Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 473: Chương 473: Quý tộc vui mừng.




- Leng keng...

Đúng lúc này, vòng tay trí năng của Vương Hạo đổ chuông, hắn vôi mở ra thì thấy là tin nhắn của Triệu Y Linh gửi đến, trên đó viết Nhân Tộc cao tầng đang chạy về phía hắn.

- Hay lắm, đến thật đúng lúc.

Vương Hạo cất đi hai ống Dược Tề Táng Thiên, sau đó ném cho Thu Linh Hàn, sau đó xoay người đi về phía phi thuyền Quang Long.

- Vương Hạo, ngươi muốn đi đâu?

Thu Linh Hàn vội vàng cất dược tề cường hóa, tò mò hỏi.

Vương Hạo cũng không quay đầu lại, vẫy vẫy tay.

- Ta muốn đi tinh hệ Thiên Lô nhìn xem.

- Tinh hệ Thiên Lô?

Thu Linh Hàn sửng sốt, chỗ đó không phải là địa bàn của Ám Tinh Linh Tộc sao? Vương Hạo đến đó làm gì chứ?

Rất nhanh, phi thuyền Quang Long cất cánh, bay vào trong tinh không mờ mịt.

- Leng keng...

Đúng lúc này, vòng tay trí năng của Thu Linh Hàn vang lên, là tin nhắn của ba ba Thu Đông gửi đến, trên đó viết là Thiếu Soái Tinh bị nổ, năm chiếc mẫu hạm sử thi biến mất không rõ, mà Vương Hạo là người đáng nghi nhất, nên muốn cô ngăn Vương Hạo lại đó.

- Ba ba, ngài gửi tin đến quá trễ, bây giờ con không có sức đuổi theo kẻ gây họa kia nữa.

Thu Linh Hàn cười khổ một tiếng.

Cùng lúc đó, cô cũng kịp phản ứng lại, nếu Vương Hạo đưa năm chiếc mẫu hạm sử thi đi, mà chuyện hắn nói muốn đi tinh hệ Thiên Lô là thật, vậy thì có nghĩa rằng, Vương Hạo muốn phản bội Nhân Tộc, đi tìm Ám Tinh Linh Tộc nương tựa sao?

- Không lẽ thằng này muốn làm ra chuyện đó chứ?

Thu Linh Hàn đau khổ thất vọng, nghĩ đến quyết tâm muốn ngủ với Vương Hạo của phụ nữ Ám Tinh Linh Tộc, đối với thiếu niên mười bảy mười tám tuổi như Vương Hạo mà nói, hình như rất có lực hấp dẫn đấy.

Đúng lúc này, một chiếc thuyền Dũng Sĩ bay xuống, các lão đại Nhân Tộc cao tầng đã đến nơi.

- Linh Hàn, Vương Hạo đâu rồi?

Thu Đông đi lên hỏi.

Thu Linh Hàn cười khổ một tiếng.

- Vương Hạo vừa đi rồi, hắn nói muốn đi tinh hệ Thiên Lô.

- Đi Ám Tinh Linh Tộc sao?

Các vị lão đại ở đây đều sững sờ, hoàn toàn không hiểu nổi thằng nhóc này lại muốn làm cái quỷ gì nữa.

- Không thể nào! Chẳng lẽ thằng nhóc Vương Hạo muốn phản bội Nhân Tộc sao?

Nhạc Viễn Quang hô lên một câu, hiển nhiên là cùng suy nghĩ với Thu Linh Hàn.

Vừa dứt lời, các quý tộc xung quanh đều tỏ vẻ hưng phấn.

Nếu như tên xui xẻo Vương Hạo làm phản Nhân Tộc, lựa chọn đi tìm Ám Tinh Linh Tộc nương tựa, vậy thì chẳng phải có nghĩa là, hứa hẹn cho dân chúng sử dụng tinh thạch truyền thừa của hắn sẽ chết non sao?

Kể từ đó, quý tộc bọn họ có thể làm quý tộc cao cao tại thượng như trước kia?

Nghĩ đến đây, các quý tộc lập tức lấy danh chính nghĩa để chỉ trích Vương Hạo, bọn họ phải làm cho tội danh phản bội Nhân Tộc của Vương Hạo được thành lập, sau đó làm cho tòa nhà truyền thừa không xây dựng được nữa.

- Không phải chứ?

- Sao lại không, Vương Hạo có đức hạnh gì chẳng lẽ ngươi không biết sao?

- Nhưng cũng không cần phải phản bội Nhân Tộc, đi đầu hàng vào Ám Tinh Linh Tộc chứ!

- Chắc chắn là Ám Tinh Linh Tộc hứa hẹn gì đó với hắn, nên hắn mới phản bội Nhân tộc.

- Có lý, mặc kệ Vương Hạo có thông minh thế nào, hắn cũng chỉ là thằng nhóc mười tám tuổi, dùng mỹ nhân kế là xong luôn.

- Từ chuyện mĩ nhân Ám Tinh Linh Tộc điên cuồng cướp hắn là biết, nếu Vương Hạo đến đó, tuyệt đối là sống như trên thiên đường luôn.

- Chắc chắn là vậy, thằng nhóc Vương Hạo lại là đứa lăng nhăng, lại là đại sắc lang, bây giờ đi Ám Tinh Linh Tộc, cũng không phải là không có khả năng.

- Phản đồ đáng chết, đừng để ta bắt được hắn, nếu không sẽ băm thây hắn thành vạn đoạn.

- Bây giờ phải tranh thủ thời gian bắt hắn lại, bây giờ đi còn có thể đuổi kịp.

- Đúng vậy, chúng ta tranh thủ thời gian đuổi theo...

...

- Khụ khụ... Ta muốn nói một câu, sợ là các vị phải thất vọng rồi.

Thu Linh Hàn ho khan một tiếng.

- Vương Hạo vừa rút máu ta, phối chế hai ống nghiệm Dược tề Táng Thiên.

- Cái gì?

Tất cả quý tộc ở đây đều hét lên một tiếng, lập tức bị kinh sợ, dù sao hai vị Quan Tân Hùng và Liêu Tuyết Phong là Võ Thánh còn bị Vương Hạo hạ độc luôn, bọn họ cũng không có sở thích đi tặng đầu người cho Vương Hạo.

- Xem ra, chỉ có thể để cho những ông già chúng ta ra tay.

Thu Đông thở dài.

Thu Linh Hàn cười cười nói.

- Ba ba, ngài đừng có nhúng tay vào chuyện này, đẳng cấp của Vương Hạo đã đến Dược Đế cấp năm rồi, lại cộng thêm máu của con nữa, con đoán rằng dược tề Táng Thiên lần này có thể hạ độc luôn được cả Võ Tôn.

- Hizz...

Mọi người ở đây hít sâu một hơi, bị thiên phú kinh khủng của Vương Hạo hù dọa, đó tuyệt đối là yêu nghiệt thiên tài kinh khủng nhất từ trước đến nay, dù là Nhân Tộc cao đẳng cũng không có loại yêu nghiệt này xuất hiện đâu.

Thu Đông hận không thể đánh chết đứa con gái không hiểu chuyện này, biết rõ Vương Hạo là con cáo nhỏ, cô còn giúp nó làm điều xấu như thế, chẳng phải sẽ làm cho Nhân Tộc lâm vào nước sôi lửa bỏng sao?

Thu Linh Hàn đi lên, nói thầm một câu bên tai Thu Đông.

- Thật không?

Thu Đông cực kỳ kích động, nếu như dược tề cường hóa là thật, vậy thì có nghĩa là từ nay về sau, Thu gia bọn họ đã đi vào hàng ngũ Nhân Tộc cao đẳng sao?

Thu Linh Hàn thở dài một hơi.

- Đáng tiếc, Vương Hạo không cho con cách điều chế.

- Có là được rồi, đừng có tham lam.

Thu Đông vui vẻ nói.

Thu Linh Hàn trợn trắng mắt, người bị rút máu không phải là ba, ngài ở bên cạnh thì muốn nói sao cũng được.

Lúc này, sắc mặt của Vương Thiên Dật cực kỳ đáng sợ, cả người kịch liệt run rẩy, có loại cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Mặc dù hắn không muốn tin Vương Hạo đã phản bội Nhân Tộc, nhưng tất cả đầu mối đều chỉ về hướng đó, Vương Hạo là kẻ có hiềm nghi lớn nhất.

Mà từ lúc đó đến giờ, hắn không ngừng liên lạc với Vương Hạo, nhưng nó không hề trả lời một chữ nào, điều này làm cho sự nghi ngờ của hắn với con mình càng lớn.

- Vương huynh, có lẽ chuyện cũng không bết bát như ngươi nghĩ đâu.

Nhạc Viễn Quang an ủi hắn.

Vương Thiên Dật thở dài thật sâu, thống khổ nhắm mắt lại.

- Nếu tất cả đều do Hạo Nhi làm, chắc chắn ta sẽ tự tay giết nó, tuyệt đối không cho loại người khốn nạn như thế sống trên đời.

Nói xong, Vương Thiên Dật bộc phát một cỗ khí tức cuồng bạo màu vàng, sau đó phá trời mà đi, tất nhiên là muốn đuổi theo Vương Hạo, cũng muốn hỏi rõ ràng.

- Vương Huynh, ngươi cần gì chứ!

Nhạc Viễn Quang thở dài, dùng sự hiểu biết của hắn đối với Vương Thiên Dật, nếu Vương Hạo thật sự phản bội Nhân Tộc, chắc chắn hắn sẽ ra tay với con mình.

Nhưng sau đó, Vương Thiên Dật sẽ sống quãng đời còn lại trong sự đau khổ và hối hận, cho rằng bản thân mình mất tích, mới làm cho Vương Hạo biến thành như vậy, sau đó vì quá day dứt nên chọn tự sát.

Vân Sơ Ngọc ở bên cạnh nhăn mặt nói.

- Dùng sự hiểu biết của ta về Vương Hạo, hắn sẽ không đầu quân vào Ám Tinh Linh Tộc đâu.

- Vì sao?

Nhạc Viễn Quang tò mò hỏi.

Vân Sơ Ngọc nói nhỏ.

- Ngươi nghĩ lại mà xem, Vương Hạo ở Nhân Tộc có nhiều người bảo vệ hắn như thế, dù hắn có chọc thủng trời thì cũng có người chữa lành giúp hắn, nếu mà hắn đến Ám Tinh Linh Tộc, ngươi nghĩ có người chùi đít cho hắn sao?

Nhạc Viễn Quang nghĩ lại, cảm thấy cũng đúng, với trí thông minh của Vương Hạo, không có chuyện chạy khỏi ổ vàng đến ổ cỏ ở đâu.

Còn chuyện Ám Tinh Linh Tộc dùng mỹ nhân kế, đúng là quá buồn cười.

Từ trước đến nay, bên cạnh Vương Hạo không hề thiếu mĩ nữ, dù là con gái hắn, Triệu Y Linh, hoặc là Hạ Vi Vi, Tuyết Thiên Cầm đi nữa, ai không phải là mĩ nữ vạn người mê chứ, mấy cô Ám Tinh Linh Tộc kia làm sao so được?

- Vậy ngươi cảm thấy thằng nhóc Vương Hạo muốn làm gì?

- Ta làm sao mà biết tên gây họa kia muốn làm gì!

Vân Sơ Ngọc trợn trắng mắt.

- Không phải ngươi không biết, thằng nhóc này trước giờ chưa bao giờ làm việc theo lẽ thường, nếu ngươi mà đoán, hắn sẽ chọc thủng mấy cái trời cho ngươi xem luôn!

Nhạc Viễn Quang cười khổ một tiếng, trong lòng mặc niệm ba phút cho người anh em tốt Vương Thiên Dật, không biết người anh em nhà mình đời trước đã tạo nghiệt gì, mà đời này mới có đứa con thích gây chuyện đến vậy...

---------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.