Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 292: Chương 292: Đối sách của Quân bộ




Trên quảng trường đại học Thiên Bắc, tất cả khách mời ngồi bên bàn ăn đều buồn bực không hề động đũa, không phải bọn họ không muốn ăn mà là những thứ rau xanh, củ cải đỏ này thật sự ăn không vào.

Vương Hạo nhiệt tình chào hỏi nói:

- Mọi người đều ăn đi! Không cần khách sáo, ngươi xem Tiểu Bạch nhà ta ăn vui vẻ biết bao nhiêu!

Tiểu Bạch phối hợp ôm lấy củ cải đỏ vui vẻ ăn:

- Củ cải đỏ là ăn ngon nhất!

Sắc mặt của đám khách mời biến thành màu đen, bọn họ là người chứ không phải là thỏ có được không?

Đột nhiên khách mời ở nơi đây chợt phục hồi tinh thần lại, ánh mắt đồng loạt nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch, lúc nãy là con thỏ này nói chuyện sao?

Vương Hạo không để ý đến những người này, hắn nhìn Mạch Manh Manh và Thu Lôi ở bên cạnh khẽ nói:

- Sắp tới ta cần công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội giúp đỡ, không biết hai vị có thể làm chủ không?

Thu Lôi không nhịn được cười nói:

- Ngươi và công ty Thiên Hỏa chúng ta có quan hệ lợi ích, chúng ta không giúp đỡ ngươi thì giúp ai?

Mạch Manh Manh liên tục gật đầu:

- Sư phụ và hội trưởng đã nói rồi, chuyện của Vương Hạo ca ca chính là chuyện của Dược Tề Công Hội, ca ca gặp phải phiền phức cứ việc mở miệng.

Vương Hạo hài lòng gật đầu, sau đó đứng lên nói lớn:

- Chắc hẳn các vị đã nghe nói ta là nguyên soái thứ năm mới nhận chức của Quân bộ, chỉ có điều trong tay ta chưa có binh lính, nhìn thấy những quân hàm này trong lòng ta cũng rất nhộn nhạo, vì vậy ta quyết định ba ngày sau sẽ tiến hành một buổi đấu giá, người nào chỉ cần ra giá cao sẽ có thể trở thành thiếu tướng, trung tướng, thượng tướng... của Quân bộ.

Hắn vừa dứt lời, tất cả khách mời đang mặt ủ mày chau ở đây trong nháy mắt trở nên tỉnh táo, bọn họ biết rõ ràng lợi ích mà những quân hàm này mang đến.

- Vương Hạo tiểu huynh đệ, ta không nghi ngờ ngươi là nguyên soái nhưng ngươi làm thế nào có thể bảo đảm chức quan chúng ta bỏ tiền ra mua có thể làm lâu dài?

Một gã béo hỏi.

Nghe thấy hắn nói như vậy, tất cả khách mời đều tập trung nhìn Vương Hạo, tuy lợi ích của quan chức rất nhiều, nhưng bọn họ vừa mới bị Vương Hạo lừa, vì thế chuyện này cũng nên hỏi cho rõ ràng.

Lại nói tiếp, từ trước đến nay bọn họ chưa từng nghe nói qua có thể mua được quân hàm của Quân bộ.

Nếu như bên này vừa mua, đại tư lệnh của Quân bộ bên kia trở mặt không nhận, vậy bọn họ đi nói đạo lý với ai đây?

Cho dù đi tìm Vương Hạo nhưng Vương Hạo người ta là thân phận gì? Sẽ để ý đến phú hào không có quyền thế như bọn họ sao? Thế cho nên, dù sao họ cũng phải hỏi cho rõ ràng mới được.

Vương Hạo chỉ vào Thu Lôi va Mạch Manh Manh ở hai bên cười nói:

- Hôm nay ta nói chuyện này với mọi người chính là có hai vị này làm bảo đảm, những quân hàm này cho dù là đại tư lệnh cũng không thu hồi được, vì thế các vị có thể yên tâm mua sắm.

Thu Lôi khẽ xoa mi tâm, hắn cảm thấy đau đầu, tuy hắn biết Vương Hạo người này luôn không đi theo con đường thường, nhưng thật lòng hắn không nghĩ tới tiểu tử này lại dám đi bán chức quan.

Thậm chí còn sử dụng công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội ra làm lá chắn, khiến cho đại tư lệnh của Quân bộ không dám nhúng tay vào, sau đó tự mình nấp ở phía sau hưởng lợi ích, thật đúng là tiểu hồ ly gian trá giảo hoạt.

- Dược Tề Công Hội của chúng ta sẽ dốc hết sức ủng hộ Vương Hạo ca ca.

Mạch Manh Manh vỗ ngực nói, dáng vẻ giống như là chuyện này ta quyết định, không có bất cứ vấn đề gì.

Thu Lôi liếc mắt, tiểu nha đầu chỉ biết điều chế thuốc này thật sự biết được bán chức quan đại diện cho phiền phức lớn thế nào hay không?

Chỉ có điều, Dược Tề Công Hội đã tỏ thái độ rồi, hắn là đối tác với Vương Hạo còn có thể kinh sợ chuyện này sao?

Nghĩ tới đây Thu Lôi hít sâu một hơi nói:

- Công ty Thiên Hỏa của chúng ta dốc hết sức ủng hộ Vương Hạo.

Vừa dứt lời, toàn bộ khách mời ở đó lập tức ngạc nhiên mừng rỡ bắt đầu trao đổi.

- Các ngươi thấy chuyện này thế nào?

- Còn phải nói nữa, trực tiếp đi mua chức quan!

- Không sai, có Dược Tề Công Hội và công ty Thiên Hỏa ủng hộ, chúng ta sao phải sợ Quân bộ?

- Nói vậy không sai, chúng ta mua chức quan rồi, như vậy là lăn lộn cùng Vương Hạo, đại tư lệnh muốn động đến chúng ta, như vậy chính là đang đánh vào mặt Vương Hạo.

- Cho dù có phiêu lưu, ta cũng nhất định phải mua quân hàm trở về.

- Không sai, có quân hàm rồi gia tộc chúng ta sẽ có thể tiến vào những tinh cầu khác làm ăn.

- Nói vậy không sai, mỗi lần ta muốn mở rộng nghiệp vụ, chỉ riêng việc trước sau tặng quà cũng sắp khiến ta phá sản rồi, đã vậy còn phải nhìn sắc mặt của người khác, nếu như bản thân mình làm quan vậy còn sợ hắn cái rắm ấy.

- Tục ngữ nói rất hay, thời cơ và rủi ro cùng tồn tại, mua quân hàm có rủi ro nhưng lợi ích thật sự rất nhiều.

- Chúng ta đều là người làm ăn, đầu tư lúc nào cũng có rủi ro, lần này nói thế nào ta cũng phải đánh cược một lần.

- Các ngươi đều là kẻ điên, chúng ta không điên cùng với các ngươi.

- Ta cũng không điên cùng các ngươi.

- Huynh đệ, ta cũng không điên cùng các ngươi, nhưng ta có thể giúp ngươi mua chức quan, chỉ là đến lúc đó...

- Ha ha, cái này dễ nói, đến lúc đó hai nhà chúng ta cắt xương còn gân.

- Ta cũng giúp ngươi...

...

Thu Lôi nhìn vẻ mặt của tất cả mọi người ở tại đó, ngược lại trong lòng hắn có chút chờ mong, dựa theo loại xu thế này nói không chừng thật sự có thể bị Vương Hạo làm ra một quân đoàn sánh ngang với với bốn đại vương bài.

Ít nhất, quân đoàn triệu người hiện tại đã có quy mô ban đầu là mười ngàn người rồi.

Còn lại chín trăm chín mươi ngàn binh sĩ do quân hàm bán ra, hoàn toàn không cần phải để ý tới, hơn nữa những người có tiền này chung quy cũng không cam chịu làm tướng không binh, chắc chắn sẽ chiêu mộ binh sĩ.

Đến lúc đó, đại quân triệu người này sẽ có thể xây dựng nhanh chóng, hơn nữa do người mua sắm quân hàm đến từ các ngành nghề cho dù bọn họ là thường dân nhưng lực lượng bạo phát ra cũng không thể xem thường.

- Ta cảm thấy một nhân vật truyền kỳ đang động bút viết ra cuộc đời truyền kỳ của hắn rồi.

Thu Lôi nghĩ thầm.

...

Sau khi Vương Hạo tuyên bố bán đấu giá quân hàm, đại tư lệnh Quân bộ Quán Tân Hùng là người đầu tiên nhận được tin tức.

Văn phòng làm việc của đại tư lệnh.

Sắc mặt của Quán Tân Hùng u ám ngồi tại chỗ, bên cạnh còn có mấy người đang ngồi, bọn họ đều là đại quý tộc kiểm soát Quân bộ.

Bởi vì mấy nhà liên hôn với nhau nên quan hệ của bọn họ vô cùng thân thiết.

- Đại tư lệnh, ngươi nói chuyện này phải làm sao bây giờ?

- Không sai, Vương Hạo bán quân hàm cho thường dân, đây là khiêu khích với quý tộc chúng ta.

- Đáng giận nhất là tiểu tử này lại có thể khiến cho công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội chống lưng cho hắn.

- Tiểu tử này còn khó giải quyết hơn phụ thân của hắn, phải nghĩ ra cách khiến cho hắn biến mất mới được.

...

Ngón tay của Quán Tân Hùng gõ gõ vào bàn, thản nhiên nói:

- Tất cả đừng tranh cãi nữa, hiện tại không thể động đến Vương Hạo, nếu động đến hắn sẽ khó tránh đánh rắn động cỏ, đợi qua một thời gian ta bảo đảm sẽ khiến hắn hoàn toàn biến mất.

Nghe nói vậy, tất cả mọi người có mặt ở đó đều hài lòng gật đầu, đối với bản lĩnh của Quán Tân Hùng bọn họ vẫn vô cùng tín nhiệm.

- Vậy đại tự lệnh, chuyện bán đấu giá quân hàm lần này phải làm sao?

Một nam tử trung niên lộ ra vẻ mặt ghét bỏ nói:

- Ta thật không muốn tiểu bối nhà chúng ta hành lễ với những thường dân đó.

Quán Tân Hùng không nhịn được cười nói:

- Nếu Vương Hạo muốn bán quân hàm, vậy chúng ta sẽ thành toàn cho hắn để cho tiểu bối không chịu thua kém của các nhà đi mua quân hàm, sau đó hoàn toàn khiến cho Vương Hạo mất hết quyền lực.

Ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều sáng ngời, chủ ý này thật tốt.

Tiêu chút đỉnh tiền, không chỉ thu được những quân hàm này về trong tay quý tộc mà còn có thể khiến cho Vương Hạo hoàn mất hết quyền lực, khiến hắn ngay cả quyền lực chiêu mộ binh sĩ cũng không còn, từ đầu đến cuối chỉ là một vật bày trí mà thôi.

Đồng thời, những tiểu bối hoàn khố của gia tộc bọn họ lại gây sự, đều có thể tính lên trên đầu Vương Hạo, cũng có thể giảm bớt thư khiếu nại của gia tộc bọn họ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.