Đường biên giới Nhân tộc và Dị tộc.
Trên một tinh cầu nhỏ không biết tên.
Một đội ngũ Ngưu Đầu Nhân đứng thẳng hàng, đi vào một cái động lớn màu đen.
Vương Hạo đứng ở bên trên cửa động, nghe hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu báo cáo tình hình gần đây.
- Lão Đại, Phan Giai Di đã dựa theo lời của ngài mà làm, đưa tin ngài đi đầu phục vào Ám Tinh Linh Tộc, mà đám quý tộc kia thì không biết vì nguyên nhân gì mà cũng đứng sau đổ dầu vào lửa.
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng.
- Cứ cho bọn quý tộc kia đắc ý một thời gian đã, đợi đến lúc ta hóa thân thành anh hùng quay về, chắc chắn phải bắt bọn họ phải táng gia bại sản.
Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu hoàn toàn im lặng, lão đại nhà mình trước sau gì vẫn không biết xấu hổ, rõ ràng là đồ lưu manh luôn vì lợi ích của bản thân, nhưng lại quyết tâm làm anh hùng dân tộc, trình độ vô sỉ này đúng là không ai bì kịp.
Trần Diệu vội vàng chuyển chủ đề.
- Lão đại, chủng tộc Ngưu Đầu Nhân bây giờ có hơn 100 vạn, trong đó có 30 vạn là chiến sĩ, có ba người có tu vi Võ Đế, hơn trăm người có tu vi Võ Vương, còn lại đều là Võ Tông.
Vương Hạo gật gật đầu, hắn dặn dò.
- Bồi dưỡng thật tốt những Ngưu Đầu Nhân này cho ta, bọn họ chính là chiến sĩ trời sinh, phải ưu tiên cung ứng tài nguyên cho bọn họ, nếu như tiềm lực bọn họ được mở ra, vậy thì lên chiến trường chắc chắn sẽ khiến người ta sợ mất mật.
- Được! Lão đại!
Trần Diệu vội vàng nhớ kỹ.
Đúng lúc này, âm báo của hệ thống lại vang lên.
- Leng keng, chúc mừng ký chủ bị người đời phỉ nhổ, có dấu hiệu bị tiếng xấu muôn đời, nhận được 1,5 ức điểm tội ác.
Hai mắt Vương Hạo lóe lên ánh sáng đáng sợ, đúng là lúc lợi ích bản thân bị tổn hại, người ta mới mắng chửi phát ra từ trong lòng.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu bị ánh mắt của Vương Hạo dọa sợ, ánh sáng trong mắt của ngài ấy thật là đáng sợ, đó là một loại ánh sáng hi vọng, giống như thấy được tiền đồ tương lai tươi sáng.
Nhưng bọn họ không thể nào hiểu nổi, không phải là Ngưu Đầu nhân đi vào Linh Giới Cầu thôi sao? Hi vọng cái quỷ gì chứ? Chẳng lẽ trong đám Ngưu Đầu Nhân này có bí mật gì đó không thể nói?
- Phát tài, phát tài rồi...
Vương Hạo xoa xoa hai tay, bắt đầu gọi hệ thống, hắn muốn dùng điểm tội ác để đội siêu cấp bảo vật trâu bò.
- Hệ thống nhiệt liệt đề cử, ký chủ có thể đổi con dấu bùa hộ mệnh.
- Con dấu bùa hộ mệnh?
Vương Hạo sững sờ, vừa nghe cái tên đã có cảm giác như mai rùa vậy.
Con dấu bùa hộ mệnh: Một loại ẩn phù phòng ngự, nếu khắc nó trên cơ thể, có thể chống cự được công kích tinh thần, công kích vật lý, công kích ma pháp, công kích hạ độc... Chỉ cần những công kích có thể nguy hiểm đến tính mạng của ký chủ đều có thể phòng ngự. (Chú ý: Với tu vi của ký chủ, chỉ có thể chống cự công kích của Võ Đế, nếu lực công kích cao hơn Võ Đế, vậy thì bùa hộ mệnh chỉ chịu được một lần công kích). Giá đổi là 1 ức điểm tội ác.
- Mẹ nó, cái mai rùa này cũng lợi hại quá đi.
Vương Hạo hét lên một tiếng, bị thuộc tính của mai con rùa này dọa sợ.
Cũng có thể nói, nếu hắn có thể khắc mai rùa này lên người, vậy thì chỉ cần Võ Thánh không công kích hắn, vậy thì dù Võ Vương hay Võ Đế công kích, thì đều có thể chống lại được.
Hơn nữa, dù Võ Thánh công kích, hắn cũng chịu được một kích.
Vương Hạo hít sâu một hơi, hỏi.
- Con dấu bùa hộ mệnh có phát triển thêm thuộc tính hoặc là tăng trưởng theo tu vi của ta gì đó không?
- Có.
Hệ thống trả lời.
- Phát triển con dấu bùa hộ mệnh, cần dùng 1000 ức điểm tội ác để đổi.
- Phụt!!
Vương Hạo lập tức phun, thêm một cái thuộc tính trưởng thành, vậy mà lấy luôn của hắn 1000 ức điểm tội ác, cái hệ thống này thật là đen.
Nhưng mà, có thể phòng ngự công kích cao hơn mình hai đẳng cấp, nếu cái này mà rẻ, thì hắn đã vô địch từ lâu.
- Được rồi, có lẽ đổi thì tốt hơn.
Vương Hạo nghĩ lại, rồi lựa chọn đổi nó, bởi vì bên ngoài hắn làm ra vẻ mình rất lợi hại, nếu như mà bị tìm đến cửa đánh, vậy thì hắn phải anh dũng hi sinh mất luôn.
Mặc dù hắn có phục sinh kim tệ nên có thể phục sinh được ngay, nhưng dùng phục sinh kim tệ vì những kẻ này, đúng là rất lãng phí, vì vậy mua bảo hiểm thương hiệu mai rùa này có vẻ ngon hơn.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ dùng một trăm triệu điểm tội ác mua con dấu bùa hộ mệnh.
Một giây sau, Vương Hạo có cảm giác như lửa đốt trước ngực, một tấm chắn nhỏ hiện lên trên ngực hắn.
Lúc này, Tiễn Vạn Dương gọi hồn Vương Hạo về.
- Lão đại, những Nhân Tộc cao đẳng kia đã đến!
Vương Hạo phục hồi lại tinh thần, hắn quay đầu thì thấy một chiếc phi thuyền vũ trụ cực lớn đang chậm rãi hạ xuống.
Nhất là trên đỉnh ốc của nó có một sợi dây anten vắt ngang, làm cho Vương Hạo có cảm giác tim đập thình thịch.
Trần Diệu vội vàng nói.
- Lão đại, Nhân Tộc cao đẳng cũng không phải là kẻ hiền lành gì đâu, nếu ta nhìn không nhầm, những dây anten kia chính là xung khí hắc từ mạch, nó chuyên nhắm vào các chiến hạm, còn được gọi là sát thủ mẫu hạm, chỉ cần khởi động nó, tất cả các chiến hạm bị nó nhắm vào sẽ biến thành sắt vụn.
- Lợi hại vậy sao?
Vương Hạo hô lên một câu.
Trần Diệu gật gật đầu.
- Khoa học kĩ thuật nhà ta rất cởi mở, từ nhỏ ta đã được nghe cha nói qua, xung khí hắc từ mạch chính là khắc tinh của tất cả vũ khí khoa học kĩ thuật, nhưng với trình độ của nhân tộc chúng ta bây giờ, vẫn không thể khống chế được nó, nhưng hình những Nhân Tộc cao đẳng này hình như đã khống chế được.
Lúc này, phi thuyền của Nhân Tộc cao đẳng hạ xuống mặt đất, Mục Dã và Lâm Vân cũng đi ra, sau lưng bọn họ là một đội ngũ toàn Võ Đế, dáng vẻ ta đây méo phải người tốt.
- Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ.
Vương Hạo bĩu môi, lấy ra một ống nghiệm dược tề Táng Thiên, quăng ngay trên mặt đất.
Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu vội vàng uống vào một lọ giải dược mà Vương Hạo cho, bọn hắn không muốn nằm trên đất như cá chết cả buổi đâu.
- Không tốt, là khí độc, mọi người cẩn thận!
Lâm Vân vội vàng hét lên, sau đó một mũ thủy tinh che đầu lập tức xuất hiện, đai lưng cũng phồng lên, biên thành một bộ áo giáp màu bạc, trùm kín cả người.
Những người khác cũng giống hắn như đúc, sau đó đề phòng Vương Hạo.
- Thật không hổ danh là Nhân Tộc cao đẳng, còn mang theo mặt nạ phòng độc và áo giáp bảo hộ trên người.
Vương Hạo ngạc nhiên, trong trí nhớ của hắn, Nhân Tộc không mấy ai sẽ mang theo bên người những thứ này.
Nhưng những người này cũng quá xem thường dược tề của hệ thống rồi đấy, chẳng lẽ bọn họ cho rằng, có mặt nạ phòng độc và áo giáp bảo hộ thì không bị trúng độc sao?
Phải hiểu rằng, dược tề Táng Thiên chính là độc dược lan truyền trong không khí, hơn nữa tốc độ lây lan còn vô cùng khủng bố.
Vừa rồi hai bên đứng gần nhau như vậy, đoán chừng không cần 0.1 giây, độc khí đã dính lên người bọn họ rồi.
Bây giờ chỉ cần yên lặng chờ đợi vài giây đồng hồ, virut sẽ xâm nhập vào cơ thể bọn họ, sau đó sinh sôi nảy nở, làm cho bọn họ trúng độc.
Không mất vài giây đồng hồ, đám người Nhân Tộc cao đẳng cảm thấy sức lực toàn thân biến mất, cả người bắt đầu đổ xuống, giống như bị ngàn phụ nữ ép khô, hai chân bắt đầu nhũn ra.
- Sao có thể như vậy? Chúng ta đã mặc đồ bảo hộ rồi mà? Sao có thể trúng độc được chứ?
Hai người Lâm Vân, Mục Dã cực kỳ hoảng sợ, bọn họ phát hiện Vương Hạo còn đáng sợ hơn cả truyền thuyết, vốn nghĩ có xung khí hắc từ mạch có thể khắc chế mẫu hạm sử thi là bọn họ đã ăn chắc cái thắng rồi, nhưng ai ngờ hắn còn biết hạ độc nữa, ngay cả phòng ngự đủ rồi vẫn không được gì.
Bây giờ rơi vào tay Vương Hạo, không biết hắn sẽ đối phó mình thế nào...
------------------------