Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 696: Chương 696: Dung hợp




Vũ trụ tối tăm.

Một con rồng lớn màu vàng với chiều dài vạn mét đang xoay quanh với khí thế giương nanh múa vuốt, khiến cho trong lòng mọi người ở đây đều vô cùng chấn động.

- Đây là con rồng gì vậy? Con rồng này khó tránh khỏi quá lớn đi?

- Cho dù là Long Thần thượng cổ trong truyền thuyết cũng chỉ có khoảng ba nghìn mét, tuyệt đối không có khả năng có dài tới vạn mét được!

- Đây không phải là rồng mà là Long Mạch!

- Long Mạch? Long Mạch cũng không có khả năng có chiều dài như vậy chứ?

- Theo ghi chép, sau khi Long Mạch chết về Long Mộ, sâu bên trong Long Mộ có con rồng lớn vạn mét, tên là Tổ Long!

- Tôi nhớ ra rồi, quả thật có đoạn ghi chép này, nhưng tại sao Tổ Long lại ở chỗ này?

- Đúng vậy! Tại sao Tổ Long lại có mặt ở nơi đây, hơn nữa Vương Tiểu Bạch lại dự định làm gì vậy?

- Các người không có nghe thấy đại diện Thiên Đạo nói gì sao? Hắn dự định dung hợp Kiếm của Chúa Tể.

- Kiếm của Chúa Tể là cái gì?

- Cái này ai mà biết được. Nhưng nghe giọng điệu của đại diện Thiên Đạo có vẻ vô cùng kinh hoàng, chắc hẳn là thần binh lợi khí hiếm có.

- Ngay cả Tổ Long cũng đi ra, tay còn cầm Thánh Kiếm và Ma Kiếm, vậy nghĩ thôi cũng biết nó rất khủng khiếp.

-...

Đúng lúc này, Tổ Long mở miệng nói:

- Tiểu tử này tại sao lại thay đổi như vậy? Ngay cả khí tức cũng thay đổi? Nếu không phải trên người cậu còn có khí tức Long Nguyên, tôi thật sự không dám xác nhận là cậu.

Vương Hạo vô tội nhún vai.

- Một lời khó nói hết, cái này để sau này tôi sẽ nói cho ông biết!

- Xem ra cậu lại trải qua một đoạn truyền kỳ.

Tổ Long gật đầu một cái, nói cảm ơn:

- Tôi thật không biết nên làm thế nào để cảm ơn cậu, đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu không để ý nguy hiểm cứu Long Mạch chúng tôi ở trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng.

Vẻ mặt Vương Hạo chính khí nói:

- Tôi cứu không phải là ông mà là chính nghĩa bất diệt trong lòng tôi.

Tổ Long bị cảm động, bọn họ quả nhiên không có chọn nhầm người, người anh hùng được Long Mạch bọn họ sử dụng số mệnh triệu hoán đến mới là vị thần thật sự bảo vệ bọn họ.

Vẻ mặt Vương Hạo nghiêm túc nói:

- Tổ Long tôi cần phải ông thành kiếm hồn của Kiếm Chúa Tể, chỉ có ông trở thành kiếm hồn, mới có thực lực đi bảo vệ Long Mộ.

Tổ Long cúi cái đầu rồng cực lớn xuống, nói:

- Cậu là anh hùng của Long Mạch chúng tôi, tôi tin tưởng cậu!

Khóe miệng Vương Hạo hiện lên một nụ cười mê người, tay trái hắn cầm Ma Kiếm lập lòe ánh sáng màu đen, tay phải cầm Thánh Kiếm với ánh sáng trắng thần thánh, sau đó hắn dùng sức vỗ một cái, đập hai thanh kiếm vào với nhau.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, tiếng nổ kinh thiên hoàn toàn vang vọng trong toàn bộ vũ trụ, màu trắng và màu đen đang nhanh chóng dung hợp, khiến người ta có cảm giác kích động muốn quỳ lạy.

- Kiếm hồn ở đâu?

Vương Hạo hét lớn một tiếng, cầm Thánh Kiếm, Ma Kiếm trong tay giơ lên thật cao, lập lòe ra ánh sáng đen trắng chói mắt.

- Ngao...

Tổ Long ngửa đầu phát ra một tiếng rồng ngâm, một con thần long vẫy đuôi nhanh chóng bay đi, sau đó giống như ngôi sao màu vàng rơi về phía trong ánh sáng màu đen trắng trong tay của Vương Hạo.

Rất nhanh, đầu rồng chui vào ánh sáng màu đen trắng, thân thể đã nhanh chóng dung nhập.

Mọi người ở đây đều trợn tròn hai mắt, cảm giác mình đang chứng kiến một kỳ tích sinh ra.

- Ma Kiếm, Thánh Kiếm dung hợp, Tổ Long làm kiếm hồn, Kiếm của Chúa Tể này là muốn nghịch thiên à!

- Thật sự không dám tưởng tượng, Kiếm của Chúa Tể này sẽ mạnh như thế nào.

- Không biết, để chờ Vương tiểu anh hùng sử dụng sẽ biết thôi.

- Cũng không biết chúng tôi có thể nhận được cái thanh này Kiếm của Chúa Tể hay không.

- Anh đúng là kẻ vong ân phụ nghĩa, anh quên mới vừa rồi là ai cứu anh sao!

- Tôi cũng chỉ đùa một chút, không cần xem là thật!

- Tôi cho anh biết, nói đùa cũng không được, nếu như anh thật sự dám có ý đồ với Kiếm của Chúa Tể, lão tử nhất định diệt anh.

- Không sai, Kiếm của Chúa Tể này là đồ của Vương Tiểu Bạch, ai dám cướp, lão tử giết hắn.

-...

Trong nháy mắt, hai vị cung chủ Hạ Phong, Long San San lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, bọn họ rốt cuộc hiểu rõ Vương Tiểu Bạch này rõ ràng là người của Thần tộc, nhưng hết lần này tới lần khác lại muốn giúp bọn họ giải độc.

Đây là đang đánh chiêu bài tình cảm, khiến cho hai cung Thiên, Tiên cảm kích ơn cứu mạng của hắn, do đó không chiến không mất một người cũng giành chiến thắng.

Sắc mặt Hạ Phong nghiêm trọng nói:

- Chúa Tể Lục Đạo này thật là lợi hại!

Long San San thở dài nói:

- Vô dụng thôi, bây giờ nói gì cũng không có tác dụng nữa, bất kể là ơn cứu mạng của Vương Tiểu Bạch, hay thân phận của Chúa Tể Lục Đạo, cái này đều có nghĩa là chúng tôi không có cách nào khai chiến được với bốn Thần tộc lớn.

Hạ Phong lộ ra vẻ mặt không cam lòng nói:

- Thực sự không cam lòng, rõ ràng chỉ thiếu chút nữa có thể nhận được không gian Thần Đạo, nhưng cuối cùng lại xông ra một Vương Tiểu Bạch.

Vẻ mặt Long San San bình tĩnh nói:

- Thời gian cũng như tính mạng, xem ra chúng ta chỉ có thể chờ Vương Hạo ra khỏi ngục.

Hạ Phong thở dài nói:

- Cũng chỉ có thể làm như thế, hi vọng Vương Hạo có thể ra khỏi ngục sớm một chút.

Long San San đột nhiên cười gượng nói:

- Chúng ta vẫn nên chú ý đến chuyện trước mắt đã! Nếu như không đối phó được với thần tộc Thiên Mộng, vậy có nói gì cũng chỉ là vô nghĩa.

Hạ Phong lập tức cảm thấy hối hận, hai cung Thiên, Tiên bọn họ đặt tất cả lực chú ý ở trên thân của bốn Thần tộc lớn.

Nhưng ai biết, thần tộc Thiên Mộng ở Ma Vực lại có thể không ngại vạn dặm xa xôi chạy tới, bọn họ thực sự tính sai rồi!

- Ầm ầm ầm...

Lại có một tiếng động lớn kinh thiên vang vọng trong khắp toàn bộ vũ trụ, chỉ thấy Tổ Long đã hoàn toàn tiến vào ánh sáng đen trắng ở trong tay của Vương Hạo, từng năng lượng khó hiểu không ngừng nhanh chóng tiến vào trong ánh sáng đen trắng.

- Kiếm của Chúa Tể, hoàn thành!!!

Vương Hạo hét lớn một tiếng, ánh sáng đen trắng trong tay hắn chợt bạo phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt, một thanh kiếm lớn lóe ra từng hàn quang được ánh sáng màu vàng vây vây đã chậm rãi hiện ra.

Đặc biệt là ở trên thân của thanh kiếm lớn, còn có một con rồng lớn màu vàng giương nanh múa vuốt quấn quanh, khí thế uy nghiêm này khiến người ta có cảm giác kích động muốn thần phục.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ sử dụng một lần cơ hội giảm giá siêu cấp, tốn một trăm tỷ dung hợp ra Kiếm của Chúa Tể.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ sử dụng Tổ Long, tốn sáu mươi tỷ điểm tội ác, chế tạo ra kiếm hồn.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ khiến cho Kiếm của Chúa Tể nhận chủ thành công, từ nay về sau Kiếm của Chúa Tể là bội kiếm riêng của kí chủ.

Khóe miệng Vương Hạo cong lên, hiện ra một nụ cười mỉm, hắn nhẹ nhàng vung Kiếm của Chúa Tể màu vàng trong tay.

- Oong...

Lúc này, một tiếng kiếm vang lên, nó đi qua nơi nào trong không trung còn dâng lên từng đợt chấn động.

Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó đều ồ lên tiếng.

- Đây là Kiếm của Chúa Tể sao?

- Thật mạnh, nhẹ nhàng rạch một cái, không trung cũng phải chấn động!

- Đây tuyệt đối là một thanh thần binh lợi khí tuyệt thế!

- Đâu chỉ có như vậy, các người nhìn ánh sáng sắc bén trên thân kiếm kia, nó giống như có thể hút tâm hồn người khác, khiến chiến lực của người ta giảm xuống.

- Đây cũng là hiệu quả của Ma Kiếm, khiến trong lòng người ta sinh ra cảm giác khủng hoảng, do đó khiến cho chiến lực giảm đi.

- Chúa Tể Lục Đạo thật đúng là lợi hại, lại có thể dung hợp Ma Kiếm và Thánh Kiếm.

- Không biết Chúa Tể Lục Đạo lợi hại tới mức nào, tôi chỉ biết là chúng ta lại được cứu rồi.

- Không sai, Vương Tiểu Bạch thực sự là ân nhân cứu mạng của chúng ta, hắn là anh hùng mạnh nhất vũ trụ.

- Anh hùng!

- Anh hùng!

-...

Trong không gian Thiên Mệnh.

Trong đôi mắt của Băng Lộ hiện ra sự hoảng sợ, Kiếm của Chúa Tể xuất hiện, có nghĩa là giết chết Thiên Đạo cũng không có bị trừng phạt.

Mà điều khiến cho người ta cảm thấy đau đầu hơn chính là người nắm giữ Kiếm của Chúa Tể lại là Vương Hạo mối họa lớn này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.