Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 761: Chương 761: Đại náo thánh địa phật môn




Thiên Phật Tinh.

Phật Chủ Tháp.

Đây là Phật Chủ của phật giáo, cũng chính là nơi Thái Hư pháp sư tu hành lúc còn trẻ, hiện tại nó đã trở thành thánh địa trong lòng tất cả đệ tử của phật giáo.

Bên trong Phật Chủ Tháp.

Vẻ mặt Diệu Khổ đau buồn quỳ gối trước mặt Thái Hư.

- Mời Phật Chủ giáng tội!

- Đứng lên đi!

Thái Hư tiến lên đỡ Diệu Khổ dậy, không nhịn được hỏi:

- Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Lấy tu vi của ba người, chắc hẳn có thể dễ dàng đến pháp chế được vũ trụ của đối phương, nhưng vì cái gì cuối cùng hai người Diệu Âm, Diệu Năng lại hi sinh?

Diệu Khổ tự trách nói:

- Đều là lỗi của đệ tử, nếu như không phải đệ tử nửa đường cảm ứng được một tà vật xuất thế, không đi tiêu diệt nó, vậy bọn họ lại sẽ không hi sinh.

- Cho dù có tà vật xuất thế, con muốn đi tiêu diệt tà vật, bọn họ cũng không có lý do phát hiện ra các con mới phải?

Vẻ mặt Thái Hư mơ hồ nói:

- Phải biết rằng trên người các con đã được lão nạp gia tăng pháp lực, không cẩn thận tìm kiếm, căn bản không phát hiện được các con mới phải?

Diệu Khổ vô cùng ảo não nói:

- Bởi vì cái tà vật này xuất thế, có một tồn tại được Thiên Đạo đặc biệt quan tâm, cho nên khi đệ tử lộ diện, lập tức đã bị Thiên Đạo phát hiện ra, chỉ trong giây lát, hai người Diệu Âm vì hoàn thành nhiệm vụ đã lập tức xông vào không gian Thiên Mệnh, cuối cùng chỉ có đệ tử sống sót trở về.

Thái Hư thở dài.

- Thời gian cũng như sinh mạng, xem ra vũ trụ Thiên Phật chúng ta muốn tiến hóa thành cấp vũ trụ, nhưng vẫn chưa tới thời điểm!

Đúng lúc này, vũ trụ Thiên Phật có tiếng của Thiên Đạo Phật vang lên.

- Phật Chủ, Diệu Khổ bắt người được quan tâm đặc biệt kia trở về, nhưng vì sau khi đối phương đến vũ trụ chúng ta, lại biến mất không thấy nữa, cho dù ta thỉnh cầu ý thức vũ trụ hỗ trợ tìm kiếm, nhưng cũng không có phát hiện ra hắn.

- Còn có loại chuyện như vậy sao?

Thái Hư nhíu mày lại, chẳng biết tại sao trong lòng hắn có một dự cảm không tốt.

Diệu Khổ liền vội vàng nói:

- Phật Chủ, người này tên là Đường Tam Tạng, không chỉ là một thiên tài võ học, còn là Chúa Tể Lục Đạo, hắn còn lấy tu vi Vũ Tôn tập kích Chí Tôn, đồng thời thành công tước đoạt tất cả năng lực của Diệu Năng.

- Chúa Tể Lục Đạo? Vũ Tôn chiến đấu với Chí Tôn? Còn tước đoạt tất cả năng lực của Diệu Năng sao?

Vẻ mặt Thái Hư vỡ mộng, cảm giác cho dù Diệu Khổ đã trở về, nhưng đầu óc 0đã bị hỏng rồi.

Phải biết rằng, giữa Vũ Tôn với Chí Tôn phải vượt qua bốn cảnh giới lớn là Vũ Thần, Thiên Vị cảnh, Thần Vị cảnh, các thần, Chí Tôn, cho dù là tập kích cũng tuyệt đối không có khả năng làm được.

Còn có một Chúa Tể Lục Đạo tu vi Vũ Tôn, loại chuyện này có khả năng xảy ra sao?

Nhất là cướp đoạt tất cả năng lực của một vị Chí Tôn, loại chuyện này hắn chỉ mới nghe lần đầu, hoàn toàn chính là đang nghe chuyện thần thoại sao?

Diệu Khổ vươn ba ngón tay lên thề.

- Phật Chủ ngài phải tin tưởng đệ tử, người này thật sự khủng khiếp như vậy.

Thiên Đạo Phật mở miệng nói:

- Phật Chủ, người này có thể tránh thoát được ta và ý thức vũ trụ điều tra, có thể thấy được hắn thật sự rất lợi hại.

Diệu Khổ liên tục gật đầu nói:

- Phật Chủ, chỉ cần chúng ta bắt hắn lại, đồng thời sử dụng Phật Âm tẩy não, như vậy vũ trụ Thiên Phật chúng ta tiến hóa trở thành Thiên Cấp sẽ là chuyện ở trong tầm tay.

- Tạm thời đừng quan tâm tới tiến hóa trở thành vũ trụ Thiên Cấp nữa!

Thái Hư lộ ra sắc mặt nghiêm trọng nói:

- Nếu như người này kinh khủng đúng như các người nói, vậy phải mau chóng tìm ra được hắn, bằng không vũ trụ Thiên Phật chúng ta chắc chắn sẽ gặp đại loạn.

- Ngao...

Vừa dứt lời, một tiếng rồng ngâm kinh thiên từ bên ngoài truyền đến.

- Ầm ầm ầm...

Bất chợt có tiếng nổ lớn cuồng bạo không ngừng vang lên.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Thái Hư nhíu mày hỏi.

Giọng điệu Thiên Đạo Phật sốt ruột nói:

- Là Đường Tam Tạng, hắn lại có thể tới Thiên Phật Tinh.

- Đường Tam Tạng!

Diệu Khổ trợn tròn hai mắt, thật sự không có thể nào tin tưởng nổi, Đường Tam Tạng này lại có thể chủ động hiện thân.

- Buồn cười!

Trong nháy mắt vẻ mặt Thái Hư lạnh xuống, người này dám hiện thân không hề kiêng nể như vậy, tuyệt đối là đang trắng trợn khiêu khích.

Đúng lúc này, tiếng cười của Vương Hạo vang vọng toàn bộ Thiên Phật Tinh.

- Ha ha, Diệu Khổ con lừa ngốc, tôi thật sự phải cảm ơn ông, ở đây quả thực chính là thiên đường của tôi, ở nơi đây tôi có thể nhanh chóng trưởng thành.

- Không tốt, hắn muốn cướp đoạt đệ tử cửa Phật chúng ta!

Diệu Khổ vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng phóng về phía bên ngoài.

- Thật đúng là buồn cười, hắn lại có thể xem thánh địa phật môn của ta trở thành nơi đánh quái thăng cấp.

Thái Hư nổi giận, hóa thành một đường ánh sáng màu vàng lập tức biến mất.

Trong phút chốc, Thái Hư lại đi tới trước người Vương Hạo.

Chỉ thấy Tổ Long ở trên đường phố phá hủy xung quanh, Vương Hạo ngồi ở trên đầu của Tổ Long, hai chân bắt chéo, nhàn nhã bấm chỉ quyết, cướp đoạt sạch sẽ mỗi một hòa thượng phía dưới.

Mà hòa thượng phía dưới chỉ có thể phát ra tiếng kêu kinh sợ và nhanh chóng chạy thoát thân.

- Mọi người chạy mau đi!

- Người gọi là Đường Tam Tạng này là một ác ma, hắn quá kinh khủng.

- Hắn không chỉ có có thể cướp đoạt thọ nguyên, huyết khí, ngay cả thiên phú, chân khí hắn cũng có thể cướp đoạt được.

- Chỉ cần là người từng bị hắn cướp đoạt đều biến thành kẻ đần độn, trở thành một phế vật.

- Mọi người mau nhìn kia, là Phật Chủ, là Phật Chủ tới trừ ma!

- Phật Chủ cứu mạng!

- Ngã phật từ bi!

- ...

- Vèo...

Đúng lúc này, một tiếng xé gió gấp gáp vang lên, chỉ thấy Diệu Khổ nhanh chóng bay tới.

- Đường Tam Tạng, đạo hữu quá tàn nhẫn!

Diệu Khổ nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt biến thành kim nhân, hóa thành một đường ánh sáng màu vàng phóng về phía Vương Hạo.

Vương Hạo bĩu môi nói:

- Làm gì có tàn nhẫn với không tàn nhẫn chứ? Các người muốn trộm pháp tắc vũ trụ của chúng tôi, do đó hủy diệt vũ trụ của chúng tôi, tôi tới vũ trụ của các người, cũng là hủy diệt vũ trụ của các người, mọi người xem như là đạo bất đồng, không thể cùng mưu đồ việc lớn, không cần thiết phải dối trá như vậy.

- Thật hay cho một câu đạo bất đồng, không thể mưu đồ việc lớn.

Thái Hư tán thành gật đầu nói:

- Đạo hữu nói không sai, đáng tiếc đạo hữu chỉ là một Vũ Tôn có thể làm được gì?

Vẻ mặt Vương Hạo nghiêm túc nói:

- Không nên coi thường một Vũ Tôn như tôi, tôi sẽ mang đến khủng hoảng, tuyệt vọng cho các người, còn khiến các người phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

- Cầu xin tha thứ cái gì, đạo hữu mau giơ tay chịu trói đi!

Diệu Khổ hét lớn một tiếng, giơ nắm đấm lên lại đánh về phía Vương Hạo.

Vương Hạo bĩu môi, gọi hệ thống nói:

- Mở ra hệ thống lá chắn năng lượng cho tôi!

Hệ thống tiếng vang lên.

- Chúc mừng kí chủ mở ra hệ thống lá chắn năng lượng, mỗi giây tiêu hao một vạn điểm vũ trụ, nhưng chống đỡ tất cả công kích của vũ trụ Huyền cấp.

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, tiếng nổ kinh thiên hoàn toàn bao trùm thiên địa, ở trong nháy mắt sóng gió cuồng bạo đã cuốn ra ngoài, thổi bay tất cả mọi thứ trên mặt đất.

Mọi người ở đây đều mừng rỡ, cuối cùng đã tiêu diệt ác ma này.

Mà sau khi gió bão qua đi, vẻ mừng rỡ trên mặt tất cả mọi người lại hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự sợ hãi vô cùng.

Chỉ thấy Diệu Khổ đánh xuống một quyền, Vương Hạo không chỉ không có bất kỳ chuyện gì, còn một tay nắm lấy Diệu Khổ, mở ra hình thức cướp đoạt.

Vương Hạo nhíu mày.

- Anh xem anh đi, vết thương còn chưa lành lại tới làm tròn bổn phận của chủ nhà, tôi cũng thấy xấu hổ.

- Mau buông ra...

Diệu Khổ hoảng sợ kêu to lên, trong nháy mắt trong đầu hiện lên hình ảnh khi Diệu Năng bị tước đoạt tất cả.

- A...

Hắn còn chưa nói dứt lời, một tiếng kêu thảm thiết vang lên theo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.