Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 291: Chương 291: Quà tặng




Sau khi đám học sinh xung quanh nhìn thấy phi thuyền trên bầu trời lập tức kinh ngạc kêu lên.

- Ngươi xem, đó là phi thuyền của Trần gia, thế gia quân hỏa cấp ba của hành tinh Thiên Lang.

- Đó là phi thuyền của Lâm gia, kinh doanh quân hỏa lũng đoạn hai mươi tám tinh cầu.

- Còn nữa, còn nữa, đó là phi thuyền của Trình gia, nghe nói việc kinh doanh quân hỏa của nhà bọn họ kéo dài qua năm mươi tinh cầu.

- Tại sao quá nhiều thương nhân quân hỏa đến đây mừng sinh nhật Vương Hạo như vậy?

- Ai biết, có lẽ là nể mặt của bốn vị hiệu trưởng!

- Thương nhân quân hỏa nể mặt các hiệu trưởng? Thiếu niên ngươi không có bệnh đấy chứ? Nếu có nể mặt thì phải là người của Bộ giáo dục và Quân bộ nể tình mới đúng chứ?

- Cái này… ta cũng không biết!

- Ngược lại ta nghe được một tin nói rằng nhị đệ của chủ tịch công ty Thiên Hỏa tổ chức đại thọ.

- Nhưng chuyện này có liên quan gì với Vương Hạo?

- Đợi đã, không phải ngươi muốn nói Vương Hạo là nhị đệ của chủ tịch công ty Thiên Hỏa chứ?

- Ta chỉ là nghi ngờ như vậy.

- Khoan đã, nếu như nói chuyện Vương Hạo là nhị đệ của chủ tịch công ty Thiên Hỏa …

- Như vậy có thể nói rõ tại sao Vương Hạo lại làm tiệc mừng đại thọ mười tám tuổi, vai vế có hơi loạn.

- Nhưng điều này lại có thể càng nói rõ, tại sao có quá nhiều thương nhân quân hỏa đến đây cổ vũ như vậy.

- Lẽ nào Vương Hạo thật sự là nhị đệ của chủ tịch công ty Thiên Hỏa?

- Ai biết được, đợi lát nữa sẽ biết được rõ ràng.



Đúng lúc này hai chiếc phi thuyền khổng lồ che khuất bầu trời xuất hiện trong không trung.

Nhìn thấy hai chiếc phi thuyền này, trong nháy mắt toàn bộ đám học sinh ở đó không có cách nào bình tĩnh được, chỉ nhìn thấy trên hai chiếc phi thuyền lần lượt có nhãn hiệu của công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội .

- Má ơi, ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra không?

- Tại sao người tới lại không phải là Quân bộ mà là công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội chứ?

- Không biết, vẫn nên yên lặng xem tiếp đi.

Sau khi từng nhân sĩ thành công, nổi tiếng bước xuống phi thuyền, ngay lập tức đã có người tiến lên phía trước nhận quà tặng của bọn họ, căn bản không cho bọn họ có cơ hội phản ứng.

Mà khiến cho bọn họ vô cùng nghi ngờ không phải là quà tặng bị lấy đi, mà tại sao đón tiếp bọn họ lại là ba thiếu niên? Nhị đệ của lão gia Thu Đông đâu?

- Vương Hạo ca ca!

Một giọng nói như tiếng chuông bạc vang lên.

Lúc này một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn nhào vào lòng Vương Hạo, Vương Hạo cúi đầu nhìn, nhận ra đó là Mạch Manh Manh đã nhiều ngày không gặp.

Vương Hạo nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạch Manh Manh đỏ bừng, không nhịn được trêu chọc:

- Manh Manh, hôm nay nàng đến có phải xem mình là quà để tặng cho ta hay không?

- Đại sắc lang!

Mạch Manh Manh làm mặt quỷ với hắn, sau đó lùi về sau một bước, khuôn mặt xinh đẹp nghiêm túc nói:

- Ta đại diện Dược Tề Công Hội chúc mừng phó hội trưởng Vương Hạo của Dược Tề Công Hội chúng ta, sinh nhật mười tám tuổi vui vẻ.

Vừa dứt lời, trong nháy mắt tất cả khách đến tham dự đều há hốc mồm. Đây là tình hình gì đây? Mười tám tuổi? Có sai lầm ở đâu không? Bọn họ là đến mừng đại thọ của lão nhân gia đấy, không phải là mừng sinh nhật cho thiếu niên đâu.

Mà trong nháy mắt đám học sinh xung quanh đều sôi sục.

- Vừa rồi lỗ tai ta không có nghe nhầm đấy chứ!

- Ta cũng cảm thấy lỗ tai ta nghe nhầm.

- Nghe nhầm cái rắm, tiểu nữ sinh kia rõ ràng đã nói Vương Hạo là phó hội trưởng thứ năm của Dược Tề Công Hội các nàng.

- Trước kia ta cũng ở phân viện số 11, ta nghe nói thiên phú về dược của Vương Hạo rất mạnh

- Mạnh tới mức nào?

- Có người nói, Vương Hạo là đệ nhất thiên tài của Dược Tề Công Hội, đẳng cấp dược đạt đến Dược Tông cấp ba.

- Dược Tông cấp ba? Có nhầm hay không?

- Tạm thời đừng quan tâm đến những điều này, ta chỉ muốn biết một Dược Tông cấp ba làm sao lại trở thành nguyên soái của Quân bộ?

- Không phải Vương Hạo đã nói qua chuyện này rồi sao? Hắn là dùng tiền mua được từ chỗ đại tư lệnh của Quân bộ đấy.

- Má ơi còn có loại chuyện này nữa hay sao?

- Ta vốn cũng nghi ngờ, nhưng sau khi biết Vương Hạo là Phó hội trưởng của Dược Tề Công Hội, ta cảm thấy thật sự có thể có loại chuyện này.

- Cũng đúng, thứ Dược Tề Công Hội không thiếu nhất chính là tiền.



Đúng lúc này, Thu Lôi đi tới trước mặt Vương Hạo mỉm cười vỗ vai Vương Hạo:

- Ta đại diện cho công ty Thiên Hỏa chúc mừng cổ đông lớn thứ hai của công ty Thiên Hỏa chúng ta, sinh nhật mười tám tuổi vui vẻ!

Vương Hạo bĩu môi:

- Hai nhà các ngươi đừng nói nhiều lời thừa thãi như vậy, mau mau đưa quà tặng ra đây.

Hai tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu liếc mắt, lão đại này vẫn thật sự là rất thực tế, hoàn toàn không che giấu cá tính vô sỉ của mình chút nào.

Mạch Manh Manh thè lưỡi, lấy ra một bản hợp đồng giấy:

- Đây là hợp đồng chứng minh quyền sở hữu của một tinh cầu cấp ba, từ đây về sau tinh cầu cấp ba này chính là tài sản riêng của ngươi.

Thu Lôi lại cười nói:

- Nghe nói ngươi muốn tạo ra quân đoàn của mình, gia gia bảo ta đưa tới tặng ngươi mười ngàn bộ trang bị binh sĩ dành cho bốn quân đoàn vương bài của Liên Bang Tinh Tế.

Nhất thời hai mắt Vương Hạo sáng lên, một người tặng địa bàn, một người đưa trang bị tới, cộng thêm mười ngàn thiên tài do bốn vị lão gia tìm đến, quân đoàn vương bài vạn người của hắn trên cơ bản đã hình thành.

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu bị chấn động đến nỗi trợn mắt há hốc mồm, cuối cùng bọn họ cũng cảm nhận được cái gì gọi là năm thế lực lớn của Liên Bang Tinh Tế, quả nhiên là có tiền nhiều đến nỗi coi trời bằng vung.

Mà lúc này, đám học sinh ở xung quanh sớm đã chóng mặt đến nỗi không phân biệt được phương hướng.

Đối với bọn họ, nguyên soái của Quân bộ, cổ đông lớn thứ hai của công ty Thiên Hỏa, phó hội trưởng của Dược Tề Công Hội, ba thân phận này mỗi một thân phận đều là tồn tại cao không với tới.

Nhưng hiện tại ba thân phận này lại tập trung trên người thiếu niên mười tám tuổi, loại chấn động này tuyệt đối lớn nhất từ trước tới giờ, bọn họ chưa từng gặp qua.

Còn có tinh cầu cấp ba của công hội Dược Tễ tặng càng khiến cho bọn họ bắt đầu hoài nghi cuộc sống.

Rõ ràng đều là sinh viên giống nhau, nhưng ngay đến phòng ở bọn họ còn phải đi vay tiền để mua, mà Vương Hạo chỉ cần nhận một món quà thôi đã có được tinh cầu cấp ba, khoảng cách lớn như vậy bảo bọn họ làm sao không nghi ngờ cuộc sống cho được.

Về phần mười ngàn bộ trang bị của công ty Thiên Hỏa tặng, cái này khiến bọn họ suy nghĩ xem làm thế nào để ôm bắp đùi của Vương Hạo, nếu được như vậy không phải sẽ một bước lên trời sao?

Nhưng quy định thu nhận tiểu đệ kỳ lạ của Vương Hạo lại khiến cho bọn họ chỉ dám nhìn mà không dám bước tới…

Sau khi đợi cho tất cả khách mời ở đó phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt hiện trường lại sôi trào.

- Má ơi, tiểu tử này thật sự là nhị đệ của Thu Đông lão gia sao?

- Hiện tại, Thu Lôi cũng có mặt ở đây để chúc mừng rồi, chúng ta cũng không tiện không nể mặt.

- Không sai, Thu Lôi cũng đã nói tiểu tử này là cổ đông lớn thứ hai của công ty Thiên Hỏa, chúng ta làm kinh doanh quân hỏa căn bản đắc tội không nổi.

- Thực sự là hãm hại mà! Ta chuẩn bị hậu lễ dự định sẽ để lại ấn tượng tốt cho vị tiền bối này nhưng kết quả lại cho tiểu hài tử xấu xa này.

- Các người làm kinh doanh quân hỏa, tặng quà chắc chắn sẽ không thua thiệt, nhưng chúng ta mới xem như là thua thiệt lớn đây.

- Nếu ngươi chê thua thiệt lớn thì ngươi có thể rời đi!

- Rời đi cái rắm, không nghe nói tiểu tử này là phó hội trưởng của Dược Tề Công Hội sao? Nếu bây giờ rời đi sau này còn muốn mua thuốc nữa hay không?

- Dù sao lần này là bị hãm hại thê thảm rồi.

- Nếu đã bị hại thảm thì lát nữa nhất định phải ăn bù lại.

- Có lý, mọi người cùng ăn, ăn cho tên tiểu tử này nghèo luôn.

- Các ngươi tìm kiếm an ủi tinh thần như vậy thật sự tốt không?

- Ai… Vậy còn có cách nào chứ?

Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ bưng tới một đĩa rau xanh, củ cải đỏ đặt trên bàn ăn.

Nhìn cảnh tượng trước mắt này, khách mời ở đây suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, hãm hại bọn họ thì thôi đi, nhưng ngay cả một bữa cơm cũng keo kiệt như vậy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.