Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 474: Chương 474: Hắc từ mạch xung khí.




Trong phi thuyền Quang Long.

Vương Hạo bấm ngón tay tính toán, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Căn cứ vào kết quả của công thức tính toán Lục Nhâm Thần, lần này có hai Nhân Tộc cao tầng đến tìm hắn, tên là Lâm Vân và Mục Dã.

Hai người bọn họ đến từ Tinh Hệ Thiên Dương, thuộc Mục Gia và Lâm Gia, địa vị gia tộc bọn họ rất cao, đều là danh môn vọng tộc.

Đương nhiên, vì muốn nuốt riêng truyền thừa trên người hắn, hai thằng này không nói cho bất kỳ ai, bọn họ lặng lẽ đến tinh hệ Ngân Hà tìm hắn.

Nhưng dù sao hai người này cũng là Nhân Tộc cao đẳng, hơn nữa còn xuất thân từ danh môn, nên tiểu đệ đưa theo cũng không đơn giản, nhân số đến đây đều có tu vi Vũ Đế cấp một cấp hai, hơn nữa số lượng người có hơn ngàn người.

Chuyện này làm hắn nhịn không được mà cảm khái, Nhân Tộc cao đẳng đúng là Nhân Tộc cao đẳng, ngay cả Võ Đế cũng không đáng tiền.

- Hơn một ngàn tên Võ Đế, còn đều là Võ Đế cấp một cấp hai hết, đúng là đồ tốt thật!

Vương Hạo xoa xoa cằm, tự hỏi giải quyết mấy ngàn tên Võ Đế này thế nào.

Nhưng điều làm Vương Hạo xoắn xuýt chính là, trong tay hắn có hai ống nghiệm dược tề Táng Thiên cực kỳ lợi hại, dù hạ độc Võ Tôn cũng chẳng sao, nhưng nếu dùng để đối phó với một đám Võ Đế, đúng là dùng dao mổ trâu để giết gà, quá đáng tiếc.

- Thôi kệ, cũng không cần băn khoăn nhiều như vậy, nếu dược tề Táng Thiên không đủ dùng, ta lại đi tìm Thu Linh Hàn.

Vương Hạo mỉm cười, mở vòng tay trí năng ra, ấn vào một cái địa chỉ IP.

Rất nhanh, có hai người thanh niên trẻ tuổi xuất hiện trên màn hình.

Vương Hạo mỉm cười chào hỏi bọn họ.

- Các ngươi chính là Lâm Vân, Mục Dã của Nhân Tộc cao đẳng sao?

- Ngươi là Vương Hạo sao?

Lâm Vân cau màu nói.

- Vì sao ngươi lại có phương thức liên lạc với chúng ta? Còn nữa, ngươi tìm ta làm gì?

- Tìm được cách liên lạc với các ngươi thì quá đơn giản, nếu các ngươi muốn tìm ta, vậy thì đến đường biên cảnh giữa Nhân Tộc và Dị Tộc đi, ta ở đó chờ các ngươi!

Vương Hạo mỉm cười, tắt trò chuyện.

Trong vũ trụ đen kịt.

Một chiếc thuyền cực lớn đang chạy.

Trên phi thuyền, hai người Mục Dã và Lâm Vân đến từ tinh hệ Thiên Dương ngưng trọng sắc mặt.

- Mục Dã, Vương Hạo đúng là như trong truyền thuyết vậy, cực kỳ thần bí.

Lâm Vân nghiêm túc nói.

Mục Dã gật đầu.

- Chúng ta đã phòng ngừa tin tức bị lộ ra ngoài, nên không hề liên lạc với bất kỳ kẻ nào, nhưng Vương Hạo lại biết chúng ta đã đến, còn có cách liên lạc với chúng ta, có lẽ chúng ta đã xem thường hắn rồi.

Lâm Vân nhíu mày hỏi.

- Ngươi nghĩ Vương Hạo dựa vào cái gì mà dám hẹn chúng ta ra gặp mặt vậy?

- Không biết!

Mục Dã lắc đầu.

- Xem ra chúng ta phải điều tra lại về Vương Hạo mới được, nếu không sẽ lật thuyền trong mương mất, hiển nhiên đó không phải là kết quả mà chúng ta muốn thấy.

Lâm Vân gật gật đầu, cảm thấy Mục Dã nói có lý, hắn vội vàng mở mạng internet của Nhân Tộc ra, tìm kiếm tin tức về Vương Hạo.

Nhưng một giây sau, mắt hai người đã choáng váng, chỉ gặp trên khắp internet đều có thể nhìn thấy tên của Vương Hạo.

Nhưng làm cho hai người không hiểu nổi là, giống như cả Nhân Tộc đều chửi rủa Vương Hạo.

- Vương Hạo đáng chết, không ngờ hắn là loại người như vậy, mệt cho ông đây còn nghĩ hắn là một anh hùng nhẫn nhịn vì Nhân Tộc.

- Ta không tin Vương Hạo sẽ phản bội Nhân tộc, hắn là con trai của Vương Thiên Dật nguyên soái đấy.

- Con trai của Vương Thiên Dật thì thế nào ? Người nào quy định con trai của Vương Thiên Dật thì không thể phản bội Nhân Tộc!?

- Không sai, Vương Thiên Dật nguyên soái đã mất tích 8 năm, làm gì có thời gian dạy dỗ thằng nhóc này.

- Lừa chúng ta quyên tiền xây cái gì mà mẫu hạm sử thi hàng không, bây giờ lại cướp mẫu hạm sử thi hàng không chạy, tất cả đều là âm mưu hết đấy!

- Chính khí Hội đâu ? Đi ra giải thích đi, chuyện gì đang xảy ra.

- Không sai, ta vì tin tưởng hội Chính Khí, cho nên mới quyên tiền đấy.

- Ta là tin tưởng Vương Thiên Dật nguyên soái mới quyên tiền.

- Bây giờ ta không quan tâm cái khác, ta chỉ muốn hỏi, Vương Hạo nói mở tòa nhà Truyền Thừa có còn hay không?

- Còn mở cái rắm, Vương Hạo đã chạy, người nào mở nữa!?

- Tất cả đều là âm mưu, âm mưu lừa tiền của chúng ta.

- Chính Khí Hội và Vương Thiên Dật đều là đồng lõa, nếu không phải vì bọn họ, sao Vương Hạo có thể lừa tiền của chúng ta được.

- Không sai, đi tìm bọn họ tính sổ!

- Muốn Hội Chính Khí và Vương Thiên Dật trả tiền!

- Chính khí hội, Vương Thiên Dật trả tiền, nhanh trả tiền!

- Không trả tiền cũng được, nhanh mở cửa tòa nhà Truyền Thừa Điện đi.

- Đúng rồi, mục đích chúng ta quyên tiền là vì tòa nhà Truyền Thừa.

- Không sai, chỉ cần tòa nhà Truyền Thừa mở ra, tất cả đều dễ nói.

...

- Hình như bên ngoài kia, nhân phẩm của vị này Siêu Cấp Thiên Tài này không được tốt lắm!

Lâm Vân một mặt mộng bức, hắn thực sự không thể nào hiểu nổi, vì sao một Siêu Cấp Thiên Tài lại phải làm những chuyện này.

Chẳng lẽ hắn không hiểu rõ, chỉ cần dùng thiên phú chuyển hóa thành thực lực, vậy thì thiên hạ này đã nằm trong tay hắn rồi sao? Không cần phải làm cho thanh danh thối nát như vậy chứ!

- Bây giờ chúng ta mặc kệ nhân phẩm của Vương Hạo như thế nào đi, nếu như cái tin tức này là thật, vậy thì trong tay Vương Hạo có năm chiếc mẫu hạm sử thi hàng không, nếu thật sự đánh nhau, chúng ta không chiếm được chút ưu thế nào!

Mục Dã cau mày, tin tức này không quá tốt đối với bọn họ.

- Bây giờ chúng ta phải làm gì!?

Lâm Vân nhịn không nhịn được hỏi.

Mục Dã ngẫm lại, lạnh lùng nói.

- May mà ta đã sớm có chuẩn bị, mang theo xung khí Hắc từ cấp bảy đến, dù hắn có lợi hại hơn nữa, vẫn thua vũ khí khoa kỹ thôi.

- Ngươi thật đúng là chu đáo!

Khóe miệng Lâm Vân nổi lên một tia ý cười, chỉ cần có xung khí Hắc từ cấp bảy, vậy thì mẫu hạm sử thi trong tay Vương Hạo cũng chỉ là bãi sắt vụn.

Phải biết rằng xung khí Hắc từ cấp bảy chính là sát thủ chuyên nhắm vào chiến hạm mẫu hạm hàng không, chỉ cần khởi động nó, phóng ra Hắc Từ, vậy thì những chiến hạm khổng lồ kia sẽ tê liệt trong nháy mắt, sau đó biến thành một đống sắt vụn.

Mà dù có mở ra tấm chắn năng lượng đi nữa, cũng không cách nào phòng ngự được loại Hắc từ này, trừ phi bọn họ nắm giữ kỹ thuật phòng ngự cao cấp hơn, nhưng với trình độ khoa học của Nhân tộc hiện nay, tất nhiên không có cách nào phòng ngự được.

- Ta đã nói rồi, hắn chỉ là một nhân tộc cấp thấp dẫm phải đống cức chó thôi.

Mục Dã nhếch miệng đầy khinh thường.

Lâm Vân nhún vai, không nói chuyện, nhưng trong lòng lại mười phần không đồng ý với lời nói của Mục Dã.

Nếu như Vương Hạo thật sự chỉ là người thường gặp vận may lớn, vậy hắn tuyệt đối không có được thành tựu như ngày hôm nay.

Nhưng Vương Hạo lại làm người quá phách lối, không biết như thế nào là ẩn nhẫn, làm cho bọn họ biết được sự tồn tại của hắn từ sớm, nếu Vương Hạo ẩn nhẫn thêm vài chục năm nữa, vậy thì bọn họ chỉ có thể ngửa đầu nhìn lên, mà không phải là đến tìm hắn gây sự thế này.

Bởi vì lúc bọn họ có 18 tuổi, ngay cả tư cách xách giày cho Vương Hạo cũng không có.

Nhưng bây giờ bọn họ là kẻ mạnh, Vương Hạo là kẻ yếu, nếu như Vương Hạo không ngoan ngoãn giao truyền thừa ra, vậy thì kết cục đã được định sẵn, hắn mãi mãi không có cơ hội xoay người.

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.