Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 731: Chương 731: Diễn viên nhập vào người.




- Ầm ầm...

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng nổ lớn.

Đồng thời, hai đạo uy áp khủng bố xuất hiện trong Tinh Hải, làm cho mực nước biển điên cuồng bốc lên.

Mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nói.

- Không tốt, lại có một vị Thượng Cổ Chúng Thần xuất hiện.

- Ngao...

Vừa dứt lời, một tiếng rồng ngâm vang vọng cả đất trời, bọn họ thấy được một con rồng lớn màu vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, sau đó hóa thành một người đàn ông trung niên tuấn mĩ.

- Long Thần!

Vu Thần nhịn không được nhăn mặt, không hiểu nổi vì sao Long Thần lại xuất hiện ở chỗ này.

Phải hiểu rằng, sinh vật như Long Thần là loại cực kỳ lười biếng, bình thường đều ngủ qua ngày, nhưng sao hôm nay lại chạy đến đây chứ?

Long Thần đi đến bên người Vương Hạo, nghiêm túc nói.

- Vương Hạo, về chuyện của ngươi và Tiểu Bạch thì ta đã rõ, lần này ta đến đây không phải là muốn làm phiền ngươi, ta chỉ cho rằng nếu Tiểu Bạch đi theo ngươi thì sẽ gặp nguy hiểm, mong rằng ngươi để ta đưa nó về Yêu Giới, ta sẽ dốc hết sức để bảo vệ nó an toàn.

- Ngươi đến muộn một bước rồi, Tiểu Bạch vừa bị lão già kia nuốt mất rồi.

Bỗng nhiên Vương Hạo khóc lóc thảm thiết nói.

- Tiểu Bạch số khổ của ta, ngươi năm nay mới năm tuổi, chỉ mới tuổi mầm tuổi lá, nhưng lại bị biến thành một đống phân hóa học, làm cho người tóc đen đưa tiễn thỏ lông trắng, ta thật đau lòng mà...

- Phụt...

Mọi người xung quanh lập tức phun, thằng khốn này đúng là được diễn viên nhập vào người, ở chỗ nào cũng có thể diễn được.

- Ăn!

Sắc mặt Long Thần đại biến, trong đầu là một mảnh trống rỗng.

Chí Tôn mà Yêu Giới khổ đợi mấy trăm vạn năm, vậy mà bị ăn mất thế sao? Ngươi chắc chắn ngươi không nói đùa sao?

Vu Thần lạnh lùng nói.

- Thằng nhóc kia nói bậy bạ gì vậy? Lão phu phu không biết Tiểu Bạch là cái gì hết!

Vương Hạo giận dữ nói.

- Cái tên hung thủ giết thỏ nhà ngươi, bây giờ có chối cũng vô dụng, ngươi nghĩ tất cả mọi người ở đây là kẻ mù sao?

Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu trái lương tâm, ai cũng có dáng vẻ nhìn trò hay không chê chuyện lớn.

Vu Thần nhịn không được nói.

- Lão phu không muốn cãi nhau với ngươi, một con thỏ thôi mà, ăn thì cũng đã ăn rồi, người có thể làm gì lão phu chứ?

Vừa dứt lời, cả đám người cho Vu Thần một ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác, lần này thì có cho vui để xem rồi.

- Ngao…

Long Thần gầm lên một tiếng, hắn hóa thân thành Kim Sắc Cự Long, chân khí quanh người nhanh chóng phun trào, làm cho hư không nổi lên từng đợt gợn sóng, dùng tư thái không gì có thể đỡ nổi phóng về phía Vu Thần.

- Long huynh, bản thần giúp ngươi một chút sức lực.

Lôi Thần vui mừng, hai chân hắn đạp xuống đất, Lôi Thần Thương trong tay bộc phát ra một đạo Lôi Quang đâm về phía Vu Thần.

- Bịch bịch…

Đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Cả đám người quay đầu nhìn lại, đã thấy những người đi tìm bảo vật kia đã chạy đến, mà những người này còn đang thảo luận những truyện mà bọn họ vừa nhìn thấy.

- Ta thật sự không ngờ rằng, Liên Minh Chính Nghĩa đều là loại người như vậy.

- Còn không phải sao, cung điện đã bị hủy mất, vậy mà bọn họ còn không quên bắn kích tình ra bốn phía.

- Cung điện bị hủy đã là gì, ngay cả Thượng Cổ Chúng Thần cũng đã đánh đến nơi, vậy mà bọn họ vẫn chơi được, đúng là bội phục.

- Nhất là Hùng Phi, đã bị làm thành da bọc xương rồi mà có muốn tham dự vào trong đó, không phục cũng không được.

- Sức chiến đấu của Bạch Diễm và Chính Nghĩa quá mạnh, Hùng Phi chịu khổ rồi.

- Đừng có nói năng bậy bạ, bọn họ đã trúng mị dược rồi.

- Đây là mị dược gì thế, lại làm cho hai vị Thần Vị Cảnh như Chính Nghĩa và Hùng Phi cũng không chống lại được?

- Ai mà biết, dù sao Bất Tử Hiên Thiếu là kẻ đê tiện, có những vật đó cũng là bình thường.

- Ta cảm thấy chúng ta đừng đắc tội Bất Tử Hiên Thiếu, tên này quá biến thái.

- Còn không phải sao, ải thứ nhất là đá Khảo Vấn Tâm Linh, đã trực tiếp loại hơn một nửa.

- Nếu không nhờ Lôi Thần xuất hiện, chúng ta xong đời là cái chắc.



Sắc mặt của Bất Tử Hiên Thiếu biến thành màu đen, trong lòng tức giận mắng to, loại súng kích tình bắn ra bốn phía này không phải là cho hắn nghĩ ra, liên quan cái rắm gì đến hắn? Hắn không cõng cái nồi này đâu!

- Leng keng, chúc mừng ký chủ một lần làm hại ba con trai Thiên Đạo, làm cho trong lòng bọn họ xuất hiện bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa, nhận được năm lần siêu cấp thăng cấp.

Bỗng nhiên hai mắt Vương Hạo sáng lên, lần ban thưởng này vậy mà được năm lần siêu cấp thăng cấp.

Cuối cùng cũng có thể thăng cấp Phục Sinh Kim Tệ, sau này trong vũ trụ này không còn ai là đối thủ của hắn nữa.

- Leng keng, hệ thống nhắc nhở ký chủ, ký chủ đã có hơn năm lần siêu cấp thăng cấp, phải chăng muốn thăng cấp Hệ Thống?

- Thăng cấp Hệ Thống?

Vương Hạo sửng sốt một chút, chẳng lẽ bây giờ Hệ Thống thăng cấp cũng cần cơ hội siêu cấp thăng cấp sao?

Hệ thống trả lời.

- Chính xác, hệ thống thăng cấp lần thứ 3, cần năm cơ hội siêu cấp thăng cấp.

Vương Hạo hỏi.

- Vậy hệ thống sau khi tăng cấp xong, có thêm chỗ tốt gì?

Hệ thống trả lời.

- Sau khi tăng cấp xong, tất cả bảo vật bên trong hệ thống đều hạ giá, điểm tội ác sẽ thay đổi thành điểm vũ trụ, tỉ lệ một ngàn vạn được một, đồng thời mở ra rút thưởng lớn Cực Phẩm Luân Bàn, chỉ cần đủ điểm vũ trụ, có thể tùy thời mà rút thưởng.

Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói.

- Nghe có vẻ được đấy, vậy thì bây giờ không tăng cấp Kim Tệ Phục Sinh, nếu sau này rảnh rỗi thì đến nhà Tiểu Lộ Lộ ngồi một chút, chắc chắn có thể chiếm được phúc lợi cơ hội siêu cấp thăng cấp.

Hệ Thống hỏi.

- Ký chủ có muốn thăng cấp hệ thống không?

Vương Hạo gật đầu.

- Tăng cấp cho ta.

- Leng keng, hệ thống thăng cấp cần thời gian một tháng, tạm thời đóng lại nhắc nhở ngôn ngữ, những công năng khác được vận hành bình thường, nếu ký chủ nhàm chán, có thể đi làm người tốt trong một tháng.

Vương Hạo ghét bỏ nói.

- Ta không phải là người tốt lành gì, ta là anh hùng, một siêu cấp anh hùng.

Hệ Thống im lặng, vị ký chủ này đúng là không biết xấu hổ, chẳng lẽ hắn không biết rằng, hắn không còn chút lòng tự trọng nào nữa để rớt hay sao?

- Ầm ầm…

Lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng nổ lớn.

Chỉ thấy Lôi Thần, Long Thần đang đại chiến Vu Thần giữa không trung, ánh sáng vàng kim nhuộm vàng cả Tinh Hải.

- Hừ, hai người các ngươi đánh một, nghĩ lão phu đây dễ ức hiếp lắm phải không?

Vu Thần hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên một con rối nhỏ xuất hiện trong tay, hắn nhanh chóng cho máu tươi của Lôi Thần đập vào con rối.

Lúc này, trên Tinh Hải có gợn sóng mãnh liệt, từng đợt sóng lớn bốc lên không ngừng, bầu trời xuất hiện nhiều mây, giống như có đồ vật gì đó đáng sợ sắp xuất hiện.

Đồng thời, từng sợi phù văn bao bọc lấy con rối, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

- Không được.

Sắc mặt của Lôi Thần trở nên kinh hãi, nhanh chóng phóng về phía Vu Thần, mong rằng có thể ngăn cản Vu Thần lại.

- Lôi Thần, tốc độ của ngươi quá chậm!

Vu Thần nhếch miệng cười, nhanh chóng bấm một đạo chỉ quyết, hét lên một tiếng.

- Hợp!

- Ầm ầm…

Lúc này, sấm sét vang dội khắp bầu trời, một khí tức đáng sợ bao phủ xuống, làm cho người ta có cảm giác không rét mà run.

- Lôi Thần, đây chính là hậu quả của việc thích xen vào chuyện người khác.

Vu Thần cười to, sau đó lấy ra một chiếc kim châm, hung hăng đâm vào trên đầu con rối.

- Xong đời.

Con ngươi của Lôi Thần co rụt lại, cảm giác cả người lạnh như băng.

- A…

Một giây sau, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, hóa ra người kêu lên thảm thiết không phải là Lôi Thần, mà là Vu Thần đang đắc ý...

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.