêu nhíu mày lại, vừa rồi hắn và Đóa Đóa nói chuyện trời đất rõ ràng rất vui vẻ mà! Tại sao đột nhiên biến thành như vậy, chẳng lẽ Đóa Đóa thật sự là loại nữ hỉ nộ vô thường đó?

Vương Hạo thất vọng lắc lắc, cái tên hàng này có ý chí lực thực tế quá không kiên định, khoảng cách so với Hôi Thái lang còn rất xa xôi a!

Hai cô nhẹ nhàng thở ra, cũng may là các cô nhìn thấy ánh mắt Vương Hạo không thích hợp, lập tức cố giúp Lăng Tiêu bỏ đi ý nghĩ đáng sợ kia, nếu không lần sau bị chơi khăm nữa, còn không biết bị khăm thành dạng gì.

- Đúng rồi, các cậu đi nói xin lỗi, kết quả như thế nào rồi?

Lăng Tiêu cố nặn ra vẻ tươi cười, đổi chủ đề.

Hạ Vi Vi đảo cặp mắt trắng dã:

- Hắn đâu phải đi nói lời xin lỗi, mà rõ ràng chính là đi khiêu khích, còn ước định cùng những đại văn hào kia, ba ngày sau diễn ra một tràng so đấu về văn học.

- So đấu văn học! ?

Lăng Tiêu sửng sốt một chút, đây là giở trò quỷ gì! ?

- Hắn còn tặng cho những đại văn hào ấy bản trân quý A cái gì V đó của các tiểu thư bồi rượu, tôi đoán chừng chờ bọn họ xem phim xong, nhất định lửa giận ngút trời. Chờ ba ngày sau sau, động tĩnh nếu có thể nhỏ hơn, đó mới gọi là quái sự.

Nhạc Huyên lắc lắc đầu, đối với bản lãnh rước lấy họa của Vương Hạo xem như hoàn toàn bội phục.

Lăng Tiêu khóe miệng giật một cái, không nhịn được hỏi:

- Sư đệ, cậu lại tính toán làm cái gì! ?

Vương Hạo khẽ nhếch khóe miệng lên:

- Không có gì, chỉ là nhìn thấy thân phận đều mấy lão già dịch này không đơn giản, định dùng bọn họ để làm chỗ dựa vững chắc.

- Chỗ dựa vững chắc! ?

Ba người vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, đại văn hào của Diệu Thiên Liên bang này sao lại trở thành chỗ dựa của bọn họ được! ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.