Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 713: Chương 713: Cửu Trọng Mộng Cảnh (2)




- Ta thế nào rồi?

Vương Hạo mở đôi mắt nhập nhèm ra, cả người chậm rãi tỉnh dậy.

Mà khi Vương Hạo mở mắt ra, lập tức ngốc lăng, hắn thấy mình đang nằm trong xe nôi của trẻ con.

- Có nhầm không, sao ta lại sinh ra lần nữa?

Vương Hạo trừng to mắt, không muốn chấp nhận chuyện này là thật.

Hắn lãng phí vô số tế bào não mới lớn lên được, nhưng sao lại quay về vạch xuất phát thế này chứ?

- Không đúng, đây là Cửu Trọng Mộng Cảnh, đây là mơ, ta phải nhanh chóng tỉnh lại mới được.

Vương Hạo nhíu mày, duỗi bàn tay nhỏ bé bấm chỉ quyết, muốn triệu hoán Thánh Minh Chi Nhãn ra.

Nhưng thử cả buổi, Thánh Minh Chi Nhãn cũng không xuất hiện.

- Chuyện gì xảy ra?

Sắc mặt của Vương Hạo ngưng trọng, chẳng lẽ Cửu Trọng Mộng Cảnh không phải là công kích linh hồn sao?

- Hệ thống, ngươi có ở đó không?

Vương Hạo gọi hệ thống.

- Bổn hệ thống chỗ nào mà không có?

Giọng nói của hệ thống vang lên.

Vương Hạo thở phào nhẹ nhõ, vội vàng hỏi.

- Cửu Trọng Mộng Cảnh này là có chuyện gì xảy ra?

Hệ thống giải thích.

- Thần thông Cửu Trọng Mộng Cảnh không phải là công kích linh hồn, nó chỉ phóng ra năng lượng thôi miên, làm cho đối phương lâm vào giấc ngủ say, hơn nữa còn sinh ra ảo giác, bắt đầu nằm mơ, đây là một loại thần thông rất khó phòng ngự.

Vương Hạo cau mày nói.

- Ta phải làm thế nào mới tỉnh lại được?

Hệ thống nói.

- Cảnh trong mơ chia làm chính tầng, người trúng chiêu không biết mình đang ở tầng bao nhiêu, chỉ có thể dựa vào nghị lực của mình giãy giụa khỏi giấc mơ, nhớ lấy, tuyệt đối không được ngủ thiếp đi, nếu không sẽ đi tiếp đến tầng tiếp theo của Cửu Trọng Mộng Cảnh.

- Dùng nghị lực của mình giãy giụa khỏi giấc mơ?

Vương Hạo nhăn mày lại, hỏi.

- Ta nhớ được danh hiệu Tiểu Vương Tử hố cha có kỹ năng kèm theo, hình như là vô liêm sỉ, công hiệu là giữ vững bản tâm, cái này có thể giúp ta đánh vỡ Cửu Trọng Mộng Cảnh ra ngoài không?

Hệ thống trả lời.

- Có thể, nếu ký chủ có thể giữ vững bản tâm, vậy thì tác dụng của công hiệu thôi miên sẽ vô dụng, từ đó thoát khỏi Cửu Trọng Mộng Cảnh.

Vương Hạo gật nhẹ đầu, hỏi tiếp.

- Cửu Trọng Mộng Cảnh này rất lợi hại, ta có cần đổi thêm thứ gì không?

Hệ thống mở miệng nói.

- Tất cả mọi thứ trong Cửu Trọng Mộng Cảnh đều là do mình tưởng tượng ra, nên chỉ cần ý chí kiên định không để bản thân bị dụ dỗ, vậy thì có thể thoát ra khỏi thế giới mộng cảnh, mà Lục Đạo Luân Hồi lại là thế giới chân chính, nó có thể làm cho ngươi cảm thấy đau khổ, tuyệt vọng, không thể giãy dụa, dù có nghị lực kiên định cũng không thoát khỏi… Vì vậy bản hệ thống không đề nghị ký chủ mua sắm gì cả.

Vương Hạo nghĩ lại, cảm thấy hệ thống nói rất có lý.

Một cái là thế giới hư huyễn, một cái là thế giới chân chính, đương nhiên hắn sẽ lựa chọn thế giới chân chính rồi.

Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng vang lên.

- Cục cưng tỉnh rồi sao, nhanh cho mẹ ôm một cái nào.

Vương Hạo hơi sững sờ, hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâm Thi Kỳ đang dịu dàng bế hắn lên.

Mà ở bên cạnh Lâm Thi Kỳ, còn có tiện nghi lão ba Vương Thiên Dật.

Ngay khi Vương Hạo đang ngẩn ngơ, con mắt của Vương Thiên Dật đã nổi lên ánh sáng lạnh, trong tay xuất hiện một thanh dao nhỏ, hung hăng đâm vào ngực Vương Hạo.

- Đứa con bất hiếu như ngươi, hôm nay ta phải giết…

Vương Thiên Dật điên cuồng cười to.

Cả người Vương Hạo run lên bần bật, một sự đau đớn trước nay chưa từng có lan ra khắp lồng ngực.

Đồng thời, ánh mắt của Vương Hạo cũng càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng chỉ thấy Lâm Thi Kỳ đang phát điên lau máu trên ngực của hắn, sự đau lòng, ánh mắt xót ruột kia xúc động thật sâu đến linh hồn của Vương Hạo.

Cũng chỉ vài giây đồng hồ sau, Vương Hạo hoàn toàn mất đi ý thức.

Đợi hắn mở mắt ra lần nữa, đã phát hiện bản thân đứng trong một mảnh phế tích, có lẽ đã đi đến tầng tiếp theo của Cửu Trọng Mộng Cảnh.

Vương Hạo sờ ngực, lẩm bẩm nói.

- Vì sao vừa rồi ta lại có cảm giác đau lòng đến như vậy? Thật sự là rất đau lòng…

- Ầm ầm…

Còn chưa dứt lời, một tiếng nổ lớn lập tức vang lên.

Vương Hạo ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Vương Thiên Dật đang nhanh chóng bay đến, sau lưng còn có một đám người lạ mặt đuổi theo.

Vương Thiên Dật nhìn thấy Vương Hạo, gấp gáp kêu to.

- Hạo nhi, con còn đứng đó làm gì? Nhanh chạy đi chứ?

Vương Hạo lại sững sờ, mới nhớ đến đây là tầng tiếp theo của Cửu Trọng Mộng Cảnh.

Vương Thiên Dật nhanh chóng rơi xuống trước người Vương Hạo, nghiêm túc nói.

- Đợi lát nữa ta sẽ ngăn bọn chúng lại, con nhanh chạy đi.

Nói xong, không đợi Vương Hạo phản ứng lại, Vương Thiên Dật đã túm lấy hắn dùng sức quăng ra ngoài, sau đó hét to một tiếng, đánh về phía những người đuổi theo.

Vương Hạo ngẩn ngơ nhìn Vương Thiên Dật, hắn cảm thấy đầu óc mình cực kỳ hỗn loạn, tình thương cha mẹ bao la như vậy, hắn đều có thể cảm nhận được, nhưng điều này cũng cản trở việc hắn phá tan mộng cảnh này.

Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên.

- Tâm ma của ký chủ bắt nguồn từ tình thân của cha mẹ, nếu như ký chủ không thể xử lý được chuyện này, chắc chắn sẽ làm cho tâm ma hoàn toàn bộc phát.

Vương Hạo nhíu mày hỏi.

- Vậy có cách gì khắc chế tâm ma của ta không?

- Có.

Hệ thống trả lời.

- Trong shop hệ thống có rất nhiều bảo vật có thể chống lại tâm ma, nhưng với số điểm bây giờ của ký chủ, chỉ có thể mua sắm Ngọc Trừ Ma mà thôi.

- Ngọc Trừ Ma?

Vương Hạo lẩm bẩm nói.

Một giây sau, thông tin về Ngọc Trừ Ma đã xuất hiện trước mặt hắn.

Ngọc Trừ Ma: Không có chức năng kèm theo, đeo nó lên người có thể ổn định tâm thần, không bị Tâm Ma quấy rối, giá đổi nó là 15000 ức điểm tội ác, cộng thêm một lần siêu cấp đánh gãy. ( Chú thích: Phạm vi sử dụng của Ngọc Trừ Ma là trước khi Phong Thần.)

- Con mẹ nó!

Vương Hạo chửi bậy một tiếng, trong lòng như có hàng vạn con ngựa phi qua.

Trong túi của hắn chỉ có 17350 ức điểm, bây giờ lại phải lấy ra 15000 ức điểm tội ác, còn cộng thêm một lần siêu cấp đánh gãy nữa.

Tức giận nhất là, Ngọc Trừ Ma này chỉ có thể sử dụng trước khi Phong Thần, sau đó là phải bỏ đi, ngay cả cướp bóc cũng không đến mức như vậy chứ?

Hệ thống cực kỳ bình tĩnh nói.

- Bảo vật khắc chế Tâm Ma cực kỳ đắt đỏ, nếu ký chủ nghĩ rằng nó quá đắt, vậy thì có thể học tập Quái Kiệt Thánh Sư, bỏ nhục thể bản thân, trốn vào trong Trấn Hồn Mộc, Cái này cũng có thể làm cho Tâm Ma không bạo phát.

Trong lòng Vương Hạo điên cuồng đậu xanh rau má, muốn anh biến thành người gỗ, thà giết anh đi còn hơn.

Đúng lúc này, Vương Thiên Dật rống to một tiếng đầy giận dữ.

- Muốn lấy mạng con trai ta, ta liều mạng với các ngươi.

Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Thiên Dật gầm thét to, bay về phía đám người kia, sau đó tự bạo nổ tung.

Trái tim Vương Hạo đập nhanh một nhịp, cực kỳ hổ thẹn, có xúc động muốn khóc, cực kì cảm động… Đủ loại cảm xúc đan xen vào một chỗ, làm cho hắn cảm thấy thật khó chịu.

- Không được, ta không muốn có những cảm xúc thế này.

Vương Hạo hít sâu một hơi.

- Đổi Ngọc Trừ Ma cho ta!

- Leng keng, chúc mừng ký chủ tiêu phí 15000 điểm tội ác, cộng thêm một lần siêu cấp đánh gãy, đổi một viên ngọc Trừ Ma.

Vương Hạo nhắm chặt mắt lại, khởi động kỹ năng Tiểu Vương Tử Hố Cha, vô liêm sỉ.

Một giây sau, bên tai Vương Hạo vang lên tiếng cười nhạo mỉa mai.

- Còn xưng là Lục Đạo Chúa Tể gì chứ, chẳng phải cuối cùng cũng rơi vào tay Thiên Mộng Thần Tộc chúng ta hay sao, lần này xem hắn có chết hay không...

&---------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.