- Bạch Linh!
Lý Vân Dương nhìn Bạch Linh rời đi, không nhịn được kêu lên một tiếng, nhưng hắn lại không đuổi theo.
Đây không phải là hắn bị thương không có sức lực đuổi theo, mà hắn không còn mặt mũi đuổi theo, cũng không biết đuổi theo thì nên nói cái gì.
Bạch Linh yêu hắn, hắn biết rõ, nhưng hắn vẫn bận tu luyện, cho nên cũng sẽ không để ở trong lòng.
Lúc này cũng đưa đến Bạch Linh càng lún càng sâu, cuối cùng bị Vương Hạo khẽ đẩy một cái, lập tức từ yêu chuyển thành hận, từ nay về sau ngay cả bằng hữu cũng không làm được.
Nếu như có thể lựa chọn, hắn sẽ thẳng thắn nói với Bạch Linh tất cả ngay từ lúc đầu đã, nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi.
- Thôi đi, vẫn nên nghĩ biện pháp cứu Khố Lạp ra trước đã!
Lý Vân Dương thở dài, sau đó ánh mắt lóe ra ánh sáng kiên nghị, hắn tuyệt đối không cho phép Khố Lạp rơi vào trong tay của loại ma vương như Vương Hạo này.
Vương Hạo gọi hệ thống.
- Hệ thống, thăng cấp kim tệ sống lại cho tôi.
- Hệ thống nhắc nhở, kim tệ sống lại thuộc về vật phẩm tiêu hao một lần, không thể tính là bảo vật trên ý nghĩa chân chính, nếu như thăng cấp nó sẽ có tỷ lệ thất bại.
- Thất bại?
Vương Hạo sửng sốt một chút, hỏi:
- Vậy sau khi kim tệ sống lại thất bại còn có thể sử dụng được không?
Hệ thống giải thích:
- Nếu như thất bại, vậy kim tệ sống lại sẽ biến mất.
- Biến mất!
Vương Hạo bắt đầu thét lên chói tai, hắn cảm giác hệ thống này không đáng yêu chút nào.
Phải biết rằng, hắn dám có bản lĩnh hoành hành vũ trụ, cũng bởi vì hắn nắm giữ kim tệ sống lại, nếu như thăng cấp không thành công, vậy không phải có ý nghĩa là sau này hắn không chơi được nữa sao?
Cho nên nhất định phải cố gắng suy tính một chút mới được, không thể chặt đứt đường lui của chính mình.
- Hệ thống nhắc nhở, nếu như nắm giữ ba lần cơ hội thăng cấp bảo vật, như vậy lại có thể thành công trăm phần trăm thăng cấp.
- Ba lần!
Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói:
- Đây cũng chính là nói, một lần cơ hội đại khái khoảng ba mươi phần trăm sao?
Hệ thống khẳng định nói:
- Một lần thăng cấp kim tệ sống lại sẽ nắm giữ ba mươi phần trăm cơ hội, ba lần cùng sử dụng có khả năng đạt được thành công trăm phần trăm.
- Nếu như thế, tiểu tử Lý Vân Dương anh không cần khổ sở nữa.
Vương Hạo liếc mắt nhìn Lý Vân Dương đang vô cùng thê thảm, suy tính nên làm như thế nào mới có khả năng từ trên người Lý Vân Dương lấy được hai lần cơ hội thăng cấp khác.
Hệ thống hỏi:
- Kí chủ có phải là dự định bảo tồn cơ hội thăng cấp lần này không?
Vương Hạo khẽ gật đầu,
- Tạm thời giữ lại cơ hội thăng cấp, chờ gom đủ ba lần cơ hội sẽ sử dụng.
- Được, hệ thống sẽ tự động bảo tồn cơ hội thăng cấp bảo vật lần này.
Hệ thống nhắc nhở:
- Trước mắt kí chủ vẫn có một lần cơ hội giảm giá, có cần hệ thống đề cử bảo vật hay không.
- Tạm thời không vội!
Vương Hạo suy nghĩ một lát, hỏi:
- Nếu như tôi muốn mua một phần truyền thừa các Thần thượng cổ, cần bao nhiêu điểm tội ác?
Hệ thống đáp:
- Truyền thừa các Thần thượng cổ phân ra thành bốn phẩm cấp, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, xin hỏi kí chủ hỏi là giá của phẩm cấp nào?
Vương Hạo gãi cằm.
- Truyền thừa Long Thần của Lý Vân Dương, còn có truyền thừa Chiến Thần của cha tôi là phẩm cấp gì?
- Truyền thừa Long Thần của Lý Vân Dương thuộc về trung phẩm, truyền thừa Chiến Thần của cha anh thuộc về thượng phẩm.
Hệ thống đáp lại.
Vương Hạo không nhịn được hỏi:
- Vậy lấy điểm tội ác của tôi hiện tại, cùng với giảm giá, có thể mua một phần m truyền thừa thượng cổcực phẩ hay không?
Hệ thống tức thiếu chút nữa chết máy, trong túi mình có mấy xu tiền, trong lòng không tính toán được sao? Thế nào lại không biết xấu hổ hỏi truyền thừa cực phẩm? Đây là thứ bản thân hắn còn chưa trưởng thành lên phản diện nhỏ có thể hỏi sao?
Thật sự không xem truyền thừa thượng cổ làm bảo bối, thật sự tưởng là giá cải trắng sao!
- Điều này, có thể mua hay không, anh cũng phải bảo một tiếng chứ?
Vương Hạo không nhịn được nói.
Hệ thống đáp:
- Có thể mua, chỉ có điều có thể nhận được hay không, lại xem bản lĩnh của kí chủ.
Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên, vội vàng hỏi:
- Có ý gì?
- Trên người ký chủ nắm giữ có chút điểm tội ác như vậy, muốn trực tiếp mua các truyền thừa Thần thượng cổ cực phẩm rõ ràng không có khả năng, nhưng trong hệ thống có bán ra địa đồ, có thể ở trong vũ trụ mịt mờ tìm được truyền thừa này hay không, lại phải xem bản lĩnh của kí chủ.
Hệ thống nói.
- Tìm bảo trong vũ trụ sao?
Ánh mắt Vương Hạo trong nháy mắt sáng lên, cảm giác đây sẽ là một trò chơi tốt, đồng thời cũng có thể làm trong lúc buồn chán.
- Xin hỏi kí chủ có mua địa đồ truyền thừa cực phẩm hay không?
Hệ thống hỏi.
Vương Hạo khẽ gật đầu.
- Mua địa đồ!
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ sử dụng cơ hội giảm giá, tốn 6 trăm triệu điểm tội ác, mở ra đĩa quay lớn truyền thừa cực phẩm, còn lại 3 trăm triệu điểm tội ác.
Một giây tiếp theo, trước mắt Vương Hạo xuất hiện một đĩa tròn, phía trên có bốn phần truyền thừa các Thần thượng cổ cực phẩm, theo thứ tự là Hỗn Độn Thiên Thần, Cực Quang Minh Thần, Vô Cực Tử Thần, Vũ Diệu Ma Thần.
- Đây là bốn vị thần đỉnh cấp ở thời kỳ thượng cổ sao?
Vương Hạo hiếu kỳ nói.
- Không sai, bọn họ chính là bốn vị thần mạnh nhất thời kỳ thượng cổ.
Hệ thống đáp.
- Mạnh nhất?
Vương Hạo không nhịn được hỏi:
- Vậy bọn họ mạnh như thế nào?
Hệ thống nói:
- Năm đó bốn người bọn họ bạo phát một trận đại chiến cuốn ra toàn bộ vũ trụ, nhưng cuối cùng người này cũng không thể làm gì được người kia, chỉ có thể mỗi người quay về nhà tìm mẹ mình.
- Cuối cùng bọn họ cảm giác mình sống quá lâu, quá buồn chán, cũng quá vô địch, vì vậy lại liên thủ chém giết Thiên Đạo lúc đó, khiến cho vũ trụ mất đi trật tự, cuối cùng hoàn toàn đổ nát, thời đại thượng cổ lúc đó kết thúc.
- Mãi đến sau hàng trăm triệu năm, vũ trụ sinh ra Thiên Đạo mới, lần này khiến cho thời đại mới xuất hiện.
- Bởi vì sống buồn chán lại chém giết Thiên Đạo, đồng thời cũng kết thúc thời đại thượng cổ!
Khóe mắt của Vương Hạo co rút, hắn bị bí mật kết thúc thời đại thượng cổ làm cho chấn động.
Đồng thời, hắn cảm giác bốn vị này mới thật sự là phản diện, lại có thể kết thúc một thời đại của vũ trụ.
- Chuyển động vòng quay cho tôi!
Vương Hạo hít một hơi thật sâu, trong lòng một mực cầu xin, truyền thừa này ngàn vạn lần không nên quá khó tìm.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ thu được bức vẽ về vùng đất truyền thừa của Vũ Diệu Ma Thần.
- Vũ Diệu Ma Thần? Vũ Diệu Thiên Ma Quyết?
Vương Hạo gãi cằm, chung quy cảm giác giữa hai người này có liên hệ gì đó.
- Hệ thống nhắc nhở, kí chủ học tập Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, sẽ có trợ giúp nhận được truyền thừa của Vũ Diệu Ma Thần.
- Có ý gì?
Vương Hạo vội vàng hỏi tới.
- 6 trăm triệu điểm tội ác chỉ trị giá từng đấy tin tức như vậy, hệ thống không sẽ tiết lộ nhiều hơn.
Hệ thống lãnh khốc nói.
- Lòng dạ hẹp hòi!
Vương Hạo bĩu môi, ánh mắt rơi vào trên thân của Lý Vân Dương.
- Vương Hạo nhanh thả Khố Lạp ra, bằng không tôi sẽ không dừng tay...
Lý Vân Dương nặng nề thở hổn hển, thân thể càng run rẩy lợi hại, rõ ràng sắp không chịu nổi.
Nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Vương Hạo, rất sợ Vương Hạo biến mất vậy.
Nhìn thấy được cảnh tượng như vậy, mọi người ở đây xúc động, đây tuyệt đối là tình yêu đích thực, vượt qua nam nữ, vượt qua thân thể, vượt qua tất cả, chỉ cầu một tình yêu đích thực của người bầu bạn tâm linh.
- Muốn Khố Lạp, đi ngay tới Lôi Khắc Tinh tham gia cuộc tuyển chọn thi đấu hộ vệ Lôi Khắc.
Vương Hạo ném lại một câu, sau đó vung tay lên, dẫn theo một đám người rời đi.
- Lôi Khắc Tinh!
Lý Vân Dương nhìn bóng lưng Vương Hạo rời đi, lại nhịn không được ngã xuống đất.
Đúng lúc này, một bóng đen đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Lý Vân Dương, ôm Lý Vân Dương lập tức biến mất.
- Ai?
Hương Hương và lão ma đầu chợt xoay người, cảnh giác nhìn xung quanh.
Chân mày Vương Hạo nhăn lại, cảm giác mình còn xem thường con trai của Thiên Đạo.
Tinh hệ Ngân Hà này mới ra khỏi thôn tân thủ, không chỉ có truyền thừa, có muội tử, còn được tiền bối cao nhân thưởng thức, thật đúng là lợi hại.
- Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ?
Tiền Vạn Dương hỏi.
Vương Hạo khoát tay áo.
- Không cần phải quan tâm tới hắn, có Khố Lạp ở trong tay, không sợ Lý Vân Dương không đến.
Rất nhanh, Thiếu Tướng Quân tiến vào trong Linh Giới cầu, phi thuyền số 1 cũng bay lên trời...