Thiên Phật Tinh.
- A...
Diệu Khổ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, khí tức trên người đang từng bước giảm bớt.
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả hòa thượng ở đó đều kinh ngạc kêu lên.
- Tại sao có thể như vậy được?
- Đường Tam Tạng này rốt cuộc là thần thánh phương nào, làm sao có khả năng cướp đoạt Chí Tôn của Diệu Khổ được?
- Cướp đoạt Chí Tôn dã tính là cái gì, hắn vừa rồi còn phòng ngự được công kích Chí Tôn của Diệu Khổ.
- Các người nhìn, khí tức Chí Tôn của Diệu Khổ có chút suy yếu, chắc hẳn đã bị thương.
- Cho dù bị thương, cũng không có khả năng bị một Vũ Tôn cướp đoạt chứ?
- Anh không có nghe vừa rồi Đường Tam Tạng và Phật Chủ nói chuyện sao? Hắn nói hắn đến từ một vũ trụ khác.
- Một vũ trụ khác? Lẽ nào ở ngoài vũ trụ còn có vũ trụ sao?
- Không biết, tôi chỉ biết người có thể đi vào vũ trụ chúng ta, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản gì.
- Có đạo lý!
- ...
- Làm càn!
Thái Hư hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên lại hút Diệu Khổ từ trong tay của Vương Hạo tới.
- Cắt, lão tử cũng ăn uống no đủ, anh mới nhớ tới cứu người... ợ!
Vương Hạo còn chưa nói dứt lời, đột nhiên ợ hơi một tiếng, sau đó lại rùng mình một cái, tu vi trong nháy mắt từ Vũ Tôn cấp ba đột phá đến Vũ Tôn cấp bốn.
Tất cả hòa thượng ở đó trợn tròn hai mắt, tất cả lại đều kinh sợ kêu lên.
- Nói đùa? Như vậy đã đột phá rồi sao?
- Những người ở bên ngoài vũ trụ đều khủng khiếp thế nào sao?
- Các người có phát hiện không, căn cơ của hắn thật vững chắc!
- Đây cũng trái với định luật của vũ trụ đi?
- Đây không phải là khủng khiếp, quả thực chính là khủng bố!
- ...
Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên.
- Giơ tay chịu trói đi!
Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bàn tay của Thái Hư hóa thành một bàn tay khổng lồ, sau đó hung hăng đánh về phía hắn.
- Ầm ầm ầm...
Một giây tiếp theo, núi lở đất nứt, gió bão cuốn ra khắp mặt đất, tiếng nổ kinh thiên vang lên chấn động màng nhĩ mọi người.
- Tại sao có thể như vậy được!
Vẻ mặt Thái Hư đột nhiên đại biến, hắn không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
Vừa rồi khi Diệu Khổ công kích Vương Hạo, hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, một Vũ Tôn làm thế nào đỡ được công kích của Chí Tôn?
Nhưng bây giờ hắn cũng tự mình ra tay, Vương Hạo lại còn có thể đỡ được, điều này xác định không phải là đang nói đùa sao?
Khi gió bão chấm dứt, tất cả mọi người ở đó trong nháy mắt lại yên tĩnh không một tiếng động.
Chỉ thấy Vương Hạo vẫn nhàn nhã ngồi ở trên đầu rồng, vẻ mặt còn ghét bỏ nói:
- Tôi nói đám hòa thượng các người có thể sử dụng chút sức lực hay không? Thật đúng là làm cho tôi quá thất vọng rồi.
Trong nháy mắt, vẻ mặt Thái Hư trở nên nghiêm trọng, cho dù vừa rồi hắn không dùng toàn lực.
Nhưng có thể cảm ứng được rõ ràng, cho dù sử dụng toàn lực cũng không có cách nào phá vỡ được phòng ngự của Vương Hạo.
Đây cũng chính là nói, hiện tại trong vũ trụ Thiên Phật căn bản không có người nào có thể gây tổn thương tới cho Vương Hạo.
Chỉ cần Vương Hạo muốn, như vậy vũ trụ Thiên Phật chính là phó bản để hắn quét quái thăng cấp kinh nghiệm.
Diệu Khổ vô cùng hối hận nói:
- Xin lỗi với Phật Chủ, đệ tử không nên đưa tai họa này về.
Thái Hư khoát tay áo.
- Đây không phải là lỗi của con, ai cũng không nghĩ ra một Vũ Tôn lại có thể không để ý tới công kích của ta, tuy nhiên con nói rất đúng, chỉ cần tẩy não yêu nghiệt này, như vậy vũ trụ Thiên Phật chúng ta muốn trở thành Thiên Cấp vũ trụ sẽ là chuyện ở trong tầm tay.
- Vèo vèo...
Vừa dứt lời, từng tiếng xé gió gấp gáp vang lên.
Các hòa thượng ở đây ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đám hòa thượng tản ra khí tức của các Thần thượng cổ nhanh chóng bay tới, nhìn sơ qua một chút tối thiểu đạt tới hơn chín trăm người.
- Đây là chín trăm vị phật!
- Những người này đều là cao tăng đắc đạo, bọn họ lại có thể cùng xuất hiện.
- Có thể không xuất hiện sao? Hiện tại ngay cả Phật Chủ cũng không có biện pháp gì đối phó với người này.
- Đây rốt cuộc là ác ma gì, tại sao lại cường đại như vậy.
- Không biết, tôi chỉ biết nếu như không nhanh chóng tiêu diệt được hắn, phật môn chúng ta lại gặp nguy hiểm.
- ...
- Các phật? Cái vũ trụ này gọi các Thần thượng cổ là các phật sao?
Vương Hạo nhíu mày lẩm bẩm nói:
- Nhưng phật của vũ trụ Thiên Phật này khó tránh khỏi quá nhiều đi?
Âm thanh của hệ thống vang lên.
- Đây là bởi vì trong vũ trụ ban đầu của kí chủ, trải qua vài lần kiếp nạn lớn, vũ trụ Thiên Phật vẫn do phật môn thống trị, hoàn cảnh yên ổn này tất nhiên có thể sinh ra càng nhiều phật.
Vương Hạo khẽ gật đầu, hắn không tiếp tục rầu rĩ về việc này nữa.
- Bái kiến Phật Chủ!
Chín trăm vị phật cung kính quỳ rạp xuống trước mặt Thái Hư.
- Nếu đã tới, vậy liền bắt đầu đi!
Thái Hư khẽ gật đầu, sau đó ngồi xếp bằng ở trong hư không, bắt đầu niệm kinh phật.
- Yết Đế Yết Đế, Ba La Yết Đế, Ba La Tăng Yết Đế, Bồ Đề Tát Bà Ha...
Chín hơn trăm vị phật, còn có vị Chí Tôn Diệu Khổ này cũng nhanh chóng ngồi xếp bằng ở không trung, theo Thái Hư niệm kinh phật.
Lúc này, từng phù văn màu vàng từ trong miệng của những hòa thượng bay ra, đồng thời còn muốn bao vây xung quanh Vương Hạo.
- Ngao...
Tổ Long phát ra một tiếng rồng ngâm, sau đó nhanh chóng biến thành Kiếm của Chúa Tể.
Vương Hạo cũng cảm giác đầu óc không rõ ràng, hình như có ý thức đang không ngừng chui vào trong đầu hắn.
- Vương Hạo, đây là vật gì, thỏ bảo bảo tôi thật là khó chịu!
Tiểu Bạch ở trong túi áo của Vương Hạo không ngừng lăn lộn.
- Đây là Phật Âm tẩy não sao?
Chân mày Vương Hạo nhăn lại, bấm ra một đạo chỉ quyết, vội vàng thu Tiểu Bạch và Kiếm của Chúa Tể vào trong Tiên Linh cầu.
Đồng thời, Vương Hạo cũng mở ra danh hiệu kỹ năng tự mang theo tiểu vương tử hãm hại phụ thân, vô liêm sỉ, có thể không để ý tới tất cả lời đồn đại vô căn cứ, khiến cho tố chất tâm lý biến thành tiêu chuẩn nhất định.
Khi tiểu vương tử hãm hại phụ thân được mở ra, trong nháy mắt đầu óc của Vương Hạo bình tĩnh, lại không có loại cảm giác bị sửa đổi nữa.
- Đều nói hòa thượng niệm kinh gió mặc gió, mưa mặc mưa, tôi hiện tại lại tới thử một lần.
Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, bấm ra một đạo chỉ quyết, nhẹ nhàng búng một cái về phía một vị phật.
- A...
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy phía sau vị phật này xuất hiện một bóng người màu vàng, hắn đang nắm đầu của vị phật này, điên cuồng hấp thu tất cả những gì hắn có thể cướp đoạt được từ trong cơ thể này.
- Ào ào...
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả các phật ở đó đều xôn xao tiếng vang lên.
- Đường Tam Tạng này tại sao lại không có vấn đề gì?
- Lẽ nào Phật Âm của chúng ta không có hiệu quả sao?
- Không có khả năng, cho dù là Chí Tôn cũng có thể bị tẩy não, một Vũ Tôn làm sao có khả năng không bị ảnh hưởng được?
- Nhưng bây giờ người này vẫn đang vui vẻ kìa?
- Hắn có thể chống đỡ công kích của Phật Chủ, có lẽ còn có thủ đoạn khác để chống đỡ Phật Âm sao?
- Vậy phải làm sao bây giờ?
- ...
Thái Hư cau mày nói:
- Mọi người không cần loạn, cho dù người này nghịch thiên, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ hắn sao? Ngày hôm nay chúng ta nhất định phải liên thủ khiến cho hắn quy theo phật ta.
- Vâng!
Chín trăm vị phật trả lời một tiếng, tất cả đều bày ra bộ dạng ta không vào địa ngục còn ai vào địa ngục nữa.
- Má nó...
Vương Hạo trợn mắt há hốc mồm, phát hiện những hòa thượng thật đúng là quá đáng yêu.
Nhược điểm của hắn hiện nay là điểm vũ trụ không nhiều, không có cách nào tiếp tục sử dụng hệ thống năng lượng tấm lá chắn.
Nhưng những người này hết lần này tới lần khác không công kích hắn, trái lại cứ muốn sử dụng Phật Âm giúp hắn tẩy não.
Lẽ nào những người này không biết, thứ danh hiệu này không có hạn chế thời gian sao?
Ách, không đúng!
Những con lừa ngốc này dường như thật sự không biết loại danh hiệu buff này tồn tại...